Khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều nhớ lại năm năm về trước, chính người đàn ông giống như một vị thần này đã dựa vào sức mình đạp bằng cả thế giới, vô số cường quốc lúc bấy giờ đều bị tắm máu chỉ trong một đêm!
Chỉ một mình anh đã trấn áp được rất nhiều nước ngay cả đầu cũng không dám ngóc dậy!
Có thể nói, mỗi một lần Tiêu Chính Văn xuất hiện trong tầm mắt của mọi người thì đều sẽ tạo ra kỳ tích, đều dự báo cho sự khởi đầu của một thời đại hoàn toàn mới!
Mà ngày hôm nay, giẫm bẹp uy phong của năm đại danh sơn, danh tiếng của Tiêu Chính Văn lại lẫy lừng khắp cả thiên hạ!
Rất rõ ràng, bất luận thời đại có thay đổi ra sao, ba chữ vua Bắc Lương vẫn là một cái tên khiến cho người ta nghe mà khiếp hoảng!
Cùng lúc này, bên trong sân bay Long Kinh đã bị tắc cứng từ lâu, các tông môn lớn và cả đại diện của năm đại danh sơn đã khiến cho lối đi của sân bay trở nên chật ních.
Thậm chí có một số tông chủ tông môn còn đích thân tìm tới!
Mà trước cửa trụ sở chính của Hắc Băng Đài tại Long Kinh thì đã chật kín người từ lâu.
“Mọi người đừng chen chúc, xếp hàng đi!”
“Nói ông đấy, nhìn cái gì mà nhìn! Còn chen nữa thì cút về đi!”
Một lính ngự lâm quân dùng tay chỉ vào một ông lão đang định chen hàng, lớn tiếng quát tháo.
Đổi lại là khi trước, đừng nói là ngự lâm quân, dù là những người cao quý có địa vị chức vụ cao thì cũng tuyệt đối không dám ăn to nói lớn như vậy với những tông chủ môn chủ của võ tông!
Thế nhưng hôm nay, tất cả đều đã thay đổi rồi.
Đối diện với lời quát tháo của tên lính ngự lâm quân kia, gương mặt hung ác của ông lão không ngừng co giật, thế nhưng cuối cùng thì ông ta vẫn chọn nhẫn nhịn.
Ngay cả những người dân đứng hóng chuyện xung quanh cũng hết sức sững sờ, đó là tông chủ môn chủ đấy, ít nhất cũng là thủ lĩnh hay chưởng giáo gì đó!
Đã có lúc nào bọn họ cần phải xếp hàng đâu cơ chứ?
Dù gì thân phận địa vị cũng phơi bày ra đó!
Thế nhưng lúc này, những tông chủ môn chủ đó lại thật sự ngoan ngoãn xếp thành hàng dài, thậm chí bị hai tên lính ngự lâm quân canh trước cửa quát mắng mà cũng không dám hé răng nửa lời!
Thời đại thật sự thay đổi rồi!
Không ít người không nhịn được mà oà khóc, mấy năm vừa qua, bọn họ đã phải chịu đựng biết bao nhiêu sự đối xử bất công, bao nhiêu người nhà tan cửa nát!
Hiện giờ, bọn họ lại có thể an cư lạc nghiệp được rồi, sao có thể không kích động được cơ chứ!
Mà tất cả những điều này đều phải cảm ơn vua Bắc Lương!
Lúc này, Tần Vũ ngồi bên trong phòng làm việc, yên lặng chờ Tiêu Chính Văn trở về.
Dù gì thời hạn ba ngày cũng đã qua, mấy người giống như Sở Hồng Thiên có thể nhận được cơ hội gặp mặt Tiêu Chính Văn tại khách sạn.
Thậm chí sau khi xong việc còn có cơ hội thưởng thức đại tiệc.
Thế nhưng những người trước mắt này lại không có đãi ngộ tốt tới thế.
Không chỉ cần phải giải thích rõ tất cả mọi vấn đề mà còn cần viết cả giấy cam kết.