Đối diện với cuộc chiến bằng ngôn từ ở trên mạng, Tiêu Chính Văn lại không hề để tâm.
Tiêu Chính Văn cũng không muốn biết rõ thái độ của năm đại danh sơn và các tông môn võ tông kia.
Vốn dĩ cũng không trông đợi gì vào những người này, lần trước tấn công Vy Hào, mấy người này chắc đã cạn kiệt sức lực, cũng là vì võ tông Hoa Quốc và võ thuật Vy Hào vốn dĩ đã có thù oán hàng nghìn năm.
Hơn nữa vì thực lực của Tiêu Chính Văn nên đám người này mới chịu bán mạng.
Bây giờ bảo họ cùng nhau chống lại kẻ thù mạnh, chung tay đấu lại huyết tộc không hề dễ.
“Vua Bắc Lương, chúng ta khai chiến với huyết tộc vì mấy trăm người nhà họ Lý và nhà họ Chu, việc này có phải là không ổn lắm không?”
Ông Dương thân là một trong những các lão của Long Các đứng lên lo lắng hỏi.
Khi Tiêu Chính Văn đưa ra đề nghị của mình, ông Dương đã cảm thấy không hài lòng.
Chỉ là trước mặt năm đại danh sơn và các võ tông, có vài lời trong quyết sách của giới chính trị phải giấu.
Bây giờ những người của võ tông đã ra về, dĩ nhiên ông Dương phải nói ra thắc mắc của mình.
Ông Dương không phê bình kín đáo gì với Tiêu Chính Văn, dù sao Tiêu Chính Văn cũng từng nhiều lần cứu Hoa Quốc khỏi nguy hiểm.
Ông ta cũng tin chắc điểm xuất phát của Tiêu Chính Văn không phải là nguồn căn kéo người dân Hoa Quốc vào chiến tranh.
“Ông Dương, các vị các lão”.
Tiêu Chính Văn đứng lên vừa đi vừa nghiêm nghị nói: “Thật ra sở dĩ huyết tộc đột nhiên gia tăng điều kiện đàm phán đơn giản là muốn chúng ta đưa ra lựa chọn”.
“Lãnh thổ Hoa Quốc là do hàng nghìn tướng sĩ dùng sinh mạng của mình để đổi lấy nên phải giữ lấy từng tấc đất của mình, tuyệt đối không thể dâng cho huyết tộc”.
“Các vị có từng nghĩ đường đường là giới chính trị Hoa Quốc nhưng lại không thể bảo vệ được một hai gia tộc thì ai sẽ đứng ra giúp đây?”
“Hơn nữa không nói đến người khác, nhà họ Lý và nhà họ Chu đều từng cống hiến cho Hoa Quốc, từng đổ máu vì Hoa Quốc, bây giờ gặp đại nạn sao chúng ta có thể bỏ mặc họ?”
Những lời Tiêu Chính Văn nói khiến mấy người ông Dương đều nhíu mày.
Mặc dù là nói thế nhưng nhà họ Lý hay nhà họ Chu cũng không phải là người Hoa Quốc bây giờ bảo vệ.
Nói đến nhà họ Lý, có thể phải bắt đầu từ Thịnh Đường, còn nhà họ Chu càng lâu hơn.
Thấy sắc mặt của mấy người ông Dương vẫn khó coi, Tiêu Chính Văn nói tiếp: “Giao ba gia tộc lớn hay nhường ba tỉnh Tây Bắc cũng đều sẽ trở thành mối hiểm họa ngầm của giới chính trị Hoa Quốc”.
“Các gia tộc ở ngoài lãnh thổ quay về chắc chắn sẽ làm ầm ĩ chuyện này, đến lúc đó giới chính trị sẽ gặp nguy hiểm, không chỉ Thiên Tử phải nhường lại vị trí của mình, mà ngay cả quyền lợi của Hoa Quốc cũng sẽ rơi vào tay các gia tộc này”.
“Vì kế hoạch lâu dài, chỉ có thể không ngại khai chiến với huyết tộc”.
Nghe Tiêu Chính Văn nói xong, mấy người ông Dương mới bừng tỉnh.
Trong điều kiện mà huyết tộc tăng thêm đó cũng đang gài bẫy giới chính trị Hoa Quốc.