Chiến Thần Bất Bại

Chương 813: Đánh một trận lập uy

Trong hài cốt của một chiếc đại thuyền công thành tối như mực, xuất hiện thân ảnh như có như không.

Ánh mắt Ngụy Đình Đình sang lên, nhìn chăm chú vào động tĩnh địch nhân xa xa.

Ngoài cứ điểm, khắp nơi hài cốt chiến hạm phập phềnh, các cự thú chiến tranh đã từng cường đại lúc này chỉ để lại hài cốt đã cháy qua, vô thanh mà kể rõ sự thảm liệt của một trận chiến ấy. Hiện tại những hài cốt lúc nào cũng có thể trở thành trạm gác ngầm thiên nhiên của bọn họ.

Chiến tranh là lão sư tốt nhất, tranh đoạt chiến liên tục, giúp đám người Ngụy Đình Đình ý thức được bãi hài cốt dày đặc chi chít này là công sự phòng ngự tốt nhất của bọn hắn. Địa hình phức tạp, có thể phát huy sức chiến đấu bọn họ ở trình độ lớn nhất.

Hài cốt chiến hạm còn lại sau khi bị cháy đều là bộ phận cứng rắn nhất của chiến hạm, thứ có thể cháy thì đã sớm hóa thành tro tàn. Chiến hạm phổ thông công kích, có thể lưu lại vết thương đáng sợ mặt trên chúng nó, nhưng không cách nào phá hư kết cấu chúng nó. Muốn dọn sạch sẽ phiến chướng ngại này, biện pháp khả thi nhất chính là dùng chiến hạm kéo những hài cốt này đi.

Đối với Câu Thành Văn Đao vốn đầy đủ nhân thủ, cái này không phải vấn đề lớn. Nhưng một khi chiến hạm tới gần, liền gặp phải công kích. Đám người Ngụy Đình Đình ẩn núp ở trong hài cốt, xuất quỷ nhập thần, khiến người khác khó lòng phòng bị.

Việc cảnh giới (phòng vệ - DG) như vậy không thể nghi ngờ rất khô khan và chán nản, không một ai nói chuyện, bốn phía yên tĩnh không chút âm thanh gì, trong bóng tối không có một tia ánh sáng. Tân binh không kinh nghiệm, lúc đầu còn có thể cổ động tinh thần, rất nhanh chóng trở nên buồn ngủ.

Trên mặt Ngụy Đình Đình nhìn không thấy chút vẻ táo bạo ngây ngô của tân binh, chỉ có sự trầm ổn của lão binh. Chiến cung đặt tại vị trí rất thoải mái dọc tay, mũi tên hắc kim đặc chế đặt lên dây cung. Hắc kim tiễn do hắc kim nhất thể đúc thành, đuôi tên màu đen nửa trong suốt ép lên lát cắt hắc kim mỏng như cánh ve, thân tiễn phủ đầy hoa văn ám kim.

Nó có một cái tên rất kỳ quái, thần kim tiễn, biệt danh thần kinh tiễn.

Cái tên không hiểu ra sao này quả thực khiến Ngụy Đình Đình trợn mắt há mồm, nghe vài lần đều cho rằng mình có phải nghe lầm rồi hay không. Sau đó bộ hậu cần giải thích, Thần kim tiễn là tên gọi tắt của 【hắc kim tiễn như thần】, cái giải thích này càng là khiến cho mọi người rất kinh ngạc, tràn đầy cảm xúc.

Cách điệu không theo một khuôn mẫu nào như thế quả thực khiến lòng người sinh ra ngưỡng mộ. 

Nếu không phải cái tiễn này thực sự là vật phi phàm, Ngụy Đình Đình sẽ cự tuyệt sử dụng.

Một tay Ngụy Đình Đình vô thức mà vuốt ve hắc tiễn, cái hắc tiễn chế tác tinh mỹ giống như tác phẩm nghệ thuật này tỏa ra dao động đặc thù, giống như bí bảo. Mỗi một căn Thần kinh tiễn đều gia nhập vào một cái sinh hồn- sản vật mới nhất của Thương châu, cái này là vũ khí bí mật mới nhất của Thương châu.

Ngụy Đình Đình nhớ tới mọi người có một truyện cười truyền miệng, khóe miệng không khỏi cong lên một mạt đường vòng cung.

Thần kinh tiễn sở dĩ lợi hại như vậy, căn bản không phải tại bên trong mỗi cây tiễn bỏ thêm cái sinh hồn gì, nguyên nhân chân chính là hướng bên trong mỗi cây tiễn bỏ thêm một mầm bệnh tâm thần!

Thần kinh tiễn đưa tới lần này tổng cộng chỉ có mười cây, Ngụy Đình Đình được phân phối đến một cây.

Có lẽ mình vĩnh viễn không nghĩ tới, có một ngày mình sẽ biến thành loại này đi. Đôi khi, Ngụy Đình Đình cũng nhớ tới sinh hoạt trước đây, sinh hoạt vô ưu vô lự. Nhưng nàng không chút nào nghĩ trở lại quá khứ, từ khi tận mắt nhìn thấy các trưởng bối hi sinh, báo thù đã thành mục tiêu đệ nhất trong cuộc đời nàng.

Quang Minh châu, nàng muốn phá hủy nó.

Cừu hận cũng không khiến nàng mất đi lý trí, thậm chí ngay cả ánh mắt nàng nhìn hạm đội địch nhân ở phía đối diện cũng là lãnh tĩnh trầm ổn như vậy.

Nàng đã lớn.

Nếu như nói, Năng lượng hải đi bộ huấn luyện dã ngoại ma luyện ý chí nàng, khiến nàng trở nên càng kiên cường càng tự tin. Như vậy trận chiến tranh này khiến nàng thực sự hiểu rõ, tính tàn khốc của chiến tranh. Nàng vô cùng may mắn, nàng có một vị cấp trên xuất sắc.

Nghe nói Hạc đại nhân cũng là tay mới, cũng giống như bọn họ, nhưng hoàn toàn không nhìn ra được a.

Từ khi nhận được cầu viện đến lúc xuất phát, Hạc đại nhân quả quyết lưu loát khiến người giật mình, hoàn toàn khiến người không cách nào liên tưởng tới trang thái thanh tú ôn hòa bình thường của hắn. Khi bọn họ đến được cứ điểm, sớm hơn so với mong muốn. Hạc đại nhân cố gắng ngăn chặn mọi người khiêu chiến, mà là giấu tại mặt sau Vệ Hải cứ điểm, giống như thợ săn lão luyện, chờ đợi thời cơ xuất thủ tốt nhất.

Hạc đại nhân chưa bao giờ nói chuyện lớn tiếng, thanh âm hắn trong sáng, luôn tự tin như vậy. Hắn vĩnh viễn trấn định tự nhiên, phong độ nhanh nhẹn, dù cho trong nháy mắt hạ lệnh xuất kích, trầm tĩnh nâng kiếm từ từ đi, đẹp trai đủ làm người mê hoa mắt.

Trên mặt Ngụy Đình Đình hiện lên một tia đỏ ửng, Hạc đại nhân như là là tình nhân trong mộng của toàn bộ nữ tử.

Tuy rằng tình hình chiến đấu gian khổ, nhưng bọn họ cũng không ngăn cách cùng bên ngoài.

Lúc đó có vô số kể trinh sát rình mò xa xa của Vệ Hải cứ điểm, một trận chiến đấu này hấp dẫn ánh mắt toàn bộ Thánh vực. Toàn bộ quá trình chiến đấu đều được trinh sát của mỗi nhà ghi lại. Những hình ảnh này giống như cơn lốc ở trong thời gian ngắn ngủi kích nổ Thánh vực.

Trận chiến này làm người khác chú ý nhất đó là Tạ Vũ An và Hạc.

Tạ Vũ An còn đỡ, dù sao danh tiếng giỏi thủ đã đánh ra tới, nhưng sau trận chiến này, đã không nói cái gì thiên hạ phòng thủ đệ tam nữa rồi. Đổi thành hai người khác, tại hoàn cảnh xấu tuyệt đối như vậy có thể kiên trì sáu tiếng đồng hồ?

Một trận chiến này có đủ rất nhiều thứ không thể phục chế tính, nhưng ở trong công kích kinh khủng như thế, kiên trì tròn sáu tiếng đồng hồ, mặc cho là trình độ trúc phòng, lại còn ý chí chiến đấu đều khiến hắn nhảy trở thành hãn tướng phòng thủ mạnh nhất Thánh vực, danh vọng thậm chí vượt quá hai vị khác.

Sự xuất hiện lớn nhất, lại là Hạc.

Quả quyết trì hoãn viện trợ, lãnh tĩnh chờ đợi thời cơ, thực lực cá nhân cường hãn, tất cả đều khiến người con mắt sáng ngời. Tong thời gian rất ngắn, đánh giá được giá trị đám hài cốt, chứng minh hắn cực kỳ nhạy cảm đối với chiến đấu.

Hoàn toàn rút lui có trật tự, tiếp đó phản thân xung kích, thâm nhập, đều đủ để chứng minh là một chiến tướng có được đầu óc lãnh tĩnh.

Theo Tạ Vũ An bỗng nhiên nổi tiếng, đến Hạc ngang trời xuất thế, mọi người đột nhiên phát hiện, Nam Minh xa không phải yếu đuối như mọi người tưởng tượng vậy. Lại thêm Bạch Việt, đỉnh cấp chiến tướng mà Nam Minh có được đã đạt được ba người. Mọi người cảm thán tại Nam Minh nhiều nhân tài, càng cảm thấy được Nam Minh thần bí khó lường, Nam Minh rốt cuộc còn cất giấu bao nhiêu thiên tài chẳng một ai biết?

Không một ai biết rõ.

Nhưng khi hình ảnh trận chiến này truyền lưu ra, nó bắt đầu biểu hiện ra uy lực của nó.

Tại địa phương khác, đoạn hình ảnh này làm tinh thần mọi người bùng nổ, khiến người chấn động, nhưng tại Nam vực, nó ảnh hưởng lớn không chỉ như vậy. Đoạn hình ảnh này giống như một cây đuốc, đem Nam vực đã sớm khô khan được thám dầu, hừng hực cháy lên. (tiếp ý chí cho những người ở Nam vực đang rất bi ai, đọc xong phần dưới sẽ hiểu a - DG).

Quang Minh châu xâm lấn khiến Nam vực rơi vào khủng hoảng trước nay chưa từng có.

Mỗi thế lực Nam vực biểu hiện không tốt càng khiến dân chúng rơi vào tuyệt vọng.

Đại quân Quang Minh châu thế như chẻ tre, như vào cành khô gỗ mục. Nam vực như nhà gỗ đã mục nát vô cùng, Quang Minh châu cùng lắm chỉ đẩy nhẹ, nó liền ầm ầm sụp đổ.

Ngay cả Nam Minh, biểu hiện lúc trước cũng chẳng tốt đến đâu, phòng tuyến toàn diện sụp đổ, ngoại trừ điểm sáng duy nhất Tạ Vũ An này, địa phương khác cũng không ổn cực điểm. Bạch Việt trọng tỏa Thu Húc Hoa, khiến người Nam vực hoan hô, nhưng tất cả mọi người đều biết, đối với toàn cục mà nói, thắng lợi của Bạch Việt, ngoại trừ trợ giúp liên quân ổn định thế cục ra, không tính cải biến thực chất khác.

Một bên khác, Mạc Tâm đánh đâu thắng đó, không ai có thể kháng cự. Duy nhất đáng được ăn mừng chính là hắn cần phải vòng một cái vòng lớn, mới có thể uy hiếp đến Thương châu.

Nhưng cái này lại có ích lợi gì? Đó chỉ là vấn đề thời gian.

Ý niệm bi quan như vậy tràn ngập trong lòng mỗi người, chiến tranh mất ổn định (lợi thế nghiêng về Quang Minh châu - DG), Nam Vực giống như một đứa trẻ, đối diện một người trưởng thành cuồng đánh, không chút lực hoàn thủ nào.

Nhưng, khi hình ảnh một trận chiến này truyền phát tới mỗi cái ngóc ngách đường phố.

Người tận mắt nhìn thấy sáu tiếng đồng hồ quyết chiến hít thở không thông, thấy tận mắt cự thú chiến tranh dày đặc chi chít, thấy tận mắt chiến hỏa không dứt nổ vang bên tai, thấy tận mắt năng lượng quấy xoáy kinh khủng, mọi người bị run rẩy cùng tuyệt vọng bao phủ.

Mà khi bọn họ thấy tận mắt Vệ Hải cứ điểm bị nổ tung đang bị nhấn chìm, cường hãn không sợ chết phản kích, điên cuồng mà quyết tuyệt bắn nhau, ý chí chiến đấu thảm liệt quyết tử, theo nổ tung phóng ra hỏa quang rực sáng cùng trong rung động hình ảnh đập vào mặt mà đến.

Mà khi bọn họ thấy tận mắt viện trợ đột nhiên ngang trời xuất thế, cường hãn không sợ chết tập kích, hoàn toàn rút lui phía sau, phản thân, nhiều lần tranh đoạt, chí ý chiến đấu ngoan cường như sắt, thoáng hiện trong những hài cốt nghiền nát kia, kích động lòng người.

Vô số người rơi lệ đầy mặt, run rẩy và tuyệt vọng bao phủ toàn thân bọn họ bị tiên huyết liệt diễm sôi trào đốt thành khói bay.

Trong vực sâu tuyệt cảnh, ánh nắng như mũi tên nhọn, đâm phá mây đen dày nặng như chì.

Hi vọng, bọn họ nhìn thấy một thứ tên là hi vọng, bọn họ nhìn thấy dũng khí mà bọn họ đã mất đi, dũng khí đối diện máu và lửa.

Nơi này là Nam Vực, là nhà bọn hắn, lửa thiêu đốt nhóm lên trong lòng mỗi người Nam Vực.

Nam vực đang thiêu đốt.

Người đầu tiên cảm giác được loại biến hóa này là Mạc Tâm. Hắn bỗng nhiên phát hiện, địch nhân trước đây dễ dàng sụp đổ, đột nhiên trở nên cứng cỏi lên, bọn họ giống như sợi đằng cứng cỏi, không ngừng mà nỗ lực cuốn lấy bước chân hắn đi tới.

Dễ dàng sụp đổ giống như trước đây càng ngày càng ít xuất hiện, những kẻ thực lực thấp kém này giống như ăn thuốc kích thích một dạng, cường hãn không sợ chết mà phát động xung kích bọn họ. Chiến đấu bắt đầu trở nên gian nan, hắn cảm thấy mình đột nhiên giống như rơi vào trong vũng bùn. Chiến đấu cường độ thấp như vậy cũng không đủ để cho hắn cảm thụ được uy hiếp, nhưng khi số lượng chúng nó nhiều đến trình độ nhất định, thế cục liền trở nên khó khống chế.

Hắn thậm chí gặp đến mấy chi dong binh đoàn đánh lén, tình huống quá khác thường!

Dong binh đoàn từ trước đến nay chỉ nhận thức tiền, sao có thể cường hãn không sợ chết như thế?

Mạc Tâm biết rõ mình gặp phải phiền phức rồi.

Trận chiến này danh vọng Nam Minh tại Nam Vực đạt được cao độ chưa từng có, đặc biệt ở trong dân chúng, hơn phân nửa dân chúng Nam Vực đều cho rằng chỉ có Nam Minh, mới có khả năng ngăn cản Quang Minh châu. Tràng chiến đấu tàn khốc thảm liệt đến cực điểm kia có sức thuyết phục hơn bất cứ lời gì.

Từng thương hội, dồn dập suốt đêm treo ra bản đồ đường hàng không nét bút còn chưa khô, chỗ bắt mắt nhất vậy mà là viết hai chữ "Thương châu".

Vô số người bắt đầu chuẩn bị lễ vật, bước lên thuyền đi tới Thương châu.

Nam Vực bốc cháy, bắt đầu hướng Thánh vực biểu hiện quyết tâm và ý chí của nó.

Văn Khang ở Tội môn cũng không biết tiếp điểm chiến tranh đã xuất hiện. Hắn cũng chìm đắm ở trong miêu tả, toàn bộ trạm gác một bầu không khí tĩnh mịch.

Đoàn người bị chấn động rồi.

Dù cho bị thời gian mài mòn ý chí chiến đấu, nhưng bọn hắn cũng là chiến sĩ, lý giải (thấu hiểu-giải thích) đối với chiến tranh vượt xa người thường. Cũng chính là như thế, bọn họ nhận đả kích và chấn động càng thêm mãnh liệt.

Bỗng nhiên, một trận thanh âm kỳ dị, kinh động đoàn người, mọi người như ở trong mộng mới tỉnh.

Thanh âm gì?

Khi ánh mắt bọn họ hướng tới xa xa, con ngươi mọi người đột nhiên co rút lại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất