Thế nhưng muốn Kokura tha cho ông ta một mạng thì ông ta nhất định phải trả giá!
“Sao thế, ông không muốn sống nữa à?”
Kokura Nosuke thấy Triệu Thắng vẫn đứng đó, không hề có ý định quỳ xuống van xin thì một tay đặt trên cán dao, lạnh lùng chất vấn.
Lúc này, mồ hôi lạnh trên trán Triệu Thắng lăn xuống tí ta tí tách.
Ông ta biết nếu như không quy phục thì bản thân nhất định sẽ chết!
Vào một giây trước khi Kokura Nosuke giơ con dao lên, Triệu Thắng đã quỳ xuống không chút do dự!
“Phịch!”
Đầu gối của Triệu Thắng đập mạnh trên võ đài, không nói lời nào, dập đầu lạy Kokura Nosuke liên tiếp mười cái!
Cảnh tượng này khiến cường giả vùng ngoài lãnh thổ của các nước khác cười lăn cười bò.
Ngay cả những quan khách của các nước ngồi bên dưới xem trò vui cũng bật cười theo.
Lúc này, Thiên Tử ở Thiên Tử Các xa xôi nhìn thấy cảnh tượng này cũng không kiềm chế được cảm xúc mà đấm mạnh lên bàn!
“Đám vô dụng! Đánh không lại thì thôi, lẽ nào ngay cả chút tôn nghiêm cũng không có sao? Loại người giống như bọn họ mà cũng muốn bảo vua Bắc Lương đưa tinh huyết cho mình!”
“Đúng là thứ chó má mặt dày vô liêm sỉ không biết nhục nhã, thật là làm mất mặt cả Hoa Quốc chúng ta!”
Thiên Tử hận một nỗi chẳng thể đích thân lên sàn, dù có thua đối thủ, máu chảy trên võ đài thì cũng phải cho các nước nhìn thấy tôn nghiêm của người Hoa Quốc!
Không chỉ có Thiên Tử uất hận nghiến răng nghiến lợi mà ngay cả khán giả cả nước cũng đều đang chỉ vào tivi mà mắng chửi!
Trong phút chốc, cả Hoa Quốc đều cùng buông lời chửi rủa đám cường giả vùng ngoài lãnh thổ vừa trở về này!
Thế nhưng tất cả những chuyện này vẫn chưa kết thúc!
Kokura Nosuke cầm con dao trong tay, sải bước đi tới trước mặt Triệu Thắng, giơ chân lên cố ý dùng thuật truyền âm, lớn tiếng nói: “Triệu Thắng! Ngẩng mặt lên đi, chân của tôi cần một cái đệm!”
Câu nói này truyền ra xa cả mấy vạn dặm, gần như mọi ngóc ngách của Hoa Quốc đều nghe thấy vô cùng rõ ràng!
Dưới ánh mắt chăm chú của muôn người, Triệu Thắng không chút do dự ngẩng mặt lên, còn dùng hai tay nâng chân của Kokura Nosuke lên rồi đặt xuống mặt mình!
“Ha ha ha!”
“Đây chính là võ giả của Hoa Quốc! Vy Hào chúng ta tuỳ ý kéo một người phụ nữ ra cũng có tôn nghiêm hơn ông ta! Chả trách một trăm năm trước Hoa Quốc lại suy yếu tới vậy, cả Hoa Quốc đều là một đám ham sống sợ chết!”
“Đường đường là tiền bối của võ tông Hoa Quốc, ha ha ha! Đường đường là tiền bối của võ tông Hoa Quốc mà chỉ xứng để liếm chân của cường giả Vy Hào chúng ta mà thôi!”
“Ông rất muốn sống sao?”
Kokura Nosuke gằn giọng hỏi
“Muốn!”
Triệu Thắng toát mồ hôi lạnh như mưa, vội vàng gật đầu.
“Vậy thì nói với bọn họ, ông bằng lòng làm một con chó của Kokura Nosuke!”
Kokura vừa nói, tay vừa cầm chặt cán dao, ánh mắt loé lên tia sáng sắc lạnh, nhìn Triệu Thắng chằm chằm!