Trần Thiên Quốc không thể ngờ rằng, một chủ tiệm ngọc tầm thường lại có thể khiến Lãnh Kế Hồng công khai gây áp lực cho nhà họ Trần!
Hơn nữa, có được sự ủng hộ của nhà họ Lãnh, sau này nhà họ Trần cho dù thật sự muốn đối phó với Tiêu Chính Văn, e rằng cũng phải suy nghĩ lại!
Nghĩ tới đây, Trần Thiên Quốc cười khẩy, nói với vẻ mặt u ám: "Ừ, giỏi lắm! Cậu thật sự rất giỏi! Chúng ta cứ chờ mà xem!"
Nói xong, ông ta vẫy tay, nói với người mặc đồng phục bên cạnh: "Chúng ta đi thôi!"
Đường đường là nhà họ Trần lại thua dưới tay một ông chủ tiệm ngọc nhỏ, quả thật khiến cho Trần Thiên Quốc cảm thấy rất mất mặt.
Ông ta thầm nghĩ, trước đây ông ta thật sự đã đánh giá thấp Tiêu Chính Văn.
"Cậu Tiêu, người chống lưng cho cậu có phải là nhà họ Chu không? Nhưng bây giờ nhà họ Chu cũng không thể tự bảo vệ mình, chỉ dựa vào gia tộc kinh doanh như nhà họ Lãnh thì có thể che chở cho cậu được bao lâu?"
Trước khi ra khỏi cửa, Trần Thiên Quốc không cam lòng quay đầu lại và lạnh lùng nói.
Nghe vậy, Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày, hỏi:
"Hôm nay sao Chu Lâm Lâm không đi làm?"
Một cậu nhân viên bên cạnh nghe vậy vội vàng bước lên phía trước, nhỏ giọng nói với Tiêu Chính Văn: "Ông chủ, ở nhà Lâm Lâm xảy ra chuyện, hơn nữa, cô ấy cũng vừa mới gọi điện đến”.
Xảy ra chuyện?
Tiêu Chính Văn ngạc nhiên hỏi: "Nhà họ Chu xảy ra chuyện gì?"
"Ông chủ, chuyện là như vậy, sáng hôm qua sau khi anh rời đi, có mấy người mặc áo đạo sĩ đã đến đây, hơn nữa bọn họ vừa đến đã xông vào chém giết!"
"Chỉ là chúng tôi không ngờ rằng Lâm Lâm cũng là một võ giả, còn dạy dỗ mấy người đó một trận, hai người trong số đó còn bị Lâm Lâm giết ngay tại chỗ!"
"Sáng sớm hôm nay, Lâm Lâm gọi điện nói, những người này có quan hệ với Thiên Sơn, hơn nữa bên Thiên Sơn bây giờ đã nhắm vào gia tộc của cô ấy rồi”.
"Thật ra hôm qua lúc anh về, chúng tôi đã định cho anh biết chuyện này, nhưng Lâm Lâm không cho, sáng sớm hôm nay cô ấy chỉ gọi điện đến nói rằng sau này có lẽ cô ấy sẽ không thể đến làm nữa!"
Nói xong, cậu nhân viên đó lập tức cúi đầu xuống.
Trong khoảng thời gian Chu Lâm Lâm ở đây làm việc, cô ấy đều rất hòa đồng với mọi người, hơn nữa, ẩn ý trong cuộc điện thoại của cô ấy cũng đã rõ mồn một.
Có lẽ Chu Lâm Lâm sẽ bị Thiên Sơn xử lý trong thời gian ngắn, đến lúc đó, chỉ sợ rằng sẽ lành ít dữ nhiều!
"Lại là Thiên Sơn?"
Sắc mặt Tiêu Chiến Văn lạnh tanh, anh lạnh lùng nói.
"Ông chủ, có cần tôi nói chuyện này với sếp Lãnh, để ông ấy ra mặt không?"
Lục Thiên Lăng vội vàng bước đến nói.
Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: "E rằng Thiên Sơn sẽ không nể mặt ông ta, tôi vẫn nên đích thân đi một chuyến thôi!"
Tiêu Chính Văn nói xong, hất tay với Lục Thiên Lăng.
Năm đại danh sơn bây giờ đã trở thành đấng tối cao của Hoa Quốc, sao có thể nể mặt Lãnh Kế Hồng?
Ngay cả khi Thiên Tử đích thân mở lời, cũng chưa chắc có thể khiến năm đại danh sơn phải cúi đầu.
Cũng như những gì xảy ra ở Đại Lương Sơn trong khoảng thời gian trước.
Cho dù các võ tông ép phong tỏa núi, giới chính trị cũng tuyệt đối không can thiệp vào việc nội bộ của võ tông.
Hơn nữa, Tiêu Chính Văn không muốn Lãnh Kế Hồng bị lôi vào chuyện này.
Nhà họ Lãnh chỉ là một gia tộc kinh doanh bình thường càng ít xung đột với người của võ tông thì càng tốt.
"Anh Tiêu, đối phương là Thiên Sơn đấy, không dễ trêu chọc chút nào đâu, lỡ như lần này anh đi rồi có chuyện không may, vậy…"
Lục Thiên Lăng nói đến đây cũng không dám nói thêm nữa.
Lỡ như Tiêu Chính Văn vào Thiên Sơn rồi bị người trong Thiên Sơn chơi xấu, đến lúc đó, chỉ e rằng ngay cả cơ hội báo thù cũng không có!
Tuy rằng bản thân Lục Thiên Lăng cũng không muốn thừa nhận, nhưng từ khi linh khí khôi phục đến nay, năm đại danh sơn thật sự có quá nhiều cường giả cảnh giới Thiên Thần!
Cho dù là cảnh giới Thiên Thần một sao cũng đã có thể xem thường võ thuật.
Vì vậy, ngay cả cảnh sát cũng không dám tùy tiện đến năm đại danh sơn để điều tra phá án!
"Thiên Sơn thì đã sao? Chẳng lẽ Thiên Sơn không thuộc về Hoa Quốc sao? Không ai có thể giết hại người dân của Hoa Quốc một cách vô cớ!"
Tiêu Chính Văn cười khẩy, nói với giọng lạnh tanh.
Mà ngay lúc này, lại một tin tức nóng hổi khác đã lan truyền khắp trên Internet!
Nhắm thẳng vào Tiêu Chính Văn!
Bài viết còn nói rằng lý do mà lúc trước Tiêu Chính Văn có thể đánh bại các cường giả từ vùng ngoài lãnh thổ trở về chẳng qua là vì sau lưng có cái bóng của phái Quang Minh!
Hơn nữa, người viết bài viết đó còn nói ra tên trận pháp mà Tiêu Chính Văn đã sử dụng vào lúc đó.
Thiên Tinh Cửu Diệu!
Đó là một tuyệt kỹ độc nhất vô nhị của Sáng Thế Chủ Hạo Thiên của phái Quang Minh, sao một cường giả cảnh giới Thiên Thần một sao như Tiêu Chính Văn lại có thể sử dụng đến thuần thục như vậy.
Hơn nữa, trước giờ phái Quang Minh vừa là phe thiện vừa là phe ác!
Hành động lần này của Tiêu Chính Văn chẳng khác gì phản quốc.
Nội dung trong bài viết rất có lý lẽ và căn cứ.
Hơn nữa, chỉ cần là cao thủ của võ tông thì hầu như đều biết được tuyệt kỹ của Sáng Thế Chủ - Hạo Thiên, lại càng biết rõ Sáng Thế Chủ - Hạo Thiên đã đột phá đến cảnh giới Nhân Vương từ lâu!
Một cao thủ Nhân Vương giết vài cường giả vùng ngoài lãnh thổ cảnh giới Thiên Thần thật dễ như lấy đồ từ trong túi ra.
"Tôi không tin! Người viết bài viết này chắc chắn là có mục đích khác, lúc đó tôi cũng ở Trần Gia Phố, vua Bắc Lương vì muốn bảo vệ người dân Hoa Quốc nên mới đột nhiên ra tay thôi!"
"Hơn nữa, lúc anh ấy tàn sát tứ phía ở đại hội thi đấu võ thuật tôi cũng đã tận mắt chứng kiến, hoàn toàn không có cái bóng nào của Sáng Thế Chủ - Hạo Thiên cả!"
"Đúng vậy, chúng tôi tin vua Bắc Lương trong sạch, anh ấy không thể là kẻ phản bội của Hoa Quốc!"
"Hừ! Tôi cho rằng những người này có dụng ý khác, muốn bôi nhọ vua Bắc Lương, phủ nhận chiến công của anh ấy đối với Hoa Quốc!"
Trong nháy mắt, trên mạng có rất nhiều tiếng nói chửi mắng, tất cả người dân của Hoa Quốc đều lên tiếng thay cho Tiêu Chính Văn.
Đương nhiên cũng có những tiếng nói khác.
"Nhưng những gì người ta nói rất có cơ sở và hợp lý, tôi có một đứa bạn đang học nghề ở Hoa Sơn, anh ta đã hỏi thầy của mình, Thiên Tinh Cửu Diệu thật sự là tuyệt kỹ của Sáng Thế Chủ - Hạo Thiên!"
"Đúng thế, tôi cũng đã hỏi thầy của tôi, đó là tuyệt kỹ tàn sát tứ phía của Sáng Thế Chủ - Hạo Thiên, thầy của tôi còn nói, người chưa đến cảnh giới Nhân Vương vốn không thể sử dụng được sức mạnh lớn như vậy!"
"Tiêu Chính Văn lúc ấy đang ở cảnh giới nào chứ, chỉ mới là cảnh giới Thiên Thần một sao!"
Trong lúc nhất thời, người của hai phe đã cãi nhau trên mạng, thậm chí còn có người bắt đầu công kích Tiêu Chính Văn!
Mà vào giờ phút này, ở tổng bộ Hắc Băng Đài của Hoa Quốc, Tần Vũ đang lạnh lùng nhìn người thanh niên bên cạnh.
Người này đang bắt chéo chân, hoàn toàn xem thường ánh mắt của Tần Vũ, hắn chỉ lo xem những bình luận tiêu cực trên mạng, còn không ngừng gật đầu.
Hắn tên là Vương Quốc Xương!
Kể từ khi linh khí khôi phục, để tránh xảy ra quá nhiều mâu thuẫn với giới chính trị, nên năm đại danh sơn đã chọn ra một nhóm người đại diện cho võ tông đến giới chính trị xử lý chuyện của võ tông.
Hơn nữa, còn hợp nhất với Hắc Băng Đài thành một nơi.
Bây giờ người này và Tần Vũ có quan hệ ngang hàng, hai bên đều không lệ thuộc vào nhau, cũng không can thiệp lẫn nhau!
Nhưng ngược lại, chức quyền của Vương Quốc Xương lại lớn hơn Tần Vũ.
"Tổng tư lệnh Tần, anh không khát nước sao? Anh cũng đã nhìn cả buổi rồi, nhưng lại không có lấy một giọt nước!"
Vương Quốc Xương ngước đầu đắc ý nhìn về phía Tần Vũ.
Thật ra trước đây hắn chỉ là một nhân vật nhỏ trong số những thuộc hạ của Tần Vũ mà thôi.
Lần này được năm đại danh sơn tuyển chọn, bên trong chắc chắn có cuộc giao dịch nội tình rất phức tạp!
Một người biết rõ về Hắc Băng Đài và giới chính trị khi đứng đối lập với giới chính trị, chắc chắn sẽ không phải là chuyện tốt!
Chính vì trước đây, ngay cả tư cách nói chuyện với Tần Vũ hắn cũng không có, cho nên bây giờ hắn mới cố tình ra vẻ ta đây trước mặt Tần Vũ.
"Có một số việc, tôi khuyên anh không nên làm quá mức, có những lời không thể tùy tiện nói ra được vào một lúc nào đó”.
Tần Vũ lạnh lùng nói.
"Xem ra tổng tư lệnh Tần vẫn giữ tính cách xấu đó, nhưng thời thế thay đổi rồi, dư luận bây giờ không phải là lời nói của một mình Tiêu Chính Văn nữa!"
"Hơn nữa, chuyện này không liên quan đến giới chính trị, tất cả đều là do Tiêu Chính Văn tự mình gây ra!"
Vương Quốc Xương vừa thổi hơi nóng trong ly trà vừa thờ ơ nói.
"Hừ! Chiến công của Tiêu Chính Văn đối với Hoa Quốc, không bao giờ có thể bị gièm pha!"
Tần Vũ đập bàn đứng phắt dậy.