“Hoặc là nói do muốn có được bí mật trên người cậu ta! Thế nhưng bất luận xuất phát từ nguyên nhân nào, tiền đồ tương lai của loại người như vậy là không có giới hạn! Vậy nên Doanh Thị chúng ta tuyệt đối không được bắt chước y chang! Hy vọng thế tử suy nghĩ cho kỹ càng rồi mới hành động!”
Trương Nghi vừa thốt ra mấy lời này, Doanh Tử Chi mới như bừng tỉnh ngộ!
Lúc này, nhà họ Khổng và nhà họ Tư Mã cũng đang âm thầm liên lạc, giống như những gì mà Hứa Thương Long suy đoán, giết chết Chu Hi quả thực đã làm tổn hại nghiêm trọng tới lợi ích của nhà họ Khổng, thậm chí khiến cho chiêu bài số một Bát Hiền Từ của nhà họ Khổng bị sỉ nhục!
Chuyện giống như vậy, dù thế nào thì nhà họ Khổng cũng sẽ không tha cho Tiêu Chính Văn!
Thế nhưng, chỉ dựa vào thế lực ở Đông Vực của nhà họ Khổng bọn họ thì căn bản chẳng thể làm gì được Viên Thiên Canh, vậy nên họ mới chủ động làm hòa với nhà họ Tư Mã!
Lúc này, Tư Mã Viêm đang uy phong lẫm liệt ngồi trên Thất Tinh Bảo Toạ, nhìn bức thư mà nhà họ Khổng đưa đến trong tay, trên mặt dần lộ ra một nụ cười.
“Gia chủ, trên thư của nhà họ Khổng viết gì thế?”, một chủ quản của nhà họ Khổng quan tâm hỏi han.
“Nhà họ Khổng muốn liên kết với nhà họ Tư Mã chúng ta cùng loại trừ Tiêu Chính Văn và Viên Thiên Canh!”
Nghe thấy lời này, đám người nhà họ Tư Mã không khỏi đưa mắt nhìn nhau!
Tiêu Chính Văn chỉ là một tiểu bối trong thế tục, thế nhưng Viên Thiên Canh thì không, ông ta là Đạo Thuật Chi Tôn đó!
Thực lực có thể phân cao thấp với cao thủ Đế Cảnh, dù là cao thủ Đế Cảnh duy nhất trấn giữ ở nhà họ Tư Mã, một mình đối diện với Viên Thiên Canh cũng chẳng có cơ hội chiến thắng!
“Gia chủ, chuyện này…chỉ dựa vào chúng ta và nhà họ Khổng, đối phó với Viên Thiên Canh dường như chẳng thấm vào đâu! Trừ phi ông…”
Nói tới đây, chủ quản của nhà họ Tư Mã vội vàng thu lại nửa vế câu sau.
Tư Mã Viêm đường đường là Đế Vương một đời, thực lực sâu không thể lường, nếu như đích thân ra tay với nhân vật nhỏ bé như Tiêu Chính Văn thì rõ ràng là đang tát lên mặt nhà họ Tư Mã!
“Tư Mã Huy! Ông có nắm chắc phần thắng với Viên Thiên Canh kia không?”, Tư Mã Viêm hướng ánh mắt về phía một người đàn ông trung niên bên trên đại điện.
“Gia chủ, nếu là đấu đơn thì thuộc hạ e rằng khó có thể phân cao thấp với Viên Thiên Canh, không chỉ có tôi, e rằng cao thủ Đế Cảnh của nhà họ Aisin Gioro và cả nhà họ Triệu cũng chưa chắc đã là đối thủ của ông ta!”
Tư Mã Huy nói với Tư Mã Viêm không chút che đậy.
Đạo Thuật Chi Tôn không phải là người mà tuỳ tiện một cao thủ Đế Cảnh nào đấy có thể khiêu chiến được!
Dù là Tư Mã Huy hay là Aisin Duli thì chẳng qua cũng chỉ ở cảnh giới Đế Cảnh cấp một, đối đầu với Đạo Thuật Chi Tôn, căn bản không có bất cứ ưu thế nào!
Ngược lại về phương diện trận pháp thì còn ở tình thế bất lợi!
Tới đẳng cấp giống như bọn họ, cái gọi là thân thủ hay chiêu thức chẳng qua chỉ để trang trí mà thôi, căn bản chẳng thể tạo nên sức sát thương!
“Ồ? Ngay cả ông cũng đánh giá cao ông ta như vậy à?”, Tư Mã Viêm hết sức kinh ngạc!
“Đạo Thuật Chi Tôn tinh thông sự huyền ảo của trận pháp, mặc dù người này không bằng được Gia Cát Khổng Minh, thế nhưng ông ta tuyệt đối không phải là người mà chúng tôi có thể địch lại được! Nếu như mấy người chúng tôi liên thủ lại thì có thể còn có mấy phần cơ hội thắng!”
Tư Mã Huy nói với vẻ khẳng định chắc nịch.