Tiêu Chính Văn vừa nói, vừa chậm rãi dời ánh mắt về phía Khổng Tề Thiên.
Nghe vậy, vẻ mặt của Khổng Tề Thiên không khỏi biến sắc!
“Bây giờ, bảo Khổng Tề Thiên xin lỗi tôi, hơn nữa phải quỳ xuống như những gì Tử Cống nói!”
Ngay khi Tiêu Chính Văn nói câu này, sắc mặt của Khổng Tề Thiên đã tái xanh, muốn ông ta quỳ xuống xin lỗi ở trước mặt toàn thế giới ư?
“Ông không nghe thấy sao? Còn không đi mau!”
Tử Dư quát lên một tiếng, lửa giận của Khổng Tề Thiên lập tức tiêu tan bởi tiếng rống của Tử Dư!
Ông ta khác với Điền Văn và hòa thượng Tanaka có sự cố chấp về tôn nghiêm và thể diện, ở trong mắt ông ta, tất cả tôn nghiêm hay thể diện nào cũng chỉ là vật ngoài thân, vốn không quan trọng!
Tuy nhiên, muốn ông ta quỳ xuống xin lỗi Tiêu Chính Văn ở trước mặt toàn thế giới, thì ông ta vẫn không phục!
Nhưng trước sức ép của Tử Dư, Khổng Tề Thiên chỉ đành phải đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn, quỳ xuống “Bụp” một tiếng, chắp tay nói: “Cậu Tiêu, trước đây là lỗi của tôi, mong đại nhân Tiêu rộng lượng bỏ qua cho!”
Cảnh tượng Khổng Tề Thiên quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn không chút do dự đã khiến cả hai anh em Điền Văn không khỏi kinh ngạc!
Điều này thật quá xấu hổ, nhưng vẻ mặt của Khổng Tề Thiên lại không hề tức giận chút nào, lại càng không hề có vẻ bất đắc dĩ, cứ như thể việc quỳ trước mặt Tiêu Chính Văn đối với ông ta là chuyện đương nhiên!
Chỉ với bộ mặt này, ngay cả Điền Văn cũng phải chịu thua!
“Tôi không phải là đại nhân, cũng không rộng lượng, ông đáng chết!”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng liếc nhìn Khổng Tề Thiên.
“Cậu Tiêu, như cậu nói, Khổng Tề đã quỳ xuống xin lỗi rồi!” Tử Dư thờ ơ nói.
Tiêu Chính Văn khẽ vẫy vẫy tay đáp: “Đây là việc ông ta nên làm, không thể tính là điều kiện của tôi, nếu muốn tôi đưa người về, đương nhiên là được nhưng ông phải điều động cao thủ của nhà họ Khổng, cùng tôi đi đến Minh Hà!”
Cái gì?
Nghe đến hai chữ Minh Hà, ngay cả Tử Dư cũng không khỏi khẽ chau mày!
Sao Tiêu Chính Văn lại biết Minh Hà?
Thật ra có một mối quan hệ cộng sinh giữa âm phủ và Minh Hà, Minh Hà là nơi mà phương tây gọi là Minh Giới, còn âm phủ là âm tào địa phủ mà phương Đông thường hay gọi!
Tiêu Chính Văn chỉ đang đoán xem Minh Hà có thực sự tồn tại hay không, nhưng từ biểu hiện của Tử Dư, anh đã có được câu trả lời!
Sở dĩ anh phải tấn công Minh Hà, không phải vì ân oán cá nhân, mà là vào một năm trước, Tiêu Chính Văn đã nhìn thấy nửa trái tim rồng Hắc Long ở Kim Tự Tháp, từ đó có thể suy ra rằng, sở dĩ trái tim rồng Bạch Long vẫn chưa tìm được rất có thể giống như trái tim rồng Hắc Long!
Một nửa Hoa Quốc hoặc ở Đông Vực, còn lại là ở Minh Hà!
Cũng chính là nơi bí ẩn của vùng ngoài lãnh thổ Âu Lục!
Trước đây Tiêu Chính văn đã nghĩ đến việc dẫn người của Tần Lương Ngọc đến Minh Hà để tìm hiểu rõ sự việc, nhưng làm như vậy, chắc chắn thế lực của anh sẽ bị thương vong!