- Những cuộc chinh phục đẫm máu sẽ chỉ làm hài lòng và khiến Tà Thần trở nên mạnh mẽ hơn.
Ryan dường như đã bình tĩnh lại sau cơn tức giận trước đó, cười khẩy:
- Ồ, phụ thân, ta luôn nghĩ, tại sao phụ thân không cho ta một hệ thống?
- Hệ thống?
Thân hình cao lớn có chút mơ hồ:
- Những thứ đó ta không thể giao cho con được. Con trai của ta, thân thể của ta đã mục nát rồi.
- Không, ý ta là, giống như những câu chuyện xuyên không đó, phụ thân, không phải ngài nên xuất hiện đột ngột, sau đó giao cho ta một hệ thống liên tục đưa ra nhiệm vụ, sau đó ta có thể nhận được sức mạnh mà phụ thân ban cho bằng cách hoàn thành nhiệm vụ của mình? Mà không phải như bây giờ, chỉ cho ta hạt giống, còn lại đều phải tự mình ta làm!
Trên mặt Ryan lộ ra một tia bất mãn.
- Ta không chỉ cho con hạt giống của ta, ta còn cho con một thế giới tự do, con trai của ta, Ryan.
Người đàn ông tóc đen tựa hồ hiểu được Ryan đang nói gì:
- Ta không hiểu tại sao con lại có yêu cầu như vậy, nếu vậy thì chẳng phải con sẽ giống như một con rối trong tay ta, trong quá trình nỗ lực chạy đua và đạt được mục tiêu của mình, con sẽ đánh mất chính mình và dần dần đánh mất trái tim mình.
- Trái tim của ta?
Ryan nghi ngờ hỏi.
- Khi con đã quen với việc tuân theo mệnh lệnh, khi con đã quen với mục tiêu hoàn thành nhiệm vụ của ta, khi đã quen lấy ý chí của ta làm của con, con cũng sẽ đánh mất chính mình.
Thân hình cao lớn khẽ nói, có chút run rẩy, lần đầu tiên trên mặt hắn lộ ra biểu cảm, mang theo một tia buồn bã:
-Con trai lớn của ta, anh em của con, hắn chính là như thế đấy, lúc Hỗn Độn khiến hắn tin rằng tất cả những gì hắn trải qua đều chỉ là lời nói dối do ta thêu dệt nên đã hoàn toàn phá vỡ ý chí của nó, và nó trở thành tín đồ của Hỗn Độn, gây ra cuộc nổi loạn khủng khiếp nhất từng xảy ra với Hỗn Độn.
- Ta đã học được rất nhiều điều từ điều này, Ryan, con trai của ta, chỉ khi con lớn lên, và chỉ khi con học được cách chiến đấu và chống lại sự cám dỗ của sự Hỗn Độn, con mới có thể duy trì bản thân trước sự cám dỗ của nó.
Ánh sáng màu vàng kim giống như vật chất, lần lượt tràn vào biển ý thức của Ryan, hắn sải bước lại gần, như muốn chạm vào đầu Ryan, nhưng cuối cùng hắn lại không thể đưa tay ra mà chỉ nói tiếp:
-Khiến con đối xử với ta, hoặc nói đúng hơn là khiến con trở nên phụ thuộc vào hệ thống mà con đang nói đến, rồi một ngày, một tai nạn nhỏ hoặc một âm mưu cố ý chợt xuất hiện, rồi con lại không có cách nào để liên hệ với ta, rồi lại biết những gì hệ thống nói với con từ trước đến nay đều là một âm mưu, sự phấn đấu nửa đời của con chỉ là một màn lừa dối lớn, vậy thì...
- Thì thế giới của ta sẽ sụp đổ, ta sẽ theo bản năng nghĩ rằng người là kẻ chủ mưu đằng sau mọi chuyện. Sự lý trí và bình tĩnh của ta sẽ bị chôn vùi bởi sự tức giận và điên rồ. Rất có thể ta sẽ giống như một phần của các anh em của mình, sa vào sự bao bọc của Hỗn Độn.
Ryan cau mày, nhìn về người phụ thân đang đi về phía mình, nhưng lại đi ngang qua hắn, rồi đi ra sau hắn:
-Nhưng ta luôn cô độc, ta không có được sự chỉ dẫn của người, ta không có bất cứ trợ giúp gì, ta không có anh em, ta không có quân đoàn của riêng mình, ta thậm chí không có lãnh thổ của riêng mình, làm sao ta có thể chống lại thế lực có thể nuốt chửng thế giới được?
- Nhưng con có thời gian, con trai của ta. Với nỗ lực của những người cứu thế, cuộc xâm lược tiếp theo sẽ không mất quá nhiều thời gian, nhưng nó sẽ không xảy ra ngay lập tức. Con vẫn còn rất nhiều thời gian để thiết lập thế lực của riêng mình và thành lập quân đoàn của riêng mình.
Bóng dáng màu vàng quay người lại, lần đầu tiên nở nụ cười nhàn nhạt:
- May mắn thay, kế hoạch của ta đã thành công. Từ góc độ hiện tại, Hỗn Độn vẫn chưa tìm được dấu vết nào của con, con có thể...
- Đúng vậy, sao mà giống mệnh lệnh của Đấng Tạo Hóa vĩ đại đối với sự sáng tạo của mình vậy chứ? Thưa phụ thân, ta là con, người là phụ thân, ta là con của phụ thân nhưng không phải là đầy tớ của phụ thân, phụ thân không có tình yêu, ta là thanh kiếm trong tay phụ thân, mà ta lại không phải là con trai người yêu thương, người đã cho ta gen và cuộc sống mới, nhưng lại mong ta trả ơn bằng mạng sống của mình.
Ryan thô lỗ ngắt lời người đàn ông tóc đen.
Người đàn ông tóc đen im lặng, vẻ mặt thay đổi, trở nên giống như khoảng không lạnh lẽo nhất trong vũ trụ:
- Ta không có lựa chọn nào khác.
- Đúng vậy, ta không có lựa chọn, chỉ có thể gọi người là phụ thân.
Ryan tự giễu cười nói.
Trong bóng của ánh sáng màu vàng, hai người lặng lẽ đứng đối diện nhau.
- Con chỉ có thể dựa vào chính mình trong mọi việc, con trai của ta. Tất cả những gì ta có thể làm là tiếp tục dõi theo con trong khoảng không lạnh lẽo, trong thời đại đen tối này...
Người đàn ông tóc đen thì thầm, rồi sau đó giọng nói của hắn lại dâng cao lên:
- Ryan, con không đơn độc. Con sẽ không bao giờ bước đi một mình. Trên thế giới này cũng có những người tràn đầy hi vọng, tỏa ra ánh sáng vĩ đại, xua đuổi cái ác và chiến đấu chống lại kẻ thù ngoại bang.
- Đoàn kết bọn họ lại, khi ngày đó đến, các con sẽ cùng nhau đối mặt.
Người đàn ông tóc đen tiếp tục nói, ánh sáng vàng trên người hắn càng lúc càng sáng hơn theo lời nói của hắn:
- Một người không thể làm được mọi việc, con rất nhỏ yếu, tứ cố vô thân. Đây cũng là một phần trong kế hoạch của ta. Tất nhiên ta có thể biến con thành con của một gia đình quý tộc hoặc hoàng gia lớn, nhưng đi kèm với đó là...
- Đó là sự theo dõi và ám sát của những tà ác. Ta nghe nói rằng thiên tài hoàng gia nổi tiếng nhất, Bruker, con trai cả của gia tộc Wittelsbach, đã bộc lộ tài năng đáng kinh ngạc từ khi mới bốn tuổi, nhưng hắn đã chết vì sát thủ “Thiết Thính giả” được Thần Hỗn Độn chọn.
Ryan gật đầu thật sâu, hắn đã từng phàn nàn về sự lựa chọn của phụ thân mình, nhưng phải nói rằng nguyên nhân chính khiến hắn phát triển suôn sẻ cho đến nay là vì hắn chưa thu hút được sự chú ý của Hỗn Độn.
Nếu không, ở tuổi trẻ như vậy, hắn sẽ không bao giờ có thể chống lại được đám sát thủ Hỗn Độn đáng sợ đó.
- Vậy bây giờ ta nên làm gì đây?
Ryan chủ động hỏi bóng người màu vàng, tựa như đang phàn nàn nhưng cũng đang tìm kiếm sự đồng ý.
- Đi về phía nam là đúng, trong đầu con đã sớm dự định chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Đại bàng con sẽ không bao giờ học được cách bay dưới sự bảo vệ của cánh chim phụ mẫu.
Trên bức tượng đại bàng phía sau người đàn ông tóc đen có ánh sáng lóe lên:
- Được rồi, thế là xong lần gặp mặt này.
- Câu hỏi cuối cùng, thưa phụ thân.
- Nói
- Sẽ không có vấn đề gì với khả năng sinh sản của ta, phải không?
- ……Hẳn là không có.
- Vậy là tốt.
Thân ảnh cao lớn màu vàng kim dần dần biến mất khỏi biển ý thức của Ryan, cuối cùng, người đàn ông tóc đen nói thêm:
- Một loạt biểu hiện dũng mãnh gần đây của con đã thu hút sự chú ý của Yurik. Sự tồn tại của Yurik... Đến lúc đó con sẽ biết.
Dịch: Mộc
Biên: Khangaca