Chương 4141
Cùng lúc này, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một tia sét màu tím, mà trên bầu trời của Thiên Cung Bắc Cực lại đột nhiên bị mây đen bao phủ kín mít!
Ngay cả ông lão Thiên Tinh và trưởng lão Thiên Nguyệt cũng bị tiếng sấm này làm cho kinh động, đồng loạt đi tới trước cửa chính của Thiên Cung Bắc Cực!
Lúc này, mấy người đàn ông trung niên lạnh lùng nhìn vào chiếc xe thể thao đang đỗ trên quảng trường phía trước Thiên Cung Bắc Cực của Tiêu Chính Văn.
Một lúc sau, ánh mắt của mọi người mới chuyển về phía ông lão Thiên Tinh và trưởng lão Thiên Nguyệt!
Ngay sau đó, một chiếc xe ngựa được trang hoàng hết sức xa hoa cũng chậm rãi tiến tới trước cửa chính của Thiên Cung Bắc Cực.
Một ông lão được một nam thanh niên dìu đỡ bước xuống khỏi xe ngựa.
Ông lão Thiên Tinh và trưởng lão Thiên Nguyệt nhìn thấy ông lão này thì đồng loạt tiến lên trước, chắp tay chào hỏi: “Bái kiến sư huynh!”
“Hai sư đệ, từ lần ly biệt khi trước cũng đã một nghìn năm rồi, không ngờ hai người vẫn còn nhớ tới tôi!”, ông lão cười lạnh lùng quan sát hai người ông lão Thiên Tinh và trưởng lão Thiên Nguyệt.
“Sư huynh, huynh nói đùa rồi, huynh và tôi là đồng môn, chúng ta chỉ có bốn sư huynh sư đệ, hai người bọn ta sao có thể quên sư huynh được cơ chứ?”, trưởng lão Thiên Nguyệt vội vàng tiến lên trước hoà giải.
Năm đó sư phụ của bọn họ thu nhận tổng cộng bốn đệ tử, ba người đầu tiên chính là Nhật Nguyệt Tinh, ông lão Thiên Tinh xếp thứ hai, đại sư huynh chính là ông lão Trục Nhật trước mắt!
“Sư đệ của chúng ta mất mạng mà mấy người còn chẳng buồn điều tra chút gì, vẫn còn mặt mũi gọi tôi một tiếng sư huynh sao?”
Ông lão Trục Nhật lạnh lùng nhìn về phía ông lão Thiên Tinh và trưởng lão Thiên Nguyệt, trong ánh mắt ngập tràn vẻ sắc lạnh!
Mặc dù bây giờ ông lão Thiên Tinh đã nắm giữ Thiên Cung Bắc Cực, thế nhưng đối diện với lời quở trách của sư huynh thì vẫn chỉ có thể cúi đầu nghe theo, không dám nhiều lời chút nào!
Ông lão Trục Nhật đã rời khỏi Thiên Cung Bắc Cực từ một nghìn năm trước, hơn nữa bây giờ còn về dưới trướng nhà họ Khổng, còn tiến vào đội ngũ nòng cốt của nhà họ Khổng.
Đừng thấy ông lão Trục Nhật giống với Thiên Tinh đều có tu vi Đại Đế mà lầm, bên trong Đại Đế cũng phân cao thấp, ít nhất với thực lực bây giờ của ông lão Thiên Tinh mà nói thì căn bản chẳng thể phân cao thấp với ông lão Trục Nhật!
“Tôi nghe nói sư đệ bị người ta giết đều là vì mấy người đuổi đệ ấy ra khỏi Thiên Cung Bắc Cực, mà nguyên do cụ thể lại là vì một tiểu bối ở trong thế tục!”
Ông lão Trục Nhật càng nói càng trở nên lạnh lùng, đôi mắt già nua không ngừng liếc qua đám người, dường như đang muốn tìm tung tích của Tiêu Chính Văn!
“Sư huynh, chuyện này còn có ẩn tình khác, không hề giống như lời đồn, vẫn mong sư huynh…”
“Ẩn tình? Năm đó sư tôn giao Thiên Cung Bắc Cực lại cho mấy người không phải để cho người ta tuỳ tiện xâu xé! Bây giờ sư đệ bị giết, nếu như chúng ta không thể báo thù cho đệ ấy thì còn có mặt mũi gì để sống trên đời này nữa!”
“Nhớ lại Thiên Cung Bắc Cực của chúng ta năm đó huy hoàng ra sao, bây giờ ngay cả sư đệ của ba người chúng ta cũng bị người ta giết, là Thiên Cung Bắc Cực suy tàn hay là thanh kiếm trong tay mấy người đã gỉ sét tới độ không cầm nổi được nữa!”