Chiến Thần Bất Bại

Chương 123: Tiến thư của Thiên Huệ


"Thiếu niên à, đừng bi thương đến như vậy! Cái mông của Đại Cửu nhà ta được xưng là "Nhất chi cúc hoa áp hải đường" đấy (DG: Thực chất phải là "Nhất thụ lê hoa áp hải đường": ý chỉ chuyện nam nữ phong lưu, bạn đọc cứ tưởng tượng là hiểu. Ở đây tác giả độ lại thành cúc hoa- cái này chắc không cần phải giải thích nữa…). Ý của danh hiệu này là khi nó bị đè nén trong lồng ngực, giống như đứng trước biển lớn vậy. Cho nên ngươi không nên quá bi thương, ta hiểu cảm giác này không thực sự tốt cho lắm nhưng mỗi thiếu niên khi trở thành nam nhân chân chính đều phải trải qua kinh nghiệm đau đớn ấy…"

Trong khi Binh đang dương dương tự đắc chém gió thì Đường Thiên với khuôn mặt đen như đít nồi không nói không rằng vung tay về phía trước.

Đại Cửu chính tên đồng nhân mang số chín, tên khốn kiếp khiến cho người ta phải cảm thấy tuyệt vọng này có thể hình khổng lồ giống như một toàn núi nhỏ vậy. Mặc dù Đường Thiên có lực cánh tay biến thái thì muốn ném nó đi cũng là một việc vô cùng khó khăn. Hơn nữa khốn kiếp nhất là con hàng này lại thích nhảy lên cao sau đó đặt mông ngồi xuống.

Vừa rồi Đường Thiên đã trực tiếp chịu một đòn mạnh mẽ như thế.

Hắn đã có thể trụ vững khá lâu khi luyện tập trong Thập Bát Đồng Nhân thất nhưng cho đến giờ vẫn không tìm ra biện pháp để có thể thông qua. Hắn không thể nhớ nổi mình đã đánh bao nhiêu trận nhưng bất kể hắn dùng biện pháp gì thì cũng chỉ chiếm được chút ưu thế tạm thời sau đó lại nhanh chóng bị cơn sóng đồng nhân nhấn chìm.

Đồng nhân số một tinh thông chiến đấu cận thân thì đầu có thể không sáng bóng lên sao? Có thể sử dụng làm vũ khí khiến người ta lóa mắt sao…

Một tổ ba gã đồng nhân số hiệu bốn, năm và sáu là loại nhiều tay nhiều binh khí. Loại quái vật như thế làm sao mà dây vào được…

Lại còn thể loại như gã đồng nhân số hiệu mười một nữa, người hắn gầy như cây gậy trúc nhưng lại là tuyệt thế kiếm khách. Dùng kiếm? Ngươi hẵn là dùng song kiếm để nói lên số hiệu của mình…

Mười tám tên khốn kiếp này có lập đội bóng thì vẫn còn thừa bảy tên sẵn sàng nhảy vào bổ sung.

Mà điều khiến cho Đường Thiên nghiến răng nghiến lợi nhất là bọn Thập Bát Đồng Nhân này hoàn toàn không có một chút phong phạm nào của bậc cao thủ. Là linh kiện tổ hợp nên bọn chúng không có những phẩm chất cao quý như đơn đấu và hiển nhiên càng không có khí chất kiêu ngạo.

Hèn mọn, vô sỉ, âm hiểm...

Quả thực là mười tám tên vô lại đến cùng cực!

Chiến thuật mà bọn chúng thích nhất là đồng loạt xông lên để giở trò đánh hội đồng.

Đường Thiên nghiến răng nghiến lợi, hàng ngày hắn đều bị bọn khốn kiếp này quây lại để cường bạo tập thể. Hắn quả thực không dám nghĩ những tân binh thời Binh đoàn Nam Thập Tự đều phải thông qua Thập Bát Đồng Nhân thất thì mấy tên đó đúng là quá đáng thương rồi…

Tại sao binh đoàn Nam Thập Tự đã tiêu biến rồi mà vẫn còn tồn tại một địa phương khốn kiếp như thế này?

Các ngươi… những tên vô lại này… chờ đấy. Nhất định ta sẽ đánh nát bọn ngươi thành đồng nát, sắt vụn…

Đường Thiên ôm một bụng tức giận trở về diễn võ trường. Thần sắc hắn đầy vẻ bất thiện quét bốn phía xung quanh khiến nhiệt độ đột ngột giảm xuống.

Hai tên gia hỏa Thượng Quan Uy và Thượng Quan Trụ lập tức giật mình, tinh thần hoàn toàn tỉnh táo, tiếng gào thét càng lớn hơn vài phần. Chỉ tiếc dù bọn hắn có ra sức biểu diễn đến đâu cũng không thể tránh khỏi kiếp nạn sắp đến.

"Hai người các ngươi lại đây. Ta thấy các ngươi trong hai ngày nay đã tiến bộ rất nhiều." Đường Thiên nói với vẻ bất thiện.

Mặt cả hai lập túc xám ngoét lại.

Một lúc sau, khi diễn võ trường xuất hiện thêm hai bãi bùn nhão thì Đường Thiên mới thở ra một hơi rồi thỏa mãn rời đi.

Hai tên gia hỏa này tiến bộ không ít nha…

Nhưng mà dễ chịu thật…

Ngày mai phải tiếp tục mới được, ừm ,cứ quyết định thế đi!

"Tiền thúc, người tìm ta sao?" Đường Thiên nhảy lên sân thượng hỏi. Cái sân này chính là nơi cao nhất trong Thượng Quan gia, có thể quan sát được toàn cảnh Thượng Quan gia.

Tiền thúc nhìn thấy Đường Thiên thì không khỏi mỉm cười ôn hòa.

A Thiên thiếu gia đã lặng lẽ trưởng thành đến mức khiến cho người ta phải giật mình rồi…

"Mấy ngày nay đã làm cho A Thiên thiếu gia vất vả rồi."

Sự vất vả của Đường Thiên Tiền thúc đều biết cả. Hàng ngày Đường Thiên làm một tấm gương tốt, khi xuất hiện ở diễn võ trường thì thời gian tu luyện so với người khác chỉ nhiều chứ không ít hơn. Nếu không phải nhờ có A Thiên thiếu gia kích thích thì làm sao bọn nhóc kia chăm chỉ như thế được?

Hơn nữa hàng ngày, A Thiên thiếu gia còn tiêu tốn rất nhiều thời gian để chỉ điểm cho bọn nọ.

Theo Tiền thúc quan sát thì với sự tiến bộ hiện tại của đám thiếu niên Thượng Quan gia, chỉ cần không tới hai tháng sẽ nâng cao trình độ trung bình của bọn họ lên một tầm cao mới.

Đối với bất kỳ gia tộc nào đi nữa thì sự tiến bộ như vậy có thể nói là nhảy vọt về chất.

Ngược lại thì Đường Thiên chẳng cảm thấy gì. Nếu như Tiền thúc mà biết được lượng tu luyện này chỉ là một phần trong lượng tu luyện của hắn thì có bị dọa cho nhảy dựng lên không nữa?

Mấy ngày này hắn toàn tâm toàn ý tu luyện thậm chí còn không có cảm giác ngày đêm.

Hắn khoát tay nói: "Tiền thúc đừng khách khí."

Tiền thúc gật đầu rồi đứng lên nói với vẻ nghiêm túc: "Khi tiểu thư đi đã từng dặn lại nếu sau hai tháng mà nàng chưa trở về thì dẫn ngài đến thư phòng của nàng."

Nụ cười của Đường Thiên cũng biến mất. hắn nhíu mày hỏi: "Thư phòng của nàng sao?"

"Đúng vậy." Tiền thúc nhìn Đường Thiên đang nhíu mày nhất thời cũng cảm thấy có chút áp lực.

"Dẫn cháu đi đến đó." Đường Thiên không chút do dự nói.

"Được!"

Đây là lần đầu tiên Đường Thiên vào thư phòng của Thiên Huệ.

Thư phòng của Thiên Huệ rất lớn, ngay chính giữa đặt một cái bàn, có vẻ hơi trống trải. Bốn mặt còn lại đều là tủ sách kê sát tường, mỗi một tủ đều xếp chật các đầu sách, có rất nhiều cuốn đã ố vàng cũ nát, nhìn qua có thể thấy là đã có từ rất lâu rồi.

Ở nơi này thật đúng là nhiều áp lực…

Đường Thiên nuốt nước miếng nghĩ thầm. Với một thiếu niên suy nghĩ đơn giản, hoạt bát, hiếu động như hắn thì những chỗ như thư phòng chính là nơi vào để cho người ta cười mình a.

May mà Thiên Huệ cũng tương đối thông minh…

Đường Thiên nghĩ thầm, Thiên Huệ đã để mình vào thư phòng vậy chắn chắn rằng nàng đã để lại vật gì đó ở trong.

Thiên Huệ biết rõ mình không thông minh lắm nên nhất định sẽ không giấu vật đó ở nơi quá khó tìm.

Đường Thiên đứng lên quan sát xung quanh. Ồ! Hắn liếc mắt nhìn dấu hiệu trên một tủ sách tức thì trước mắt sáng ngời, Nam Thập Tự tinh tọa!

Thân thế Đường Thiên có liên quan đến Nam Thập Tự tinh tọa chỉ có một mình Thiên Huệ mới biết.

Đường Thiên tới trước giá sách quả nhiên tìm được một phong thư mà Thiên Huệ để lại cho hắn.

" Thiên ca ca, nếu huynh đọc được bức thư này thì nhất định là muội đang gặp phiền toái ở Nam Thập Tự tinh tọa rồi. Trong hai năm nay muội vẫn âm thầm điều tra những tin tức liên quan đến Nam Thập Tự khổ tu bài. Nam Thập Tự tinh tọa được coi là chòm sao nhỏ nhất mà người ta phát hiện ra từ trước đến nay, trừ chuyện đó thì những tin tức khác gần như không có. Anh Tiên tinh tọa đã xuống dốc từ lâu, lại cách trung tâm thế giới quá xa nên những tin tức có ích rất ít. Muội chỉ có thể đặt niềm tin vào một số điển tịch cổ đại giảng về bí bảo mong tìm ra chút manh mối nào đó."

Đường Thiên nhìn hàng chữ xinh đẹp mà Thiên Huệ viết trong lòng không khỏi cảm động. Hắn có thể tưởng tượng được Thiên Huệ đã cố gắng thế nào để điều tra tình báo về Nam Thập Tự khổ tu bài.

"Cuối cùng, trong một cuốn sách cổ, muội đã tìm được một số đầu mối có ích. Nam Thập Tự tinh tọa đã sản sinh ra một binh đoàn cường đại gọi là binh đoàn Nam Thập Tự, trong thời kỳ tam đại binh đoàn thì bọn họ cùng với binh đoàn Thiên Hạt, binh đoàn Xà Chi là ba thế lực mạnh nhất cùng tồn tại song song. Trong trận chiến cuối cùng, Thiên Hạt binh đoàn đã chiến thắng sau đó khai sáng ra vương triều Thiên Hạt. Nhưng điều khiến người ta ngạc nhiên chính là sau khi binh đoàn Nam Thập Tự bị thua thì Nam Thập Tự tinh tọa cũng lặng lẽ biến mất khỏi mắt mọi người, dù đã trải qua hàng nghìn năm cũng không tìm được thông tin về Nam Thập Tự tinh tọa nữa."

" Binh đoàn Nam Thập Tự nổi tiếng nhất nhờ cơ quan thuật, cho đến hiện tại thì bọn họ vẫn đại diện cho đỉnh cao của cơ quan thuật. Trong lịch sử thì bị thua rồi tiêu biến đi là một chuyện rất bình thường. Những thông tin liên quan đến lúc này cũng bị gián đoạn. Bỗng một ngày muội phát hiện ra một vấn đề không hợp lý."

"Tam đại binh đoàn đều cực kỳ mạnh mẽ, Thiên Hạt binh đoàn và Xà Chi binh đoàn đều là những chòm sao hoàng đạo, bọn họ chính là đại diện của những chòm sao cường đại nên bọn họ cường đại cũng không nằm ngoài dự đoán của mọi người. Nhưng ngẫm lại binh đoàn Nam Thập Tự thì sao? Nam Thập Tự tinh tọa là chòm sao nhỏ nhất nhưng lại thần bí dị thường. Bọn họ nhờ vào cơ quan thuật mà nổi danh nhưng cơ quan thuật này từ đâu mà ra? Ai đã sáng tạo ra binh đoàn này? Bọn họ đến từ đâu?"

"Vấn đề này khiến cho muội sinh lòng hiếu kỳ. Cho đến một lần muội tìm hiểu về Mông Dị, binh đoàn trưởng của binh đoàn Nam Thập Tự. Tầng lớp trên của binh đoàn Nam Thập Tự đều cực kỳ mạnh mẽ, là nơi tụ tập những nhân tài kiệt xuất nhất. Mà Mông Dị lại là người mạnh mẽ nhất trong đó nhưng khác với những người khác có lai lịch ít nhiều có thể tìm hiểu được còn lai lịch của Mông Dị thì không một ai biết được."

Đường Thiên đọc đến đây thì không chút do dự hỏi Binh: "Này, đại thúc, ngươi có biết lai lịch của binh đoàn trưởng của các ngươi không?"

Binh nhíu mày, lộ vẻ suy tư, sau hồi lâu mới lắc đầu trả lời:" Không biết, lai lịch của đội trưởng rất thần thí, mọi người đã hỏi hắn nhiều lần nhưng hắn chưa nói bao giờ."

Đường Thiên ồ một tiếng rồi lại đọc tiếp, Binh cũng lặng lẽ ra ngoài lại gần xem cùng. Nguồn truyện: Truyện FULL

" Đội trưởng Mông Dị có lai lịch thần bí này nắm vai trò cực kỳ quan trọng trong việc kiến lập binh đoàn Nam Thập Tự. Muội bắt đầu tìm hiểu về thân thế thần bí của vị đội trưởng này nhưng Binh đoàn Nam Thập Tự ở cách chúng ta quá xa nên tin tức không nhiều. Cho đến một lần trong một quyển sách cổ nói về vị đội trưởng này có nói rằng hắn ở sâu phía trong Nam Thập Tự tinh tọa."

" Ở sâu bên trong Nam Thập Tự tinh tọa?" Binh không khỏi thốt lên:" Không thể nào, bên trong Nam Thập Tự tinh tọa có gì chúng ta đều đã thăm dò qua! Không đúng, chờ chút!"

Đường Thiên vội vàng hỏi: "Thế nào?"

Binh nói với vẻ cổ quái:" Ở đó có một căn cứ nhỏ do đội trưởng dựng lên."

Binh cũng không ngốc, gã hiểu về đội trưởng khá nhiều nên chỉ cần hơi gợi lại là có thể nhớ ra rất nhiều chuyện cũ năm đó.

"Lúc đó mọi người còn thấy đội trưởng cổ quái nhưng hắn là người đứng đầu, hắn muốn xây dựng thì xây dựng thôi! Lẽ nào có bí mật gì giấu ở đó?" Binh lẩm bẩm một mình.

Đường Thiên lại tiếp tục đọc đoạn dưới.

Nhất định là Binh đoàn Nam Thập Tự có sứ mệnh nào đó mà không muốn cho người ta biết. Về sau muội càng nghiên cứu thì càng khẳng định điều này. Là một trong tam đại binh đoàn nhưng binh đoàn Nam Thập Tự lại không hề có dã tâm bành trướng. Điều này rất kỳ quái."

"Đại thúc, thế này là sao?" Đường Thiên ngẩng đầu hỏi.

"Ừ, chủ lực của binh đoàn bình thường đều đóng ở Nam Thập Tự tinh tọa, nơi đó là tổng bộ, bình thường rất ít khi ra ngoài." Binh gật đầu:" Các nơi khác đều có phân bộ."

"Lẽ nào Nam Thập Tự tinh tọa thực sự có bí mật nào đó?" Đường Thiên hỏi đầy tò mò.

Binh lắc đầu: "Ta không biết."

Đường Thiên lại đọc tiếp

"Thiên ca ca, lai lịch của Nam Thập Tự khổ tu bài của ngươi cũng không hề đơn giản đâu. Sau khi thời đại tam đại binh đoàn kết thúc thì bí bảo của Nam Thập Tự tinh tọa cũng không xuất hiện nữa. Nếu binh đoàn Nam Thập Tự xem Nam Thập Tự tinh tọa là căn cứ thì Nam Thập Tự khổ tu bài chắc chắn là một bí bảo vô cùng quan trọng của họ. Nó rất có khả năng chính là chìa khóa mà binh đoàn Nam Thập Tự đề lại. Sau khi binh đoàn Nam Thập Tự tiêu tan thì tất cả tài phú của binh đoàn Nam Thập Tự cũng hoàn toàn biến mất, cho tới nay vẫn còn nằm trong vòng bí ẩn."

"Muội nghi ngờ rằng năm đó bá phụ rất có khả năng đã xâm nhập vào Nam Thập Tự tinh tọa hoặc có liên hệ gì đó với Binh đoàn Nam Thập Tự. Muội tìm được manh mối về thời điểm binh đoàn Nam Thập Tự bị chôn vùi. Hiện tại khi huynh đọc được bức thư này chỉ sợ muội đã gặp phiền phức rồi. Phía sau bức thư có một tấm bản đồ chỉ đường từ Anh Tiên tinh tọa đến Nam Thập Tự tinh tọa, trong đó có một vài địa điểm không thực sự chính xác, Thiên ca ca chỉ có thể tham khảo nó thôi."

"Muội biết Thiên ca ca nhất định sẽ tới tìm muội nhưng dù thế nào huynh cũng phải cẩn thận nha!"

Bức thư đến đây là kết thúc.

"Trại tân binh ở đâu vậy? Không nằm trong Nam Thập Tự tinh tọa sao?" Đường Thiên hỏi Binh.

"Có chứ." Binh lắc đầu: "Chẳng qua không nằm cùng một tinh cầu với tổng bộ mà thôi, Nam Thập Tự tinh tọa gồm bốn tinh cầu nhưng không thể đi qua được bởi toàn bộ các tinh cầu đều bị sương mù xám phong bế rồi."

"Vậy cứ theo tuyến đường này đi!" Đường Thiên nói như chém đinh chặt sắt.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất