Chương 3965
“Hừ, tuổi thọ của Tần Lương Ngọc không còn nhiều nữa. Bà ta đã tiêu tốn rất nhiều chân khí và thọ nguyên ở núi Thái Thương, đến nay vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, cho nên không có gì đáng ngại!”
“Còn về phần tên nhãi kia, tôi có thể giết cậu ta bất cứ lúc nào!”
Nghe vậy, đám người nhà họ Phương lộ ra vẻ vui mừng. Lúc cụ tổ xuất quan, cũng là lúc nhà họ Phương uy danh khắp thành Đại Phong.
Đến lúc đó, Tiêu Chính Văn sẽ không phải là người duy nhất bị xử lý, mà ngay cả mối thù giữa nhà họ Phương và Nguyệt Hoa Các cũng sẽ được giải quyết.
“Cụ tổ, chỉ là một tên nhãi thôi mà, đâu cần cụ tổ phải ra tay. Hậu bối bất tài, nguyện dùng uy lực của Đế Cảnh, nghiền nát cậu ta thành bột!”
Giữa đám người, một ông lão tóc bạc trắng đi đến trước cửa sơn động, lạnh lùng nói.
Ông ta chính là ông nội của Phương Thời Anh, tên Phương Đạo Võ!
Hơn nữa còn là một trong ba cao thủ Đế Cảnh của nhà họ Phương!”
“Ừ, đừng lo, tôi sẽ làm chủ cho cậu!”, cụ tổ nhà họ Phương nói.
Cùng lúc này, trong đại điện của Nguyệt Hoa Các, các tông môn lớn trong thành Đại Phong cũng tập trung lại.
Không nằm ngoài dự đoán của mọi người, Tần Lương Ngọc đang làm to chuyện vì một tiểu bối.
Đặc biệt, Lan Đình Ngọc càng không hiểu nổi những gì Tần Lương Ngọc đang làm.
“Các chủ vì một tên nhãi mà mời Lưu Bá Ôn hỗ trợ? Thay vì nâng đỡ một tên nhãi không rõ lai lịch, tốt hơn hết là nên chọn một đệ tử của Nguyệt Hoa Các, ít nhất cũng là vì thành Đại Phong chúng ta…”
“Tông chủ Lan, xin ông hãy chú ý đến lời nói!”
Một vị trưởng lão của Nguyệt Hoa Các cau mày, lạnh lùng nhìn Lan Đình Ngọc, trầm giọng quát.
“Trưởng lão, tôi… tôi thật sự không hiểu, tên nhãi kia có gì hơn người chứ! Ai mà chẳng biết Lưu Bá Ôn đứng về phía ai thì người đó sẽ trở thành chủ nhân của thành Đại Phong trong tương lai!”
“Cho dù các chủ Tần bị nội thương thì cũng không đến lượt một tên tiểu bối tiếp quản thành Đại Phong!”
Lan Đình Ngọc miễn cưỡng hét lớn.
“Tông chủ Lan, lời này của ông thật tắc trách. Cậu ta còn trẻ, các chủ nâng đỡ cậu ta, cậu ta đương nhiên là có tác dụng! Hơn nữa, có được mọi người thừa nhận hay không, còn phải phụ thuộc vào cậu ta!”
“Điều quan trọng nhất bây giờ là bữa tiệc ngày mai chắc chắn không được xảy ra chuyện gì. Nếu được, tông chủ Lam có thể đại diện cho Nguyệt Hoa Các, đến nhà họ Phương một chuyến không?”, trưởng lão của Nguyệt Hoa Các nhìn Lan Đình Ngọc, cau mày nói
Lan Đình Ngọc hơi nhíu mày, khó hiểu nói: “Trưởng lão, ông có ý gì? Đến nhà họ Phương làm gì?”
“Đương nhiên là để nói rõ với nhà họ Phương rằng cho dù bọn họ có trả thù tên nhãi kia như thế nào thì Nguyệt Hoa Các và các chủ Tần cũng sẽ không can thiệp vào!”
“Bây giờ đang xảy ra rất nhiều chuyện. Gây sự với nhà họ Phương vì một tên tiểu bối sẽ gây bất lợi cho cả Nguyệt Hoa Các và các vị ở đây!”
Trưởng lão vừa nói vừa thở dài.