Từ đó có thể thấy được, mặc dù bọn họ có thể cùng cai trị thiên hạ với giới chính trị đúng như ý nguyện, thế nhưng chỉ cần Tiêu Chính Văn vẫn còn sống một ngày thì bọn họ đừng hòng làm gì!
Những ông lớn trong giới kinh doanh đang có mặt cũng đồng loạt nhìn về phía Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt cảm kích!
Trước đây bọn họ vẫn còn đắn đo, lỡ như tài sản của gia tộc mình lại bị người của võ tông cướp đoạt thì phải làm sao, lỡ như lại xảy ra chuyện cướp dâu như khi trước thì bọn họ nên ứng phó thế nào?
Thế nhưng câu nói này của Tiêu Chính Văn lại như thể cho bọn họ được uống một viên thuốc an thần, như thể tăng thêm bảo hiểm kép cho sự an toàn của họ!
Nói xong, Tiêu Chính Văn quay người lại liếc nhìn hai người Tiết Hà, lạnh lùng nói: “Tư chất của hai người này quá thấp, tôi nhận ý tốt của Đế Vương Các, có điều, người thì mấy người vẫn nên dẫn về đi!”
Thấy Tiêu Chính Văn không dám nhận đồ đệ, mấy thế gia trở về từ vùng ngoài lãnh thổ đồng loạt đứng dậy nói với Bạch Chiến Sinh: “Ông Bạch, nếu như cậu Tiêu không chịu nhận, chi bằng để chúng tôi thu nhận hai người họ về dưới môn phái của mình cũng tốt?”
“Không sai, chúng tôi đồng ý thu nhận hai người bọn họ!”
“Nhà họ Nguỵ có thể dồn toàn bộ tài nguyên để bồi dưỡng cho hai người bọn họ tốt nhất!”
Tiêu Chính Văn coi thường tư chất của bọn họ không đồng nghĩa với việc tất cả mọi người đều coi thường, ít nhất trong mắt tuyệt đại đa số thế gia, có thể đột phá tới cảnh giới Nhân Vương trước năm mươi tuổi đã là kỳ tài hiếm có rồi!
Thấy mấy thế gia trở về từ vùng ngoài lãnh thổ bắt đầu đồng loạt đứng dậy cướp người, trong lòng hai người Tiết Hà cũng coi như an lòng phần nào, ít nhất bọn họ vẫn chưa kém tới độ không một ai thèm thu nhận!
“Tôi thấy chi bằng thế này đi, tôi thay mặt gia chủ thu nhận bọn họ vào nhà họ Nguỵ, không biết ý của mấy vị thế nào?”, Nguỵ Nguyên Cát không để lỡ mất thời cơ, đứng dậy chắp tay nói với Bạch Chiến Sinh.
Trong số những thế gia trở về sớm nhất này thì nhà họ Nguỵ có thực lực chỉ kém hơn nhà họ Khổng, vậy nên thấy Nguỵ Nguyên Cát lên tiếng, mặc dù mọi người không cam tâm nhưng cũng chỉ đành yên tĩnh, đồng loạt đổ dồn ánh mắt về phía Bạch Chiến Sinh.
“Nhà họ Khổng chúng tôi cũng tình nguyện để trống một vị trí thế tử cho anh bạn họ Hứa này!”, Khổng Hựu Bang cũng không tỏ ra yếu thế mà đứng dậy nói.
Lời này vừa được thốt ra, hai người Hứa Văn Long và Tiết Hà đều ngẩn ra.
Bọn họ chẳng qua chỉ là “cô nhi” không nhà để về được Đế Vương Các phái tới nằm vùng bên cạnh Tiêu Chính Văn!
Sứ mệnh của họ chính là làm rõ tất cả mọi bí mật trên người Tiêu Chính Văn, ngoài ra còn phải trộm toàn bộ bí trận trong tay Tiêu Chính Văn về cho Đế Vương Các.
Thế nhưng không một ai ngờ được tư chất của hai người họ thậm chí còn chẳng bằng hai tên tay sai đi bên cạnh Tiêu Chính Văn, càng không ngờ được mọi tính toán trước đây của họ đều trở thành công cốc.
Chỉ có điều, lời nói của Khổng Hựu Bang lại khiến cho Hứa Văn Long hơi lung lay rồi!