“Sao lại xuất hiện bóng hình của rồng thật, nơi này thật sự liên quan đến Long tộc sao?”
Nhìn thấy cảnh tượng này, không ít người kinh ngạc kêu lên.
Bọn họ vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy hình bóng của trăm con Thần Long bay lên.
Người trong giới thế tục nhìn thấy cảnh tượng này cũng hít sâu một hơi.
“Lẽ nào nghĩa trang Bách Long trong truyền thuyết là thật sao?”, lúc này, không ít tiền bối nhớ tới vùng đất hoang được ghi lại trong Sơn Hải Kinh.
Người ta nói rằng đã có hàng trăm con rồng được chôn cất ở đó!
Nhưng đến nay vẫn chưa tìm thấy nghĩa trang Bách Long trong giới thế tục.
Khi nhìn thấy bóng hình của Thần Long, nhiều người lập tức liên tưởng đến Sơn Hải Kinh.
Lẽ nào nội dung trong Sơn Hải Kinh còn bao gồm cả thế giới ở vùng ngoài lãnh thổ?
Nói cách khác, ở thời thượng cổ, vùng ngoài lãnh thổ và giới thế tục vốn là một thể thống nhất, sau đó mới bị người ta chia cắt.
Rất nhiều người có chung suy đoán này, dù sao nguyên văn của Sơn Hải Kinh quá bí ẩn, nhiều loại vật quý hiếm bọn họ còn chưa từng nghe đến chứ đừng nói là nhìn thấy.
Thậm chí rồng được ghi trong Sơn Hải Kinh cũng trở thành một loài trong truyền thuyết.
Nhưng bây giờ, tất cả mọi người trong giới thế tục không còn nghi ngờ tính chính xác của Sơn Hải Kinh nữa, bởi vì vô số bóng hình rồng thật đã nói cho họ biết rồng thật sự tồn tại.
Không còn gì kinh ngạc hơn khi tận mắt nhìn thấy rồng trong truyền thuyết.
“Lẽ nào đây là Thần Long trong truyền thuyết của Hoa Quốc?”
“Không! Không phải truyền thuyết! Thứ này thật sự tồn tại, hơn nữa chúng đã thống trị trái đất hàng vạn năm!”
“Nếu bộ Sơn Hải Kinh của Hoa Quốc là thật thì thế giới này thật điên rồ!”
Không ít Đại Đế của Âu Lục và Mỹ Lục cũng vô cùng kinh ngạc trước cảnh tượng nay.
Bên kia, Tiêu Chính Văn đã rời khỏi núi Bách Long, nhanh chóng đến cổng Tề Thiên Thư Viện..
Lúc này, Khổng Tề Thiên đã đến núi Bách Long.
Tiêu Chính Văn liếc nhìn khoảng sân nhỏ trong Tề Thiên Tư Viện, nơi Võ Anh Hào bị giam, rồi đưa tay lên phóng ra một luồng khí tức đáng sợ.
“Ai?”
Tề Thiên Thư Viện nằm trong phạm vi thế lực của nhà họ Khổng, từ xưa đến nay không ai dám xâm phạm.
Cho dù Khổng Tề Thiên không ở trong thư viện, nhưng vẫn có các cao thủ Đế Cảnh canh gác.
Thậm chí còn có vài cao thủ cảnh giới Đại Đế do Điền Văn dẫn tới. Lúc này, bọn họ cũng đang canh giữ xung quanh Tề Thiên Thư Viện.
Khí tức của Tiêu Chính Văn vừa tỏa ra, đã bị cao thủ Đế Cảnh cấp ba phát hiện.
Dù sao trong Tề Thiên Thư Viện cũng có đại trận hộ sơn, sự dao động khí tức từ bên ngoài sẽ kích hoạt cảnh báo của đại trận hộ sơn.
Nhưng người kia còn chưa kịp định thần lại, Tiêu Chính văn đã ra tay.
Vẫn là áo đen, vải che mặt đen, phóng ra một tia sáng thần bí.
Cửu Châu Đinh tỏa ra ánh sáng, kéo theo một cái đuôi dài, phủ xuống.