Lúc này có người kinh ngạc thốt lên.
Trước đây Tiêu Chính Văn cũng không phải chưa từng nhìn thấy trận pháp Thời Không, nhưng có thể sử dụng nó đến trình độ như Huyết Ma Đồ thì vẫn là lần đầu tiên thấy.
Cả võ tông chỉ có hai trận pháp bí ẩn nhất đó là trận pháp Thời Không và trận pháp Không Gian mà Tiêu Chính Văn thành thạo nhất.
Có thể nói hai loại trận pháp này vừa có nơi tương đồng vừa có sự khác biệt.
Nhưng cho dù là cái nào thì uy lực vẫn không thể đánh giá được.
“Cậu có biết đạo lý thời gian như thoi đưa, vạn vật đều bị hủy hoại?”
Huyết Ma Đồ chắp một tay ra sau lưng, kiêu ngạo nói.
Thấy hiện tượng kỳ lạ trên trời, cuối cùng Lục Tiểu Thiến cũng thở phào.
Sức chiến đấu của Tiêu Chính Văn có cao đi chăng nữa thì dù sao kiến thức của anh ta cũng có hạn, sự tuyệt diệu của trận pháp Thời Không há có thể là thứ anh ta lĩnh hội được sao?
Nhưng dù Tiêu Chính Văn có chết trong trận pháp Thời Không của Huyết Ma Đồ cũng đủ để khiến người huyết tộc phải nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt khác.
Dù sao với bất kỳ ai thì trận pháp Thời Không cũng không dễ dàng lấy ra sử dụng, trừ khi đến lúc bất đắc dĩ.
Một hậu bối như Tiêu Chính Văn lại có thể ép Huyết Ma Đồ đến mức này chứng tỏ thực lực của Tiêu Chính Văn đáng sợ đến thế nào.
“Haizz, e là trận chiến này đã kết thúc rồi”.
Lý Chính Đạo ngẩng đầu lên nhìn hiện tượng lạ trên trời, cảm thấy cực kỳ đáng tiếc thở dài.
Thường thì trận pháp Thời Không này đều là cách cuối cùng cho một trận đấu của các cao thủ.
Mặc dù Lý Chính Đạo cũng khen ngợi thực lực của Tiêu Chính Văn, nhưng với tuổi của cậu ấy sao có thể hiểu được trận pháp Thời Không?
Đây giống như trận đánh giữa hai đội quân, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, nhưng chỉ biết mình mà không biết ta thì sao có thể thắng được?
Dù là mấy người Độ Thiên Chân Nhân đang ở một bên xem trận chiến cũng toát mồ hôi thay Tiêu Chính Văn chứ đừng nói là Lý Chính Đạo.
“Vù!”
Một cơn gió mạnh nổi lên, trên bầu trời lại xuất hiện rất nhiều bông tuyết, nhưng nó lại không rơi xuống đất mà nổi lên từng sóng gợn trong không trung.
Lúc này những người trong võ tông đều trợn to mắt, căng thẳng nhìn về phía Sơn Thành.
Thậm chí có không ít người còn lấy kính viễn vọng ra nhìn.
Một trận đại chiến như thế này không phải là trận chiến mà người ở cấp bậc như bọn họ ngày nào cũng có thể nhìn thấy.
Dù có thể học được một chút trong đó cũng sẽ có chút lợi với tương lai của họ.
Từng giây từng phút trôi qua, da Tiêu Chính Văn bắt đầu trở nên khô hơn, tóc đen cũng dần biến thành tóc bạc.
Khuôn mặt vừa rồi còn tràn đầy sức sống cũng xuất hiện từng đường nếp nhăn.
Tiêu Chính Văn đang già đi với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.
Thấy cảnh tượng này, ngay cả người dân Sơn Thành đang xem trận chiến bên dưới cũng thấy ớn lạnh.