Chiến Thần Bất Bại

Chương 525: Mục tiêu: Hồng Diệp​

"Mọi người chuẩn bị xong chưa?"

Đường Thiên rướn cổ họng hô lên, thần sắc kích động.

"Chuẩn bị tốt rồi!"

"Vậy chờ xuất phát!"

"Các tiểu bằng hữu có bị hù dọa phát khóc hay không?"

Đoàn người trả lời rất loạn, so với nhịp nhàng đều đặn của binh đoàn thì thanh thế kém hơn quá nhiều. Tuy nhiên Đường Thiên không để ý chút nào, ở trước mặt hắn là tròn bốn mươi hai vị thánh giả.

Sĩ khí đoàn người tăng vọt, trên mặt mỗi người đều là vẻ vui tươi hớn hở, không chút lo lắng đối với chiến đấu sắp bắt đầu. Bốn mươi hai vị thánh giả, cho dù là thực lực thánh giả tự do thông thường nhưng vẫn là một thực lực cực kỳ đáng sợ.

Quang Minh võ hội gần như không biết gì trong cuộc chiến ở Hàn Cổ thành, mà đám Đường Thiên ghi lại hình ảnh chỉ là cảnh Phục Anh uy hiếp trước trận chiến. Trong mắt Quang Minh võ hội thì những thánh giả này nhất định đều đã trở thành pháo hôi, đã ra tro bụi rồi.

Không những Quang Minh võ hội mà những người khác cũng không ngờ những thánh giả ở Hàn Cổ thành này không mấy người bị hi sinh mà hoàn toàn bị Đường Thiên nhét vào dưới trướng.

Quang Minh võ hội hoàn toàn không biết gì cả, tuyên bố đằng đằng sát khí thế kia làm cho các thánh giả Hàn Cổ thành cười lớn không thôi. Bây giờ mọi người không còn lý do để cứu vãn quan hệ với Quang Minh võ hội, song phương không chết không thôi. Trong mắt mọi người Binh đoàn Hồng Diệp và Binh đoàn Kiếm Quang chính là hai cái bánh bao nhân thịt mỏng vỏ thơm ngào ngạt.

Thực tế thì thực lực Binh đoàn Hồng Diệp và Binh đoàn Kiếm Quang cực kỳ xuất sắc, dù sao cũng được xây dựng với phân hội hoàng kim làm nòng cốt, thực lực mạnh hơn nhiều so với binh đoàn thông thường.

Nhưng đặt ở trước mặt bốn mươi hai vị thánh giả thì tính là cái gì.

Đường Thiên vung tay lên: "Xuất phát!"

Mọi người ran dạ ầm ầm, bốn mươi ba đạo thân ảnh bay lên không trung, bọn họ gào thét bay về hướng Tây Bắc.

Một gã thánh giả tên là Trịnh Vũ bỗng nhiên hưng phấn hô lên: "Tìm ra bọn chúng rồi, ở bên kia!"

Trịnh Vũ vóc dáng nhỏ gầy, cực kỳ không bắt mắt, hắn là một gã thánh giả đặt mục tiêu hàng đầu ở phương diện tầm bảo, do đó tu luyện loại hồn thuật nhìn xa có thành tựu cực kỳ thâm hậu. Mục tiêu lớn như binh đoàn, năng lượng ba động trong không khí làm cho hắn rất dễ dàng xác định vị trí đối phương.

Mọi người thoáng cái hưng phấn hẳn lên.

Mọi người đồng thời tăng tốc!

Những thanh âm bén nhọn vang khắp không trung, mọi người đang thong thả chơi đùa với các loại hình, bay hình xoắn ốc, tàn ảnh hiện khắp không trung, lướt qua...

Lợi hại nhất chính là là một gã gia hỏa tên là Lý Đạt, hồn thuật hắn am hiểu nhất là lồng năng lượng, hắn điều chỉnh lồng năng lượng của mình thành hình nón bén nhọn, sau đó gia tốc điên cuồng, lồng năng lượng ma sát với không khí sinh ra ánh lửa chói mắt, chỉ thấy hắn kéo một đuôi lửa dài, thanh thế cực kỳ hùng tráng.

Ý tưởng hay này tức thì nhận được tiếng vỗ tay của mọi người.

Đường Thiên cảm thấy biện pháp này rất hay, nếu như đoàn người đồng thời tới thì nhất định rất hùng tráng.

Thanh thế trước lúc đánh nhau rất trọng yếu a!

Mọi người nghe xong ý nghĩ của Đường Thiên thì đều cười ha ha, tuy rằng cảm thấy ý tưởng Đường Thiên có chút buồn nôn nhưng đều dồn dập phóng ra lồng năng lượng, điều chỉnh nó thành hình nón.

"Chậm chút! Sắp hàng chỉnh tề đi! Mông Tháp, ngươi bước vào trong một chút!"

"Này này, một chút nữa mọi người phải giữ tốc độ như nhau, không nên nhanh, cũng không nên chậm!"

Đường Thiên chỉ huy lung tung một trận, cuối cùng tốt xấu gì cũng bày ra một trận hình công kích cơ bản nhất. Nếu như Binh có ở đây nhất định sẽ cười nhạt, cái trận hình công kích này sắp đặt xấu quá.

Đường Thiên lại hồn nhiên không thèm để ý, hắn hứng thú bừng bừng.

"Xông lên!"

Đường Thiên ra lệnh một tiếng, bốn mươi ba người ầm ầm xông lên phía trước!

Binh đoàn Hồng Diệp hành quân nhanh chóng, bọn chúng đã cực kỳ gần Hàn Cổ thành.Thắng lợi phía trước là điều mà mỗi người đều tin tưởng vững chắc, không gì lay động. Một Hàn Cổ thành bị Phục Anh giẫm qua thì còn lại cái gì? Phản công của Phục Anh lúc sắp chết đủ để san Hàn Cổ thành làm bình địa rồi.

Chỉ cần chiếm lĩnh Hàn Cổ thành thì công lao này cũng đủ làm cho bọn chúng thăng chức nhanh chóng.

Trên dưới binh đoàn Hồng Diệp mỗi người đều nóng ruột như đánh tiết gà.

Bỗng nhiên phía trước có một điểm đen, là trinh sát phe mình, nhưng...

Thân hình trinh sát chật vật hốt hoảng, thần tình trên mặt hình như... Là sợ hãi?

Trong lòng Jones máy động, sinh ra dự cảm mấy phần lo lắng, nhưng vào lúc này ở xa xa sáng lên một Luồng sáng.

Đó là cái gì...

Luồng sáng tới vô cùng nhanh, trinh sát còn chưa hạ xuống thì cái Luồng sáng này nhanh chóng lao tới. Con ngươi Jones đột nhiên co rút lại, đó là...

Bên trong luồng lửa sáng mơ hồ có thể thấy bóng người.

Tốc độ ánh lửa cực nhanh, bọn chúng cũng không nghe thấy âm thanh nào, trong nháy mắt ánh lửa liền vọt tới gần, lúc này Jones mới thấy rõ ràng, bên trong ánh lửa hóa ra là một đám người!

Không, mỗi người trong đám này đều bốc lên lửa đỏ rừng rực cả người.

Đầu Jones trong nháy mắt tê dại, thánh... Thánh giả!

Không thể nào có chuyện đó...

Đột nhiên gã giật mình, rướn cổ họng hét vang tới mức vỡ cả giọng: "Có địch!"

Tiếng của Jones hoàn toàn lạc giọng, thê lương mà cực kỳ kinh sợ, lập tức đem cả đám binh sĩ đang ngây người tỉnh ra. Mọi người đều kinh sợ nhìn lên bầu trời, toàn thân địch nhân bốc hỏa đang lao tới với tốc độ kinh người.

Thanh âm rú rít đáng sợ thong thả đập vào màng nhĩ, đó là một cảnh làm người ta run rẩy, âm rung động như nước lũ.

Đối phương bắt đầu lao xuống!

Giống như mưa thiên thạch từ trên trời giáng xuống, đuôi lửa kéo dài kèm theo uy thế hủy thiên diệt địa, không một gã binh sĩ nào có thể bảo trì trấn định trên khuôn mặt, thần sắc trên mặt mỗi người đều tái mét, hai chân run rẩy.

Thánh giả!

Nhiều thánh giả như vậy...

Toàn bộ Binh đoàn Hồng Diệp duy nhất vẫn duy trì được một tia lãnh tĩnh và trấn định là Jones. Gã biết rõ lần này cơ hội còn sống đã cực kỳ xa vời, lúc này chính là tuyệt cảnh. Nhưng trải qua sợ hãi ban đầu, hai mắt gã sung huyết, trong lòng là quyết tuyệt!

Thành tựu hôm nay có được đều nhờ đại nhân Phục Anh dẫn dắt. Vậy lấy tính mạng ra báo đáp ơn của đại nhân!

Lòng gã tĩnh lặng: "Chuẩn bị công kích!"

Âm thanh gã vang lên trong dòng nước lũ cuồn cuộn rung động khắp bầu trời. Âm thanh giống như lá cây lay động trong gió, yếu ớt vật vờ, nhưng rơi vào trong tai những binh sĩ mờ mịt luống cuống kia là một cọng rơm cứu mạng.

"Sát!"

Jones giơ cánh tay rống giận, lúc này gã đã quên mất sợ hãi, trong lòng chỉ có sát ý.

Ý chí của chủ tướng lây sang binh sĩ xung quanh, huấn luyện lâu dài hình thành bản năng, gần như làm cho bọn chúng đồng thời rống giận: "Sát!"

Toàn bộ Binh đoàn Hồng Diệp đột nhiên sáng lên một quầng sáng, quầng sáng tụ tập lên người Jones với tốc độ kinh người.

Quầng sáng quanh thân Jones đã sáng chói đến trình độ cực kỳ đáng sợ, giống như một biển ánh sáng. Cánh tay vung lên cao ngất, giống như quyết tâm của Jones, nghênh đón các thánh giả đang gào thét mà tới, ầm ầm chém xuống!

Mưa ánh sáng cuộn trào mãnh liệt, ầm ầm phun trào!

Đường Thiên lao xuống với tốc độ cao, hoàn toàn không có vẻ vui cười và chơi đùa như bình thường, con mắt hắn lành lạnh. Chủ tướng đối phương trấn định không làm cho hắn quá kinh ngạc, trong mắt hắn thì đây mới là phản ứng bình thường. Bởi dưới trướng hắn bất cứ binh đoàn nào cũng sẽ không vì địch nhân quá cường đại mà mất đi ý chí chống lại.

"Tản ra!"

Mệnh lệnh Đường Thiên dứt khoát lưu loát.

Ầm!

Chùm lửa trên bầu trời đột nhiên tóe ra giống như pháo hoa nổ tung, hóa thành bốn mươi ba luồng lửa, vạch thành bốn mươi ba đường vòng cung trên không trung!

Cột sáng công kích thất bại.

Quả nhiên không hổ là thánh giả...

Trong lòng Jones cảm thán, thực lực thánh giả thực sự mạnh hơn võ giả hoàng kim bình thường rất nhiều. Lao xuống với tốc độ cao như thế mà còn có thể tự do khống chế phương hướng như vậy, chỉ có thánh giả mới có khả năng làm được.

Trên bầu trời thánh giả không còn vẻ vui đùa chút nào, năng lượng đậm đặc vừa rồi nếu như bị bắn trúng thì dù là mạnh như thánh giả cũng tuyệt đối hóa khói bay về trời. Đến như Lý Đạt am hiểu lồng năng lượng nhất, sắc mặt cũng hơi đổi, dù cho lồng năng lượng của hắn toàn lực chống đỡ cũng không thể còn sống sót dưới công kích kinh khủng như thế.

Đối với thánh giả thanh đồng mà nói, bọn họ có thể vận dụng chân lực bản thân. Điều này nghĩa là công kích của bọn họ có hạn mức nhất định. Tuy rằng hồn thuật làm tăng hiệu suất của võ kỹ, uy lực càng lớn, nhưng không phải có thể tăng vô hạn.

Một kích thất bại, Jones không chút giận dữ, gã gầm lên một tiếng: "Hồng Diệp!"

Trên thân binh lính dồn dập sáng lên luồng sáng đỏ, từ trên bầu trời nhìn xuống, luồng sáng đỏ của binh đoàn phía dưới rực lên, giống như một cây phong lá đỏ. Chùm tia sáng chói mắt trong lúc nối liền binh sĩ nhìn qua giống như gân lá cây phong.

Võ tướng rất lợi hại!

Đương nhiên thánh giả đều có mấy phần nhãn lực, Binh đoàn Hồng Diệp phía dưới lúc này như một khối chỉnh thể, đây là một loại chiến thuật cực kỳ lợi hại. tần suất ba động năng lượng của cả Binh đoàn Hồng Diệp gần như đồng bộ, phía dưới giống như một mảng dung nham lửa đỏ, ẩn chứa năng lượng kinh người.

Đường Thiên cũng có chút kinh ngạc, loại chiến thuật này của đối phương quả thực rất lợi hại.

Trực giác của hắn cực kỳ kinh người, ba động năng lượng phía dưới ẩn chứa khí tức cực kỳ nguy hiểm.

Thông qua khống chế của võ tướng, đưa toàn bộ binh đoàn thành một chỉnh thể, có thể nói gần như không có góc chết. Cho dù chỗ nào gặp công kích, năng lượng toàn bộ binh đoàn liền sẽ tự nhiên tụ tập vào chỗ bị công kích, đồng thời chống lại công kích, sau đó tiến hành phản kích.

Trận hình hoàn mỹ!

Đáng tiếc trước thực lực tuyệt đối thì chiến thuật cũng không thể cứu vãn.

"Chia ra công kích! Chú ý tránh né!"

Mệnh lệnh của Đường Thiên vang lên trong không trung, mọi người liền rõ ý đồ của Đường Thiên.

Bốn mươi ba đạo thân ảnh, giống như cánh hoa mở ra trên không trung, đuôi lửa kéo dài, ầm ầm bay về phía các hướng của Hồng Diệp. Bọn họ giống như một đàn chim nhỏ linh hoạt, cùng lúc tranh ăn cái lá phong này.

Mặt Jones biến sắc.

Đối phương không bị lừa chút nào, lúc này đã không đủ thời gian để gã thay đổi gì nữa. Tiếng gào thét bén nhọn rung động làm rợn tóc gáy lại một lần nữa tụ tập thành nước lũ, theo bốn phương tám hướng mà đến nghiền áp bọn chúng.

Bốn mươi ba vị thánh giả đồng thời phóng ra hồn thuật công kích của mình!

Màu sắc hồn thuật khác nhau cùng lúc rơi vào các cái ngóc ngách của chiếc lá, bọn họ vừa đụng vào liền đi.

Trận hình Phong Diệp đột nhiên nổi lên quầng sáng dày đặc chi chít, năng lượng xung quanh mỗi quầng sáng nổ ầm ầm.

Chùm tia sáng chi chít dày đặc giống như hạt mưa bay loạn trên bầu trời, giống như pháo hoa chất đống bị đốt cháy. sắc mặt Jones lần này triệt để thay đổi. Trận hình Phong Diệp không kẽ hở, gặp công kích của địch nhân đầu tiên sẽ hình thành phản kích. Đây là ưu điểm nhưng lúc này lại trở thành kẽ hở trí mạng.

Nhiều điểm công kích như vậy sẽ trở thành toàn diện phản kích.

Nếu như là võ giả phổ thông thì những này phản kích có thể nói là sắc bén, nhưng thánh giả lại có thể thong dong tránh thoát.

Vẻn vẹn mới một lần đối mặt mà toàn bộ năng lượng của binh đoàn đã tiêu hao một phần. Bùm!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất