Chiếm Đoạt Tổng Tài Cấm Dục

Chương 2

Chương 2
Sáng hôm sau. Để được ăn sáng cùng anh ấy, tôi đặc biệt đặt báo thức lúc 5 giờ.
【Nghĩ lại ngày xưa chị đây 5 giờ mới ngủ, giờ lại vì đàn ông mà dậy sớm!】
【Thật đáng khen!】
Tôi định tự tay làm bữa sáng cho anh ấy.
Nhưng kết quả.
Suýt chút nữa làm nổ tung nhà bếp.
Thế là tôi đành gọi đồ ăn ngoài, định lừa cho qua chuyện.
【Chị gái hình như coi Tổng giám đốc Cố là thằng ngốc.】
Tôi: “Mấy người im đi!”
Bảy giờ. Cố Nãi An đúng giờ thức dậy.
Bảy giờ mười phút. Vệ sinh cá nhân xong xuôi.
Tôi bưng đồ ăn ngoài đã gọi đến bàn ăn của anh ấy, ra hiệu cho anh ấy ăn:
"Bữa sáng em vừa làm xong, anh không cần động tay đâu, mau ăn đi!"
Anh ấy nhìn một cái, rồi lạnh nhạt đáp lại tôi:
"Xin lỗi, tôi không ăn đồ ăn ngoài."
Tôi: "Rõ ràng thế sao?"
Nói xong liền quay người đi pha cà phê và tự làm sandwich cho mình.
Bình luận:
【Tôi không ăn đồ ăn ngoài……】
【Còn xin lỗi nữa… anh ấy lịch sự ghê.】
【Chị cố lên! Đừng nổi giận! Nghĩ đến một trăm tỷ của chị!】
Tôi nén cơn giận trong lòng, cố gắng nặn ra một nụ cười lịch sự:
"Vâng, Tổng giám đốc Cố, anh cứ tự nhiên."
Mười phút sau, anh ấy làm xong bữa sáng. Tôi bưng ly sữa đậu nành của mình, ngồi xuống cạnh anh ấy:
"Tổng giám đốc Cố, bây giờ mới hơn bảy giờ, mười giờ anh mới đi làm."
"Anh có muốn ở lại làm thêm chuyện gì khác không?"
Tôi vừa nói vừa dùng chân dưới bàn cọ vào chân anh ấy.
Bình luận:
【Oa oa oa!! Chị đây bắt đầu công lược rồi, xem ra chúng ta sắp được "ăn cơm" tươi ngon rồi!!】
【Chị gái đây quả không hổ là người đã trải qua vô số đàn ông!! Quá đỉnh!!】
Anh ấy vội vàng rụt chân lại, lạnh lùng nói:
"Khương Vân Khả, hôm nay em sao lại kỳ lạ vậy?"
Anh ấy chạy, tôi đuổi, anh ấy có mọc cánh cũng khó thoát!
Cuối cùng, anh ấy không nhịn được nữa:
"Khương Vân Khả! Em bị chuột rút à?"
Tôi cứng đờ tại chỗ, ngượng ngùng đưa tay gãi chân:
"Em, em bị ngứa chân."
Đầu gỗ đúng là đầu gỗ! Một trăm tỷ khó lấy quá đi mất!!!
Bình luận:
【Hahahahahahahahahahahahahaha cười chết tôi rồi.】
【… Cạn lời luôn.】
【Tổng giám đốc Cố ngơ ngơ, hỏi một cách nghiêm túc, thật sự buồn cười hahahahahaha.】
Bảy giờ bốn mươi phút. Cố Nãi An đúng giờ đi làm.
Gà gáy còn không đúng giờ bằng anh ấy…
Trời ơi!!! Thiết mộc sao có thể nở hoa được chứ!
Bình luận chắc chắn là đến hại tôi!
Nhưng tôi, Khương Vân Khả, sao có thể nhận thua!
Thế là, tôi đặc biệt chọn một chiếc váy đỏ cổ trễ, cộng thêm một chiếc áo khoác ngoài.
Trang điểm một layout thiệt là "sát trai", chạy đến công ty anh ấy. Quyến rũ anh ấy, nhầm, công lược anh ấy!
Khi tôi đến thì đã là mười giờ rồi, anh ấy đang họp. Tôi liền ngồi trên ghế của anh ấy, vắt chân chữ ngũ chờ..
Cuộc họp kết thúc. Anh ấy vừa bước vào cửa, tôi lập tức nhảy khỏi ghế:
"Cái đó…… chào…… đừng hiểu lầm, em chưa từng đi làm, muốn trải nghiệm cảm giác làm tổng giám đốc thôi."
"Ồ."
"Ồ" là ý gì?
Bình luận:
【Ồ chính là khinh thường, nghi ngờ và đáp lại lịch sự.】
【Người phía trước đừng nói bậy, rõ ràng là ý đồng tình.】
Bình luận cãi nhau ầm ĩ. Tôi hét lớn một tiếng "Mấy người đừng cãi nữa!"
Cố Nãi An vừa ngồi xuống ghế đã bị tôi dọa giật mình, lập tức lạnh mặt:
"Khương Vân Khả!! Em có thể đừng ngày nào cũng ồn ào như vậy không!"
Bình luận:
【Tổng giám đốc Cố giận rồi, chị mau đi dỗ anh ấy đi!!】
Tôi lập tức cởi áo khoác ngoài, để lộ chiếc váy đỏ cổ trễ.
Từng bước từng bước tiến về phía anh ấy.
Bình luận:
【Mau hôn đi!! Nói cho anh ấy biết quả đắng cũng là quả!!】
Tôi vòng tay ôm lấy Cố Nãi An trên ghế, hơi thở của tôi và anh ấy hòa quyện vào nhau.
Khi tôi định hôn lên, tôi bị hạ đường huyết. Chân mềm nhũn, ngã vào lòng anh ấy.
Bình luận:
【Chị không được rồi… chị……】
【Vừa hay, nên để Tổng giám đốc Cố thương xót chị một chút.】

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất