Hầu như tất cả những lời đồn xa xưa của Tùy Dương Đế đều là những tin đồn tiêu cực, hơn nữa còn là một trong những vị hôn quân có tiếng trong lịch sử Hoa Quốc.
Nhưng những lời Chu Hạo Nhiên nói lại khác hoàn toàn với lời đồn đó.
“Nói cách khác từ rất lâu trước kia Thiên Đạo Minh Ước đã muốn khống chế Hoa Quốc bằng mọi thủ đoạn?”
Tiêu Chính Văn nhíu mày nói.
Chu Hạo Nhiên khẽ gật đầu, kể thêm rất nhiều bí mật mà người khác không biết.
Thật ra từ xưa đến nay rất nhiều quan văn đều là gián điệp được Thiên Đạo Minh Ước cài vào, bình thường họ đều nói những lời nhân nghĩa đạo đức nhưng chỉ cần Hoa Quốc hơi có biến động thì sẽ lập tức nhảy ra khuấy động bão táp.
Chuyện này vẫn luôn xảy ra từ thời Tùy Đường đến thời Đại Minh hậu thế.
Cũng giống như Chu Kỳ Trấn chưa từng khuất phục trước Ngõa Si, càng chưa từng bị khuất phục, chỉ bị các quan chức bán đứng mà thôi, thế nên mới chém hết một số lượng lớn quan chức trong triều ngay sau khi ông ta phục chức.
Thậm chí ở thời Minh hoàn toàn không có một hôn quân nào mà là họ phải đối diện với đảng Đông Lâm, thậm chí có thể bị đám người này hại chết bất cứ lúc nào.
Điều khiến Tiêu Chính Văn ngạc nhiên nhất là thật ra đảng Đông Lâm không phải có từ thời hậu Minh mà bắt nguồn từ Đông lâm Thư Uyển ở thời Bắc Tống.
Ngay cả Tống Thái Tổ cũng chết trong tay đám người toàn nói lời nhân nghĩa đạo đức này.
“Nói cách khác, họ tự nhận là học trò của Khổng Thánh mà lại làm những việc đê hèn này?”
Lý Chính Đạo nhíu mày, ánh mắt hiện lên vẻ nghiêm nghị nói.
“Không, bắt đầu từ Khổng Khưu thì người nhà họ Khổng là kẻ phản bội của Hoa Quốc, vì thời Tiên Tần, Hoa Quốc có quá nhiều cao thủ, ngay cả Thiên Đạo Minh Ước cũng không thể chống đối lại thế lực phía sau Hoa Quốc”.
“Thế nên họ chỉ đành nghĩ ra một kế khác đó là đánh bay lòng chiến đấu. Lấy nhân, nghĩa, lễ để làm người Hoa Quốc mất đi tâm huyết”, Chu Hạo Nhiên lắc đầu nói.
“Ông nói sao? Từ thời Tiên Tần, Thiên Đạo Minh Ước đã có ý đồ muốn chiếm Hoa Quốc ư?”
Lý Chính Đạo không khỏi ngạc nhiên hỏi.
“Đúng thế, đây cũng là chuyện từng được ghi chép đầy đủ chi tiết trong sách bí mật của nhà họ Chu, tôi nghĩ sở dĩ chúng muốn đuổi giết người nhà họ Chu là vì không muốn để người đời biết những bí mật của chúng”.
“Đồng thời mượn thù oán của nhà họ Chu và người phụ nữ nhà giàu đó để ép nhà họ Chu vào đường cùng. Nếu không làm sao huyết tộc có thể quay về thế tục với số lượng lớn được?”
Sắc mặt Chu Hạo Nhiên cực kỳ khó coi nói.
Nghe nói thế lòng mọi người đều không khỏi chùng xuống.
Nếu những gì Chu Hạo Nhiên nói là thật thì chứng tỏ dù đến thời hiện đại vẫn còn không ít gián điệp của Thiên Đạo Minh Ước đang ở trong giới chính trị Hoa Quốc.
Nếu không chúng cũng không cần phải hủy chứng cứ tội của mình bằng cách tiêu diệt nhà họ Chu.
“Vậy Hán Đế không có cách đối phó gì sao?”
Tiêu Chính Văn lại hỏi.