Chương 4669
Nhưng cờ Hắc Long Quân trong tay hắn lại ở trong tay Hắc Bá, chứng tỏ nhà họ Doanh có điều kiêng dè, không dám sử dụng toàn lực.
Mà nhà họ Doanh cũng là gia tộc duy nhất có thể đánh với âm phủ trong các thế lực.
Dù sao cho đến giờ bốn anh kiệt Chiến Quốc đứng đầu là Trương Nghỉ vẫn chưa lộ mặt, nói cách khác thật ra nhà họ Trương vẫn còn sức chiến đấu.
Bên thành Thiên Khu, mọi người đã bắt đầu cầu hòa với âm phủ.
Nói là cầu hòa thì chỉ bằng nói nhận thua với âm phủ thì đúng hơn.
Lúc này cả thành Thiên Khu vô cùng tĩnh lặng, đám người Elon và Tử Cống đều bất lực thở dài.
Lần này ngay cả Long Cổ cũng phải thỏa hiệp.
¡ với âm phủ, còn Ngụy Vinh Kỳ thậm chí đã cực kỳ tuyệt vọng.
Đội quân nước Ngụy gần như đã tổn thất hơn một nửa trong trận chiến này, thực lực của nước Ngụy đã bị tiêu hao, nếu còn đánh nữa dù có thể bảo vệ được nước Ngụy cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Thế nên ngay cả hản cũng chỉ đang ngâm đồng ý với ý kiến cầu hòa của mọi người.
Chẳng qua người ở đó đều không ai lên tiếng.
Chuyện này là chuyện cực kỳ đáng hổ thẹn với bất kỳ ai.
Dù là con cháu nhà họ Khổng trước giờ luôn thích làm việc hèn hạ bỉ ổi cũng không muốn chịu nỗi ô nhục này.
Nhưng cho dù nói thế nào, cuối cùng họ vẫn †hua, hơn nữa còn thua rất thảm hại.
“Cùng lắm chỉ có thể nhường lại ba thành, nếu không nước Ngụy tôi sẽ không còn tồn tại nữa”, Ngụy Vinh Kỳ nói.
Cuối cùng vẫn là một mình Ngụy Vinh Kỳ gánh vác tất cả.
Điền Văn và đám người Triệu Thảng nhìn nhau, cuối cùng dời tâm mắt sang Tử Dư.
Nước Ngụy đã nhường ra ba thành, vậy thì họ cũng không thể không làm gì.
Nhường đất là điều hiển nhiên nhưng Điền Văn lại không cam lòng, dù sao đây cũng là đang giúp nước Ngụy, không phải đang bảo vệ nước Tê.
“Hừ, thất bại hôm nay đều phải trách Tiêu Chính Văn”, đúng lúc này Caseus đứng lên, sắc mặt u ám nói.
“Chuyện này có liên quan gì đến Tiêu Chính Văn?”
Một người đàn ông trẻ tuổi luôn rất ngưỡng mộ Tiêu Chính Văn đứng lên phản bác.
Từ đầu đến cuối, Tiêu Chính Văn chưa từng tham dự vào, đánh thua không mất mặt, dù sao thực lực của Tả Bạch Đào cũng cực kỳ mạnh nhưng vứt trách nhiệm lại cho một người vô tội thì đúng là quá đáng.
“Hừ! Nếu không phải Tiêu Chính Văn không chịu chia sẻ bí thuật mà cậu ta có được với chúng †a thì chúng ta sao có thể rơi vào thất bại hôm nay. Mọi người nói xem có đúng thế không?”, Tử Cống cũng nói hùa theo.
Hắc Bá liếc nhìn đám người cười nhạo nói: “Tôi khuyên các vị tốt nhất đừng chọc gậy bánh xe, hiện giờ vẫn không phải lúc làm việc xấu. Ngộ nhỡ ép Tiêu Chính Văn đến phe đối lập thì các người chỉ sẽ thua thảm hại thôi”.