Tiêu Chính Văn quay đầu lướt nhìn một vòng sảnh lớn.
Lúc này chỉ thấy không ít người đang vây quanh bên một góc ở sảnh lớn, trong đó một người thanh niên da trắng đang cởi trần thân trên.
Để lộ ra cơ bắp rắn chắc, dưới mái tóc dài ngang vai là khuôn mặt vô cùng khôi ngô.
Thanh niên này chính là Filkant – thiên tài của gia tộc Kanter.
Đứng đối diện với hắn là một người thanh niên cũng để trần thân trên, dáng người hơi gầy.
Tay người này còn cầm một thanh kiếm ngắn, chỉ nhìn từ bóng lưng và làn da thì chắc là người đàn ông gốc Á.
Cảnh giới Thiên Vương một sao.
Tiêu Chính Văn hơi nhướng mày, ánh mắt nhìn người đàn ông gốc Á đó vài giây.
Thực lực người này kém xa người đàn ông da trắng đối diện.
“Lưu Thành Long, tôi cho anh một cơ hội cuối cùng, chỉ cần quỳ xuống khấu đầu mười cái với tôi thì tôi có thể suy xét không giết anh”.
Filkant nở nụ cười tàn ác.
Người được gọi là Lưu Thành Long chỉ vì một câu đụng chạm, cãi vã với Filkant mà bị hắn đánh tả tơi.
Cao thủ cảnh giới Thiên Vương một sao Lưu Thành Long đó nghe hắn nói thế thì không chút sợ hãi, ngược lại siết chặt thanh kiếm ngắn trong tay, lạnh lùng nói: “Filkant, tôi… tôi là thầy giáo Hoa Quốc cử đến học viện võ thuật”.
“Cậu có biết ẩu đả giáo viên có kết cục thế nào không?”
Filkant thờ ơ vén sợi tóc trước trán, lắc ngón tay nói: “Đừng nói là đánh anh, dù có giết anh, học viện võ thuật cũng sẽ không truy cứu”.
“Hỗn láo!”
Lưu Thành Long siết chặt thanh kiếm ngắn, vung tay chém về phía Filkant.
Anh ta dồn hết sức lực vào đòn tấn công này.
Với thực lực cường giả cảnh giới Thiên Vương một sao, dù có là một chiếc xe bọc thép cũng bị một kiếm này chém làm đôi.
Nhưng Filkant lại không hề né đòn, để mặc thanh kiếm ngắn của anh ta chém vào người mình.
“Keng!”
Thanh kiếm ngắn chém vào người Filkant nhưng không hề gây ra vết thương nào, không có máu, chỉ có ánh lửa bắn tung tóe.
Hả?
Nhìn thấy cảnh tượng này, đám đông xung quanh không khỏi xuýt xoa.