Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1039: Chuẩn bị cái này để dọa chết tươi cô hả?

Cô gái kia bước đi ngày càng một xa, xa tới mất dạng...

Cả căn phòng lại chìm vào yên tĩnh, không có lấy một tiếng vang, Ninh Tịch chỉ cần hơi dịch chuyển chút thôi là sẽ phát ra tiếng động, dù có nhỏ mấy cũng sẽ bị phóng to vô hạn, vang vọng mãi bên tai, vô cùng khủng hoảng.

Lúc có hai người đã sợ thế rồi, giờ còn mỗi mình, đối với Ninh Tịch mà nói đúng là cực hình!

Ninh Tịch hít sâu một hơi, cô đọc hết từ Đại Bi Chú đến Thanh Tâm Chú rồi lại Kim Cương Kinh, hết rồi lại tới các giá trị nòng cốt của xã hội chủ nghĩa, cộng sản... không còn gì để đọc để niệm nữa thì cô lại bắt đầu đánh giá căn phòng để phân tán sự chú ý.

Trong gian phòng này chỉ trang trí một ngọn nến trắng phát ra tia sáng lờ mờ, dựa vào đó có thể thấy được phong cách trong và ngoài căn phòng này đều như nhau, chỉ khác ở chỗ là càng u ám đáng sợ hơn. Hơn nữa, cô phát hiện gian phòng này rất lớn, từ cấu trúc tới bố trí có thể thấy chắc đây là buồng ngủ chính.

Buồng ngủ chính!!!

Nghĩ tới đây, Ninh Tịch vốn đang đứng ở cửa để quan sát căn phòng giờ nhảy phốc ra, tránh khỏi cánh cửa, trốn vào một góc xa xa.

Người phụ nữ tự sát trong truyền thuyết kia chẳng phải đã treo cổ ở cửa buồng ngủ chính sao?

Chính là cái vị trí mà cô vừa mới đứng!!!

Cuối cùng cô cũng biết âm mưu của bọn chúng rồi, rõ ràng bọn chúng đã chuẩn bị cái này để dọa chết tươi cô mà!

Có những chuyện có dùng cả đời cũng không thể khắc phục được, ví dụ như việc Ninh Tịch sợ ma.

Khi còn nhỏ, lúc cô còn đang ở chỗ ba mẹ nuôi, bà nội trọng nam khinh nữ, đã nhiều lần có ý muốn vứt bỏ cô, có một lần bà ấy đã bỏ cô lại một mình ở bãi tha ma.

Cô cứ ngẩn ngơ ở đó tròn hai ngày hai đêm…

Tình hình lúc ấy, tới giờ cô cũng không dám nhớ lại. Vì thế mà dẫn đến việc cô vẫn rất sợ ma, dù cô biết đó chỉ là thứ hư vô, nhưng cô không khắc phục được và cô cũng không dám xem bộ phim nào liên quan tới ma quỷ là vì thế.

Ninh Tịch hít sâu một hơi, cố gắng giữ tinh thần tỉnh táo, cô muốn thử tháo dây trói trên cổ tay, nhưng không cách nào tháo được vì đối phương dùng cách trói chuyên nghiệp, dây thừng cũng được làm từ chất liệu đặc biệt, căn bản không thể tháo nổi. Cô gắng gượng lết đôi chân yếu ớt của mình đi tra xét một vòng trong phòng, cửa chính và cánh cửa sổ duy nhất đều đã bị khóa chặt.

Ninh Tịch nhìn vào chiếc gương trên bàn trang điểm, thấy bên trong là một gương mặt trắng bệch, đó chính là cô, giống như vật tuẫn táng được chôn sâu dưới phần mộ u ám đáng sợ vậy...

Giờ Ninh Tịch chẳng còn sức đâu để mà nghĩ tới việc tại sao Phong Tấn lại nhốt cô ở đây nữa...

Trong căn phòng này, nơi duy nhất khiến cô có thể cảm thấy dễ chịu một chút, có lẽ chính là chiếc giường.

Chân Ninh Tịch mềm nhũn, suýt thì không đi nổi nữa, cô từ từ di chuyển tới chiếc giường, sao đó ôm gối, cuộn tròn mình lại.

Thời gian từng chút trôi qua.

Vẫn không có ai tới, không có lấy một tiếng động.

Tĩnh mịch đến mức dường như cả thế giới này chỉ còn lại một mình cô.

Mãi đến khi ngay đến cây nến trên bàn trang điểm cháy hết và dụi tắt.

Cả căn phòng chìm vào bóng tối.

Gân trên người Ninh Tịch căng cứng tới mức như muốn đứt hết, trong đầu cô bị trấn áp bởi một thứ gì đó ở nơi sâu thẳm nhất, tựa như một con mãnh thú đang dốc toàn bộ sức lực chi phối...

Một đứa bé bị người thân bỏ rơi, nó cứ đợi ở nơi đó, cuối cùng lại chỉ đợi được những tiếng kêu gào của con thú hoang đáng sợ truyền từ trong rừng tới...

Nó chạy mãi chạy mãi và bị vấp ngã, vừa cúi đầu nhìn thì chỉ thấy một khúc xương đùi trắng toát...

Nó lạc trong khu rừng đầy mồ mả và xác chết, đợi từ đêm đen tới sáng, rồi lại từ sáng tới đêm, đợi mãi đợi mãi cũng không thấy ai tới…

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất