Chương 4968
“Đứng lại! Mấy người là ai, lẽ nào không biết nơi này là cấm địa Phong Đô sao?”, một âm binh chặn đứng đường đi của Tiêu Chính Văn và Đầu Nguyên Thánh Mẫu.
“Cậu đi báo với đại tướng Dạ Xoa một tiếng, cơ hội để ông ta báo thù tới rồi!”, ÐĐẩu Nguyên Thánh Nữ tiến lên trước một bước, bình thản nói.
Mấy người Hồng Ấn sau khi vào thành Uông Tử mới cảm nhận được sự bất an.
Tử khí của nơi này thật sự quá nồng đậm, cho dù bọn họ đều tới từ Chư Thiên Thần Giới, nhưng lại hết sức nhạy cảm với tử khí.
Trần Phong đi theo sau lưng hai người bọn họ lúc này cũng cảm nhận được sự áp chế tới từ đất trời của nơi này.
Mấy người bọn họ vốn dĩ tới để đoạt lại sắt mẹ trong tay Tiêu Chính Văn, vậy nên ở trước cổng thành Uông Tử do dự rất lâu, cuối cùng vấn nghiến răng, liều mình đi về phía thành Uông Tử.
Một khi đặt chân vào thành Uông Tử thì chẳng khác gì tiến vào âm phủ thực thụ.
“Nơi này quả nhiên không giống với vùng ngoài lãnh thổ, ngay cả đạo trời cũng hoàn toàn trái ngược với thế giới bên ngoài!”, Hồng Ấn cảnh giác nhìn khắp xung quanh, trâm giọng nói.
Sức áp chế của đất trời nơi đây rõ ràng có thể dùng từ khủng khiếp để hình dung, đặc biệt khi bọn họ đều xông vào âm phủ với thân xác thật sự của bản thân thì cảm giác áp bức này càng mạnh mẽ hơn mấy phần.
Thế nhưng không thể không nói, thực lực của mấy người bọn họ cực kỳ siêu nhiên, ai nấy đều là nhân vật đỉnh cao, mặc dù bị đất trời nơi đây áp chế nhưng cũng chưa thể khiến cho bọn họ lùi ra sau nửa bước!
“Chẳng phải chỉ là chút áp chế của đất trời thôi sao, ba người chúng ta liên thủ lại, cho dù là cao thủ tuyệt đỉnh của âm phủ thì cũng không dám tuỳ tiện tiến lên trước!”, Dạ Ma Thiên tự cao nói.
Vừa dứt lời, Dạ Ma Thiên là người đầu tiên bước tới cổng thành Uông Tử, cả người tràn ngập khí thế.
Kể từ khi có sự tồn tại của âm phủ, gã là người đầu tiên dám coi thường âm phủ như vậy.
Quan trọng nhất là gã còn dùng thân thể mình xông thẳng vào âm phủ, cho nên lúc bước vào thành Uông Tử đã bị tử khí vô tận vây quanh.
Dạ Ma Thiên choáng váng một giây rồi tỉnh lại ngay sau đó.
Dù sao gã cũng là người có thực lực. Một lớp khí tức bảo vệ cơ thể nhanh chóng được tạo ra, chặn những tử khí kia.
Ngay cả cường giả Thiên Cảnh cũng chưa chắc có thể chống chọi lại khí tức đáng sợ đó, cho dù là Ngụy Tiên cũng phải thận trọng, nhưng Dạ Ma Thiên lại không thèm quan tâm đến loại áp chế vô hình này mà bước vào thành Uông Tử.
Vô số linh hồn bay tới, nhưng chưa kịp đến gần thì đã bị khí tức bảo vệ của Dạ Ma Thiên biến thành sương khói.
Thấy Dạ Ma Thiên xông vào thành Uổng Tử, Trần Phong và Hồng Ấn cũng nhanh chóng theo sau.
Thành Uông Tử là cánh cổng đầu tiên của âm phủ, nơi đây tập trung gần như toàn bộ vong hồn, từng trận gió tà thổi mạnh, bầu không khí trở nên âm u.
Ba người vừa bước ra khỏi thành Uông Tử, ngẩng đầu lên đã nhìn thấy một bóng hình đứng kiêu hãnh trên sườn núi.