Mắt thấy đồng bọn của mình chưa kịp dứt lời đã bị chém chết ngay tại chỗ, hai người còn lại đều bày ra vẻ mặt cầu xin thảm thiết!
“Anh… Anh Tiêu, chuyện này… chuyện này đều là hiểu lầm thôi, chúng tôi… chúng tôi tới thế tục du lịch, xin…”
“Bùm!”
Tư Mã Thành cũng hệt như vậy, lời mới được nửa đã dứt hơi thở!
Đám người bình thường ở thế tục ngửa đầu nhìn ánh sáng năm màu rực rỡ trên trời tựa như đang nhìn pháo hoa, không ai thèm để ý đến chuyện khác.
Tựa như tất cả những chuyện này đều là lẽ đương nhiên!
Khi ánh mắt Tiêu Chính Văn chầm chậm nhìn lên người Tư Mã Minh Nhuệ, hắn sợ đến mức quỳ rạp dưới chân anh!
“Anh Tiêu ơi! Cầu xin anh tha cho tôi! Tôi… Tôi nguyện dùng bảo vật quý nhất của nhà Tư Mã để đổi lấy một con đường sống, xin anh Tiêu giơ cao đánh khẽ giúp cho!”
Tư Mã Minh Nhuệ không đợi Tiêu Chính Văn mở miệng đã lập tức lấy một cái gương Bát Quái trong ngực ra, hai tay dâng lên trước mắt Tiêu Chính Văn!
Hiển nhiên, đây chính là quyết định sáng suốt nhất của Tư Mã Minh Nhuệ, cho dù hắn có dùng cái gương Bát Quái này để đánh một trận với Tiêu Chính Văn cũng không có cửa thắng!
Hai bên chênh lệch nhau quá nhiều, đó vốn dĩ không phải là khoảng cách mà một hai món bảo vật có thể bổ sung được.
Tiêu Chính Văn không chỉ là Nhân Hoàng cấp năm, mà còn lĩnh ngộ được Quy Chân, sức mạnh của Quy Chân so với gương bát quái của Tư Mã Minh Nhuệ thì quả là lấy đá chọi trứng!
Trừ phi Tư Mã Minh Nhuệ cũng lĩnh ngộ được Quy Chân thì gương Bát Quái mới phát huy được tác dụng tương ứng!
“Đây là…”, Tiêu Chính Văn nhìn gương Bát Quái trong tay Tư Mã Minh Nhuệ.
“Cái này… là bảo vật vô cùng quý giá mà Gia Cát Khổng Minh đã dùng tinh hoa trọn đời của mình luyện ra – gương Bát Quái! Năm đó nó rơi vào tay của tổ tiên nhà Tư Mã chúng tôi, chúng tôi luôn cất giấu như bảo bối!”
“Mong anh Tiêu bớt giận, xin hãy vui vẻ nhận lấy!”
Tư Mã Minh Nhuệ nói với vẻ vô cùng thành kính.
“Được thôi!”, ánh mắt Tiêu Chính Văn quét ngang cái gương, tia sáng trong mắt anh chợt lóe lên rồi nhanh chóng biến mất!
Tư Mã Minh Nhuệ buông tấm gương Bát Quái kia xuống, quay người liền hoá thành một tia sáng chạy về phía xa.
Tiêu Chính Văn cầm tấm gương Bát Quái đó lên quan sát kỹ càng một lượt, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng không khỏi thầm kinh thán, nhà họ Tư Mã lại có vật quý giá như thế này sao?
Mặc dù thoạt nhìn thì đó chỉ là một tấm gương Bát Quái thông thường nhưng chỉ có Tiêu Chính Văn có thể cảm nhận được bên trong có càn khôn!
Bên trong gương Bát Quái rõ ràng giống như một vũ trụ mênh mông khác, thậm chí có thể nhìn thấy rất rõ vô số ngôi sao đang toả sáng lấp lánh bên trong gương Bát Quái!