Cô ta thật sự không muốn để cho Tiêu Chính Văn gây thù khắp nơi, dù gì đàn ông có thể được cô ta nhìn trúng thực sự cũng quá ít ỏi, dù tới cuối cùng cô ta không thể kết thành vợ chồng với Tiêu Chính Văn, nhưng ít nhất cô ta cũng hy vọng Tiêu Chính Văn được sống!
“Ừ, tôi hiểu ý của cô, thế nhưng Hận Thiên từng vì Hoa Quốc, không ngại đắc tội với nhà họ Lục, Tiêu Chính Văn tôi sao có thể bỏ mặc ông ta? Dù là ao rồng hay hang cọp thì lần này tôi cũng phải đi một chuyến!”
Biểu cảm của Tiêu Chính Văn hết sức nghiêm túc, Hận Thiên quả thực đã làm rất nhiều chuyện cho Hoa Quốc, mặc dù chỉ có một trận chiến, thế nhưng trận chiến đó cũng có liên quan tới tương lai của Hoa Quốc!
Ít nhất bởi vì sự xuất hiện của Hận Thiên cũng bảo vệ được thế tục Hoa Quốc!
Bạch Ngọc Trinh bất lực lắc đầu, nếu như Tiêu Chính Văn đã nói như vậy, cô ta có khuyên ngăn cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Vậy nên mới chuyển chủ đề, bắt đầu nói chuyện phiếm với Tiêu Chính Văn.
Khương Vy Nhan vừa rót trà cho hai người vừa hỏi: “Nghe nói năm đó sau khi Nữ Đế bị người ta chiếm đoạt giang sơn cũng từng bị huyết tộc đe doạ dụ dỗ, không biết là thật hay giả?”
Nghe Khương Vy Nhan hỏi, Bạch Ngọc Trinh lắc đầu nói: “Nữ Đế không giống như trong sử sách nói, so với việc nói năm đó huyết tộc đe doạ dụ dỗ, chi bằng nói là đang xu nịnh cô ấy!”
Từ trước khi Nữ Đế nhập cung, Bạch Ngọc Trinh đã có quen biết với Nữ Đế rồi, chỉ là Nữ Đế của năm đó vẫn còn quá hồn nhiên ngây thơ!
Hai người đã nhanh chóng gọi nhau là tỷ muội, vậy nên Bạch Ngọc Trinh cũng hiểu rõ như lòng bàn tay về quá khứ của Nữ Đế!
“Năm đó, Nữ Đế thật ra cũng đã có một quyết định khó khăn, dù gì con người chết cũng là hết! Mặc dù bản thân Nữ Đế cũng có thực lực cường đại, thế nhưng cái giá của việc tiếp nhận khí vận trời đất chính là không thể giống như anh và tôi, trường sinh bất lão!”
“Mà sau khi cô ấy chết, bất cứ ai tiếp vị cũng đều không ổn, để Hoa Quốc không phải chìm trong khói lửa binh đao, cô ấy mới có ý truyền lại ngôi vị cho nhà họ Lý!”
“Huống hồ gì giữa cô ấy và Cao Tông cũng có tình cảm rất sâu sắc, sao có thể nhẫn tâm tranh đoạt giang sơn của Lý Thị cơ chứ? Huyết tộc năm đó hy vọng thông qua Nữ Đế có thể nâng đỡ người nhà họ Võ kế thừa ngôi vị, nhân cơ hội này tìm kiếm di tích Long tộc!”
“Đáng tiếc là âm mưu của bọn họ đã bị Nữ Đế phát giác ra, vậy nên Nữ Đế mới kiên quyết lựa chọn cái chết, huyết tộc cho tới hiện tại vẫn chưa thể đạt được ý nguyện!”
Bạch Ngọc Trinh nói tới đây thì cũng không khỏi thở dài thay cho Nữ Đế.
Đúng vào lúc này, một nam thanh niên mặc trang phục cổ đại sải bước từ ngoài cửa vào trong, đi tới trước mặt Bạch Ngọc Trinh, nhỏ giọng thì thầm gì đó.
“Cái gì?”, Bạch Ngọc Trinh nghe vậy thì không khỏi kinh ngạc biến sắc.
Thấy vẻ mặt Bạch Ngọc Trinh hơi khác lạ, Tiêu Chính văn hỏi: “Cô Bạch, xảy ra chuyện gì thế?”
“Anh Tiêu, chuyện này e là có liên quan đến anh.”
Bạch Ngọc Trinh kể lại chuyện mất người Tư Mã Minh Nhuệ đến tìm tiêu Chính văn báo thù.
Lúc này ba người họ đã đến lối vào con đường dẫn đến thế tục, không lâu nữa sẽ đến thế tục.