Chương 4499
Ngoài việc loại bỏ điện Thần Long, họ không dám để các thế lực khác của Đông Vực đại diện cho nước Tề tham gia tranh đấu, đồng nghĩa với việc thừa nhận địa vị của các gia tộc khác.
Họ đâu dám làm ra loại chuyện bán đứng tổ tiên như vậy chứ.
Địa điểm tổ chức tranh đấu khí vận Thiên Khu là trung tâm ở bốn vực lớn, chính là trung tâm ngoài lãnh thổ.
Hơn nữa bên Vạn Kiếm Cốc cũng phái người đến giám sát, họ lo mấy cậu chủ kia cũng đến để tranh giành.
Cứ thế hoàn toàn phá vỡ cân bằng của các bên.
Dù sao anh em Điền Văn và Khổng Tề Thiên đã đột phá bậc Thiên Cảnh, còn Ngụy Vinh Kỳ và Triệu Thắng vẫn còn ở cảnh giới Đế Quân.
Nếu đám người Điền Văn tự mình ra trận thì có khác gì tự mình dâng khí vận Thiên Khu cho người khác đâu?
Hơn nữa để ngăn chặn nước Tề và nhà họ Khổng bất đồng ý kiến, Vạn Kiếm Cốc còn đặc biệt bảo người truyền đi tin tức nói rằng trận chiến khí vận Thiên Khu lần này không chỉ có cậu chủ các nhà không thể tham gia mà ngay cả cao thủ trên Thiên Cảnh cũng không được tham gia.
Mặc dù nói là thế nhưng ai có thể đảm bảo nhà họ Khổng và mấy người Điền Văn không ra trận?
“Ý của cậu Tiêu là bảo chúng ta tương kế tựu kế?”, Tần Lương Ngọc khẽ nhíu mày nói.
“Đúng thế, khí vận Thiên Khu cực kỳ quan trọng với bất kỳ người nào, nhất là với người bình thường, càng có thể đắp vào khoảng cách lớn giữa chúng ta và Hoàng tộc”.
Long Nguyệt cực kỳ nghiêm túc nói.
“Nhưng ngoài đám người Điền Văn, Ngụy Vinh Kỳ sẽ không ra trận thật sao? Chỉ một Ngụy Vinh Kỳ thôi đã có thể dễ dàng đánh bại tất cả chúng ta rồi”.
Tần Lương Ngọc lo lắng nói.
Anh em Điền Văn và Khổng Tề Thiên thì không cần nói nữa, họ đều là cao thủ Thiên Cảnh, Vạn Kiếm Cốc sẽ không cho phép họ lộ mặt.
Nhưng Ngụy Vinh Kỳ lại là một trường hợp đặc biệt, đầu tiên Ngụy Võ Hầu của nước Ngụy bị giết chết, nước Ngụy đã bị tổn thấy khá nặng, nếu hắn muốn lộ mặt trong trận chiến khí vận Thiên Khu lần này thì bên Vạn Cốc Kiếm cũng nể tình không nói gì nhiều.
Mặc dù Ngụy Vinh Kỳ không phải là cao thủ Thiên Cảnh nhưng dưới Thiên Cảnh, trong số các cậu chủ Chiến Quốc, hắn gần như là sự tồn tại vô địch.
“Tôi nghĩ ý của Long Vương là địa vị và thân phận của chúng ta mới có thể sánh ngang với mấy người gọi là cậu chủ kia, mà người ta đã vượt qua cấp bậc này của họ, khinh thường tranh đấu với đám vãn bối”.
Long Nguyệt vừa nói thế, mọi người đều sửng sốt.
Dù sao ai mà có thể ngờ mình lại được sánh ngang với bốn cậu chủ Chiến Quốc.
“Long Vương và cô Khương đang làm quen với môi trường ở ngoài lãnh thổ, chuyện hôm nay chẳng phải do bà xử lý sao? Nói cách khác bà và tôi đã có tư cách đối kháng với đám người Điền Văn rồi”.
Long Nguyệt cực kỳ tự tin nói.
Mấy lời này của Long Nguyệt càng khiến mấy người Tần Lương Ngọc kinh ngạc.