Dược sư Hoàng khẽ nhíu mày.
Theo lý mà nói, Tiêu Chính Văn đã là cao thủ cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao, khiến Tiêu Chính Văn trúng độc là chuyện khó như lên trời.
Hơn nữa, với sức mạnh của Tiêu Chính Văn, cho dù trúng độc thì cũng sẽ không nghiêm trọng.
Nhưng nhìn biểu hiện của Khương Vy Nhan, có vẻ như tình hình của Tiêu Chính Văn không mấy lạc quan.
Trong lòng dược sư Hoàng cũng rối bời.
Nếu Tiêu Chính Văn đang thử thăm dò cụ ta, mà cụ ta lại không ra tay giúp đỡ thì e rằng mọi nỗ lực trước đó đều trở nên vô ích.
Nhưng nếu Tiêu Chính Văn thật sự trúng độc thì…
Trong một giây ngắn ngủi, trong đầu dược sư Hoàng đã tưởng tượng ra hơn chục tình huống có thể xảy ra.
“Được! Nếu cô Khương đã tin tưởng tôi đến vậy thì tôi sẽ cố gắng hết sức! Người đâu, mau chuẩn bị xe!”
Sau khi cân nhắc cẩn thận, dược sư Hoàng quyết định ra tay giúp đỡ dù cho chuyện này là thật hay giả.
Nếu Tiêu Chính Văn thật sự trúng độc, cụ ta cứu một mạng, vậy chẳng phải Tiêu Chính Văn sẽ biết ơn cụ ta sao?
Bằng cách này, sẽ có thể xóa tan mọi nghi ngờ trong lòng Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan.
“Cảm ơn môn chủ Hoàng! Ơn cứu mạng suốt đời khó quên!”
Khương Vy Nhan chắp tay nói với dược sư Hoàng.
“Cô Khương khách sáo quá, tôi ra tay cứu giúp, nguyện trở thành bạn tốt với cậu Tiêu và cô Khương. Cậu Tiêu gặp nạn tôi đương nhiên phải dốc toàn lực giúp đỡ!”
Nói xong, dược sư Hoàng lịch sự mời Khương Vy Nhan rồi quay đầu lên xe của mình.
Khương Vy Nhan và Độ Thiên Chân Nhân cũng không chậm trễ nữa, vội vàng trở lại xe, dẫn dược sư Hoàng về biệt thự nhà họ Tiêu.
Lúc này, Lưu Sùng Hằng lo lắng đi qua đi lại.
Tiêu Chính Văn ở trên sô pha, tình hình đã trở nên không mấy lạc quan, mặc dù sắc mặt vẫn bình thường nhưng trong miệng đã chảy máu.
Điều này cho thấy Tiêu Chính Văn trúng độc rất nặng.
Nếu không được chữa trị ngay thì có thể nguy hiểm đến tính mạng bất cứ lúc nào.
“Cuối cùng cô cũng về rồi, dược sư Hoàng…”
Nhìn thấy dược sư Hoàng phía sau Khương Vy Nhan, Lưu Sùng Hằng nuốt xuống nửa câu hỏi còn lại.
Ông ta vội vàng đi đến chỗ dược sư Hoàng, nói: “Xin chào môn chủ Hoàng!”