Chương 215: Ra vẻ kiêu ngạo
- Tần Dương, tôi điều tra số điện thoại của Chu Đại Hải và nhật kí điện thoại của hắn rồi. Cái điện thoại này hắn cũng không phải đăng kí chính chủ, mà là một người tên Lâm Lạc, trong danh sách cuộc gọi của Chu Đại Hải cũng có mấy cuộc gọi tới người tên Lâm Lạc này, tôi tiện thể điều tra Lâm Lạc này một chút, cũng không tìm ra thông tin gì khả quan, chỉ biết hiện đang làm việc ở Tử Tinh Sơn Trang.
Tần Dương hơi nhướn mày:
- Tử Tinh Sơn Trang? Đó là nơi nào?
Giọng Kiều Vi hơi trầm một chút:
- Tử Tinh Sơn Trang này là chỗ tập trung mấy người nghỉ hưu tới giải trí là chính, bối cảnh rất lớn, nghe nói có chống lưng là ông chủ ở kinh thành, đặc biệt trong đó còn có cuộc thi võ đài ngầm.
- Cuộc thi võ đài ngầm?
Tần Dương ngạc nhiên trợn tròn 2 mắt:
- Cuộc thi võ đài ngầm là thể loại nào? Bản thân Chu Hạ Quyền là người luyện võ, thân thủ không tệ, ra tay cũng ác, chẳng lẽ lại là quyền thủ của Tử Tinh Sơn Trang?
- Không loại trừ khả năng này!
Kiều Vi lạnh rên một tiếng đáp:
- Bọn họ bên ngoài là cuộc thi quyền anh thì mời một vài quyền thủ, tiến hành trận đấu quyền, nhưng theo tôi được biết, cuộc thi quyền anh chỉ là vỏ bọc bên ngoài của bọn họ, thực chất bọn họ tiến hành thi đấu bạo lực ngầm, rất nhiều kẻ đều liều mạng thi đấu quyền anh ở đây.
Tần Dương hơi giãn chân mày:
- Là loại thi đấu sinh tử sao?
- Ừ, không khác biệt lắm, nghe nói có thi đấu sinh tử, nhưng mỗi trận đều không hạn chế cách đấu để đánh bại đối thủ hoàn toàn. Tham gia loại thi đấu này thường đều là các đấu sĩ chuyên nghiệp, cũng chính là người có luyện võ như cậu nói. Bọn họ vì tiền, chuyện gì cũng có thể nhúng tay vào.
Tần Dương suy nghĩ rất nhanh:
- Nói như vậy, Chu Đại Hải này rất có thể là quyền thủ của Tử Tinh Sơn Trang, sau đó có người bỏ tiền ra thuê hắn tới đánh tôi?
- Khả năng này rất lớn, nhưng Chu Đại Hải cũng không thừa nhận. Hắn nói điện thoại hắn nhặt được, mấy lần nói chuyện với Lâm Lạc là vì đối phương giục hắn trả máy...
Tần Dương cười lạnh:
- Nói dối như vậy cũng có người tin sao?
- Tin hay không là một chuyện, nếu không tin, thì phải đưa ra được đủ chứng cớ, bọn họ hành động đều vô cùng cẩn thận, nếu liên lạc với Lâm Lạc bên kia, kết quả chắc vẫn giống nhau.
Tần Dương suy nghĩ một chút:
- Tử Tinh Sơn Trang này và Vũ Văn Đào có mối quan hệ gì nhỉ?
- Chủ tịch của Tử Tinh Sơn Trang họ Hồ, gọi là Hồ Minh, cũng không có bất kỳ mối quan hệ dây mơ rễ má nào với Vũ Văn Đào. Nhưng mà, cha của Vũ Văn Đào và Hồ Minh chắc là có quen biết, dù sao bọn họ đều là người có danh tiếng ở Trung Hải, chẳng qua tôi cảm thấy chuyện nhỏ như vậy, sẽ không dính đến cha của Vũ Văn Đào.
Tần Dương suy nghĩ một chút thấy cũng đúng, chuyện nhỏ như vậy e rằng cũng khôg cần Vũ Văn Đào phải ra mặt.
Liệu chuyện này có phải do Vũ Văn Đào giật dây không?
Bây giờ Tần Dương cũng cảm thấy không chắc chắn.
Gia cảnh nhà Vũ Văn Đào không tệ, có lẽ hắn biết Tử Tinh Sơn Trang, chỉ cần chịu chi tiền, những quyền thủ bán mạng vì tiền kia sẽ nguyện làm việc vì hắn, huống chi trong mắt đám quyền thủ đó, dạy dỗ một tên tân sinh viên năm nhất, dễ dàng như đi chơi.
- Được rồi, cảm ơn cậu, nếu như có thêm tin tức gì, cậu cứ báo tôi một tiếng nhé.
Kiều Vi sảng khoái đáp ứng, chợt cẩn thận nói:
- Cậu cũng cẩn thận một chút, Vũ Văn Đào kia cũng không phải người hiền lành gì, không chỉ có người chống lưng, hơn nữa quỷ kế đa đoan, cậu và Vũ Nghiên quan hệ như vậy, hắn khẳng định sẽ ra tay đối phó với cậu.
Tần Dương có chút khó hiểu hỏi:
- Nếu như Văn Vũ Nghiên có người yêu mến, hắn khẳng định sẽ ra tay đối phó với người Văn Vũ Nghiên thích, không phải Văn Vũ Nghiên sẽ càng giận hắn sao, sao lại đối phó với hắn?
Kiều Vi hừ lạnh nói:
- Không loại trừ suy nghĩ của cậu, trước hắn cũng tha thiết theo đuổi Vũ Nghiên, nhưng sau khi bị Vũ Nghiên từ chối, hắn lập tức thay đổi, mặc dù đối với Văn Vũ Nghiên vẫn lịch sự tao nhã, nhưng đấy chỉ là cái vẻ tao nhã lịch sự giả tạo, trong khi hắn trở mặt đả kích những người theo đuổi Văn Vũ Nghiên vô cùng nặng nề.
Tần Dương hơi ngạc nhiên:
- Nếu như vậy, mối quan hệ của hắn và Vũ Nghiên cũng không tốt lắm nhỉ?
- Tất nhiên, Văn Vũ Nghiên thật sự ghét hắn, vì hắn luôn luôn bám theo cô ấy, đem lại cái cảm giác tao nhã lịch sự nhưng rất không biết điều dây dưa, nhưng Văn Vũ Nghiên cũng không thích hắn. Vũ Văn Đào làm vậy cũng làm cho Văn Vũ Nghiên bớt phiền toái, vì vậy Vũ Nghiên không để ý chuyện này.
Tần Dương cười khổ:
- Tôi thấy mọi người đều nói Vũ Văn Đào là vệ sĩ của Văn Vũ Nghiên, tôi còn nghĩ quan hệ của bọn họ xưa giờ rất tốt, không nghĩ nội tình phức tạp vậy.
Nếu có một người không thích cậu, một mực bám theo, cậu có thoải mái không, chỉ là không nằm trong hoàn cảnh ấy, nên cũng không muốn quan tâm đến làm gì.
Tần Dương cười cười:
- Được rồi, tôi biết rồi, nhìn tên vệ sĩ hung hăng này, thực tế cũng đau khổ lắm chứ sao.
Kiều Vi bị Tần Dương chọc cười:
- Cậu tưởng tượng không tệ, nhưng đây đều là hắn tự nguyện, cũng là tự giác, không phải sao, hắn theo đuổi người ta không được, sau đó liền hành động một cách cực đoan để chứng minh tình yeu của mình với Văn Vũ Nghiên, tôi thậm chí ngi ngờ cứ thế này có khi hắn có thể phát điên vì mối quan hệ như vậy.
- Được, có gì liên lạc sau!
- Ừ, chào!
- Tần Dương cúp máy, trở lại lớp học, đám người Hà Thiên Phong thấy Tần Dương, vội vàng chạy lại.
- Lão đại, ngày hôm qua cậu lại đánh nhau à?
Tần Dương kinh ngạc hỏi lại:
- Sao các cậu biết?
- Trên diễn đàn có nè.
Hà Thiên Phong lắc lắc điện thoại trong tay:
- Bây giờ cậu là người nổi tiếng trên diễn đàn, những nhóm học sinh hôm qua trông thấy cậu đánh đàn, nghe nói còn có cô cảnh sát đi sau, là đi giám sát phải không?
Tần Dương cười nói:
- Tin đồn lan cũng nhanh đấy nhỉ.
Tôn Hiểu Đông lo lắng hỏi:
- Nghe nói là va chạm dẫn tới tranh chấp, người kia là cố ý gây sự, làm phiền cậu à?
Tần Dương gật đầu:
- Tôi nhờ Kiều Vi điều tra, đối tượng đã bỏ trốn, trước khi trốn hắn đánh nhiều người bị thương, có vẻ có liên quan đến Tử Tinh Sơn Trang, có thể là quyền thủ chui của Tử Tinh Sơn Trang, bị người ta thuê ra tay với tôi, chẳng qua hắn không chịu khai là ai thuê hắn…
- Vũ Văn Đào! Nhất định là Vũ Văn Đào!
Hà Thiên Phong không chần chừ nói:
- Tên này không phải lúc trước từng nói tìm cậu tính sổ đó sao, hắn cũng không thiếu tiền, hoàn toàn có khả năng thuê được kẻ ác độc như vậy!
Tần Dương cau mày nói:
- Nhưng tôi thấy phản ứng của tên kia, hắn có vẻ như không biết Vũ Văn Đào…
Hà Thiên Phong cười nhạo nói:
- Lão đại, cậu không nên thật thà như vậy, thời đại này ai cần đối phó ai, chỉ cần chịu chi tiền, là có người làm giúp, người thuê cũng không cần thiết phải ra mặt. Không phải ở nước ngoài còn có website ủy thác nhiệm vụ đấy à, chỉ cần cậu chuyển tiền cho website, ngay lập tức sẽ có người nhận việc, quá trình thuê người không cần gặp gỡ người thực hiện, người thuê cũng không biết thông tin người nhận việc…
Lâm Trúc đẩy gọng kính lên:
- Tử Tinh Sơn Trang à, lão đại, chờ tôi điều tra giúp cậu một chút, xem có thể tra được tin tức ào hữu ích hay không.