Chồng Tôi Là Mèo

Chương 4:

Chương 4:
  Khi tôi về nhà, Lục Ly đang quấn tạp dề nấu cơm trong bếp.
Vai rộng eo thon, chân lại còn dài, dây tạp dề thắt lỏng lẻo thành hình bướm phía sau, cứ như một món quà đang chờ được mở ra.
“Em về rồi à, sắp có cơm ăn rồi.”
Bề ngoài anh ấy vẫn là vẻ lạnh nhạt quen thuộc, chỉ khẽ liếc nhìn tôi một cái rồi quay đầu nhìn chằm chằm vào nồi cá.
“Vợ đáng yêu quá.”
“Muốn hôn hôn.”
“Mỗi lúc mỗi giờ đều muốn.”
“Việc đầu tiên khi về nhà lẽ nào không phải là hôn anh sao?”
  …
  Cứu mạng, thứ này có thể tắt được không?
Ồn ào quá.
“Đã ba phút rồi cô ấy không ôm mình. Sao cô ấy có thể chịu đựng được chứ.”
Tôi vòng tay ôm lấy eo anh ấy từ phía sau.
“Thơm quá, cơm chín chưa?”
Khoảnh khắc da thịt chạm nhau, tôi dường như nghe thấy một tiếng thở dài mãn nguyện.
Nụ hôn của tôi đặt lên vành tai ửng đỏ vì hơi nóng của anh ấy.
Chú mèo nhỏ nói nhiều cuối cùng cũng im lặng.
Anh ấy nhạy cảm rụt cổ lại một chút, toàn thân cứng đờ trong khoảnh khắc, cố tỏ ra bình tĩnh, khàn giọng nói, “Cơm lát nữa là được.”
“Trong bếp nhiều khói dầu, em ra phòng khách xem TV đi.”
Trong tiếng ù ù của máy hút mùi, giọng anh ấy có vẻ hơi méo mó.
Tôi giả vờ không nghe thấy.
Khẽ cắn một miếng nhỏ vào gáy anh ấy.
Thành công rồi nhanh chóng chạy trốn.
Ngay giây tiếp theo cả người tôi bị đè xuống chiếc ghế sofa mềm mại.
  …
  “Đừng quay lưng lại với loài mèo. Sở thú không lừa tôi mà.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất