Chương 1239 Đó là tim của mình sao?
Đợi đến khi Quách Diễn nhìn rõ đó là một quả tim còn đang đập thì sắc mặt ông ta lập tức trở nên trắng bệch.
Quách Diễn cúi đầu nhìn ngực mình, lúc này phần da thịt trước ngực đã bị nứt ra.
Lỗ hổng lớn trước ngực đang trào máu ra ngoài.
Đó là tim của mình sao?
“Tiêu…”
Vừa nói được một nửa, Quách Diễn bỗng cảm thấy hoa mắt, sau đó rơi vào bóng tối vô tận.
Thấy thi thể của Quách Diễn nằm trong cơn mưa lớn, đám người đi theo ông ta đều vô cùng hoảng sợ.
Thảo nào từ đầu đến cuối Tiêu Chính Văn lười để ý đến họ, không thèm liếc nhìn họ một lần.
Trước đây vẫn có nhiều người nghĩ Tiêu Chính Văn đang trốn tránh, nhưng giờ thì sao?
Người có thể giết chết một người khác chỉ bằng một đầu ngón tay thì cần phải trốn tránh sao?
Người ta chỉ là đang xem thường đám người Quách Diễn thôi!
Mọi người đều hoảng sợ không khỏi ngẫm lại thái độ của Tiêu Chính Văn với Viên Hỗn Thiên.
Lẽ nào…
Lãnh Hàn Băng không hổ là lớp trẻ có hy vọng thừa kế gia sản nhà họ Lãnh nhất, trong đầu hắn lóe lên một suy nghĩ, cơ thể hắn nhanh chóng lao ra như mũi tên rời khỏi cung.
“Anh Tiêu, sếp Khương, mời!”
Giờ đây thái độ của Lãnh Hàn Băng – người luôn phản đối việc Lãnh Kế Hồng đặt cược vào Tiêu Chính Văn thay đổi một trăm tám mươi độ.
Hắn chủ động mở cửa cho Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan thì đã đành, lại còn đẩy cả tên thuộc hạ đang cầm ô phía sau sang một bên.
Để mặc cho nước mưa tạt vào người, hắn cũng không cảm thấy mình thấp hèn chỗ nào.
Ngược lại hắn còn nghĩ người có thể mở cửa cho Tiêu Chính Văn đều sẽ cảm thấy vô cùng vinh dự.
“Ừ!”
Tiêu Chính Văn chỉ khẽ gật đầu rồi đỡ cánh tay Khương Vy Nhan đi vào Vọng Tinh Lâu.
Người nhà họ Lãnh cũng vội vàng cất bước vào trong.