“Ấy… anh Lý, thật trùng hợp, không ngờ anh cũng…”
Lý Bạch khẽ lắc đầu, nói: “Thượng Quan Ly, bây giờ tôi đã là người của điện Thần Long, hơn nữa, ý đồ hôm nay của ông, không cần tôi nói hẳn ông tự hiểu chứ nhỉ!”
Chuyện này…
Thượng Quan Ly nhìn xung quanh, chợt nhận ra đến cả cái bóng của người nhà họ Khổng cũng chẳng thấy đâu, mà trong lúc vô tình lại thấy mấy vũng máu tươi ngay trước cửa Đế Khư, trong lòng ông ta chợt hốt hoảng.
Chẳng lẽ người của nhà Tư Mã và nhà họ Khổng đều đã đến nhưng không ai có thể chiếm được tý lợi ích nào từ chỗ Tiêu Chính Văn?
Nghĩ đến khả năng này, sắc mặt Thượng Quan Ly cũng biến đổi!
Nếu như ngay cả họ Tư Mã và nhà họ Khổng đều chịu thiệt thòi trong tay Tiêu Chính Văn, thì ông ta là cái thá gì?
“Chuyện này… Dựa theo quy tắc ở Đông Vực, sau khi khai tông lập phái, các môn phái khác đều có thể cử người đến khiêu chiến, không phải ư? Vì vậy, Ngọc Khuyết Cung tôi cũng không xem là làm trái quy định nhỉ?”
Thượng Quan Ly vội vàng đổi lời, cười cười nói nói.
Ông ta cũng không muốn xông lên tặng đầu mình vào lúc này, hơn nữa, trong số những người nghênh đón ông ta không có bóng dáng của Viên Thiên Canh, nói cách khác, những người thuộc tầng cao nhất của điện Thần Long như Tiêu Chính Văn và Viên Thiên Canh đều không coi ông ta ra gì!
Chỉ cử một người ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp sáu là Lý Bạch ra ngoài đón tiếp, một mặt là để đánh tiếng với ông ta, mặt khác là dụ dỗ ông ta chủ động ra tay!
Chỉ cần ông ta động tay động chân với Lý Bạch thì hậu quả khó mà tưởng tượng nổi!
Một Viên Thiên Canh cũng đủ diệt sạch đoàn người Ngọc Khuyết Cung phái đến.
Lý Bạch nghe thế thì liên tục gật đầu với Thượng Quan Ly, xem ra đầu óc lão già này vẫn còn hoạt động tốt chán!
“Đúng thế, Đông Vực đúng là có quy định này, làm việc theo quy định thì đương nhiên đâu có gì để oán trách, vậy ông nói nghe thử chúng ta so tài như thế nào?” Lý Bạch vừa nói vừa chậm rãi rút kiếm ra, trong mắt ông ta bắn ra hai luồng ánh sáng!
“Ấy…”
Thượng Quan Ly trầm ngâm một lúc lâu mới cười nói theo: “Anh Lý ạ, với thân phận của hai chúng ta thì không thích hợp vung tay vung chân đâu, theo tôi thấy thì thế này nhé, Ngọc Khuyết Cung sẽ phái người đến giao lưu với các anh em của điện Thần Long, một trận định thắng thua, thế nào?”
Suy nghĩ của Thượng Quan Ly rất đơn giản, cố gắng tránh gây mâu thuẫn với lãnh đạo cấp cao của điện Thần Long, thậm chí đến cả Lý Bạch cũng không nên đắc tội!
Chỉ cử một hai tên đệ tử thân cận đánh một trận cho có với người của điện Thần Long rồi mượn cớ chạy trốn, tránh rước họa vào thân là được!
Như vậy, một là dù có thua cũng không mất sĩ diện, hai là vẫn có thể bảo đảm an toàn cho bản thân, vẹn cả đôi đường!
Ý đồ của ông đâu thể thoát khỏi ánh mắt Lý Bạch, chẳng qua, ngay trước mặt mọi người, Lý Bạch cũng không tiện chèn ép người ta quá, dẫu sao điện Thân Long vẫn chưa thực sự vững chân ở vùng ngoài lãnh thổ!
Nghĩ đến đây, Lý Bạch khẽ gật đầu đáp: “Được thôi, mọi việc cứ theo lời cung chủ nói, một chọi một đấu một trận!”