“Ồ? Cậu Tiêu cứu các người sao?
Lý Bạch nhìn đám người Điền Văn bằng ánh mắt lạnh lùng, bỗng rút kiếm ra, chém về phía Điền Văn.
“Xẹt!”
Một tia sáng lạnh lẽo lóe lên, tay áo của Điền Văn bị cắt đứt.
Điền Văn đứng yên tại chỗ với vẻ mặt hổ thẹn, để mặc Lý Bạch trút giận.
Thật ra, so với một vị cao thủ Thiên Cảnh, Lý Bạch chỉ là một tiểu bối cảnh giới Nhân Hoàng cấp bảy, muốn động đến một cọng lông của Điền Văn cũng khó như lên trời.
Vì vậy, Điền Văn mới giả vờ trượng nghĩa không đánh trả, không tránh né, đường đường chính chính chịu một nhát kiếm này của Lý Bạch.
Điểm quan trọng nhất là vở kịch ngày hôm nay của bọn họ không chỉ để mua chuộc người của Đế Khư mà là vì nhà họ Trương!
Bọn họ diễn vở kịch lớn như vậy là vì lo người nhà họ Trương sẽ rút khỏi thành Minh Nguyệt sau khi biết tin, như vậy thì thành Minh Nguyệt vô cùng khốn đốn!
Mà hành động của Điền Văn quả thực đã thu hút được sự đồng tình của vùng ngoài lãnh thổ, với thân phận của hắn, Lý Bạch chỉ cần nâng kiếm chống lại hắn đã là đáng tội chết.
Nhưng Điền Văn lại không giết ông ta, ngược lại còn chịu của ông ta một nhát kiếm, ngay cả ống tay áo cũng bị chém đứt, nếu là người khác, ai có thể rộng lượng từ bi như vậy?
“Haiz, đều tại chúng tôi quá bất cẩn, nếu không anh Tiêu đã không xảy ra tai nạn!” cuối cùng Điền Văn vẫn chắp tay nói với Lý Bạch.
Lý Bạch nghiến răng, liếc nhìn thanh kiếm trong tay.
Ông ta biết rõ, cho dù Điền Văn đứng yên bất động, ông ta cũng không thể đả thương một cọng lông của Điền Văn, rõ ràng Điền Văn đang diễn kịch.
Nhưng dù sao thế lực cũng mạnh hơn sức người, cho dù lúc này Lý Bạch có tức giận đến đâu thì cũng không có chỗ để trút bỏ!
“Bớt giở trò mèo khóc chuột đi!”
Từ Huy Tổ chế nhạo, nghiến răng nói.
“Tôi biết trong lòng các anh vẫn còn thù hận, dù sao trước đây giữa chúng ta cũng từng xảy ra rất nhiều chuyện không vui vẻ, nhưng bây giờ, chúng tôi đều nợ anh Tiêu một ân tình rất lớn!”
“Những ân oán trước đây làm sao có thể so sánh với ơn cứu mạng của anh Tiêu?” Điền Văn ngẩng đầu nhìn Từ Huy Tổ nói.
“Vậy tại sao các người không công khai tin tức về cái chết của cậu Tiêu?” Từ Huy Tổ lạnh lùng nhìn trận pháp Thiên Kính trên đầu.
“Mọi người hiểu lầm rồi. Chúng tôi muốn mọi người đều biết anh Tiêu đã cứu mạng chúng tôi, sau này ai dám ra tay với Đế Khư thì sẽ là kẻ thù của tôi!”
Điền Văn vừa dứt lời, Khổng Tề Thiên cũng tiến lên một bước, nói với vẻ mặt u ám: “Đúng vậy, từ hôm nay trở đi, ai dám đối đầu với Đế Khư thì sẽ đối đầu với cả nhà họ Khổng!”
“Đúng vậy, mấy người chúng tôi sẽ thay anh Tiêu bảo vệ sự an nguy của điện Thần Long, để an ủi linh hồn của anh Tiêu trên trời! Hôm nay, tôi cũng muốn bày tỏ nỗi lòng với mọi người!”
Caseus kiên cường nói.