Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 64: Chuẩn Bị Cho Hắn Một Hồng Bao Lớn

Chương 64: Chuẩn Bị Cho Hắn Một Hồng Bao Lớn


Chỗ Giang Phong và Đường An Quân gặp mặt là một nhà hàng Quảng Đông không quá đắt.
Từ lúc tốt nghiệp đại học tới giờ vẫn chưa tới hai tháng mà khí chất của Đường An Quân lại có thay đổi rất lớn, chủ yếu là thể hiện qua phương diện ăn mặc.
Lúc ở trường học, số lần Đường An Quân trang điểm có thể nói là đếm được trên đầu ngón tay, kiểu tóc chủ yếu là các kiểu buộc đuôi ngựa, quần áo thì hoặc là váy liền, hoặc là đồ thể dục, hoặc là quần jean, váy bò phối với các kiểu dạng áo thun.
Mà bây giờ, Đường An Quân không chỉ trang điểm nhạt, kiểu tóc cũng là kiểu tóc xoăn rẽ ngôi mà Giang Phong chưa từng thấy qua, quần áo chính là một bộ váy công sở, man giày cao gót, còn có cả tất đen mà vô số trạch nam yêu thích.
Cả người nhìn thành thục xinh đẹp, khiến Giang Phong không nhịn được nhìn nàng chằm chằm một hồi.
Đường An Quân trong mắt giấu ý cười, nói: “Thế nào, mới một tháng không gặp đã không nhận ra nhau rồi?”
Giang Phong nhịn không được tán dương: “Đường đại mỹ nữ, cậu cũng thay đổi quá nhiều rồi, càng ngày càng trở nên xinh đẹp, nếu như chỉ nhìn bóng lưng của cậu, thì tôi cũng không nhận ra đâu!”
Đường An Quân mừng thầm trong lòng, cười nói: “Nào có khoa trương như cậu nói, dù sao thì cũng tiến vào môi trường làm việc, phương diện trang điểm nhất định phải thành thục một chút, không thể tùy ý như ở trong trường học được.”
“Cách ăn mặc này thật sự rất xinh đẹp, chắc là cậu vừa vào công ty đã khiến không ít đồng nghiệp nam mê đảo rồi đi?”
“Cũng không có đâu, công ty bọn mình cấm yêu đương trong văn phòng.”
“...”
“Được rồi, chúng ta đi vào trước đi, đứng bên ngoài bị người qua đường nhìn ngó không được thoải mái lắm.”
“Ai bảo cậu lớn lên xinh đẹp như vậy chứ, nếu như dung mạo bình thường một chút, người ta cũng chẳng thèm để ý đâu!”
Vừa nói chuyện, hai người vừa đi vào trong nhà hàng Quảng Đông.
Tuy nói giá cả ở nhà hàng Quảng Đông này không quá đắt, nhưng vẫn có phòng riêng, hai người thuê một phòng riêng nhỏ, lại gọi ba món ăn một món canh, sau đó lại tiếp tục trò chuyện.
Đường An Quân mở lời trước, nói: “Giang đại bà mối, tôi thật sự rất hiếu kỳ về trải nghiệm làm bà mối tháng rưỡi ở quê của cậu đấy, cậu kể chi tiết một chút đi xem nào!”
Giang Phong không khỏi cười nói: “Mai mối lại không phải nghề nghiệp thần bí gì, có cái gì đáng tò mò đâu chứ!”
Đường An Quân nói: “Nghề bà mối này quả thật không thần bí gì, nhưng từ sau khi cậu làm bà mối, tôi có cảm giác bà mối như của cậu này khác biệt rất lớn so với bà mối trong nhận thức của tôi, cho nên rất có hứng thú với chuyện này!”
Giang Phong khiêm tốn nói: “Có cái gì khác biệt đâu, không phải đều là đáp cầu dắt mối, tác hợp cho người ta như nhau à!”
Đường An Quân lườm hắn một cái, nói: “Cậu đừng có bắt nạt tôi không hiểu chuyện, trên đời này ngoại trừ quái vật như cậu ra, có bà mối nào vừa vào việc chưa tới một tháng đã có thể kiếm được số tiền hơn cả một năm tiền công của tôi không?”
Giang Phong cười hắc hắc nói: “Đây là vận khí tôi tốt, vừa lúc gặp được một vị khách ra tay tương đối hào phóng.”
Đường An Quân nhếch miệng nói: “Được rồi, cậu không cần phải khiêm tốn, mau kể lại cho tôi trải nghiệm khoảng thời gian này của cậu đi, thỏa mãn thật tốt lòng hiếu kỳ của tôi.”
Giang Phong thấy thế cười nói: “Được, cậu đã muốn nghe, vậy để tôi kể một chút đi!”
Tiếp đó, Giang Phong liền kể lại những chuyện đã trải qua trong khoảng thời gian vừa rồi cho Đường An Quân, đương nhiên là không nhắc tới năng lực thần kỳ kia, lúc phục vụ mang món ăn lên thì ngừng một chút, lúc phục vụ rời đi rồi thì lại tiếp tục kể.
Vừa kể, Giang Phong vừa chỉnh sửa những lỗ hổng trong lời nói, khiến cho lời hắn nói ra rất có tính logic.
Vốn câu chuyện có thể kể xong trong khoảng thời gian ngắn, nhưng vì Đường An Quân cứ liên tục đặt câu hỏi, phải tới khoảng một tiếng mới kể xong trải nghiệm làm mai mối của hắn ở quê trong đoạn thời gian vừa rồi.
“Được rồi, trải nghiệm làm mai mối tôi đã kể xong, giờ cậu kể cho tôi về trải nghiệm công tác bây giờ của cậu đi!”
Đường An Quân vẫn chưa nghe thỏa mãn, nói: “Vẫn là trải nghiệm làm mai mối của cậu đặc sắc hơn, không nghĩ tới làm mai mối lại vui như vậy, hơn nữa, mấy thứ chú trọng trong việc xem mắt cũng rất thú vị. Còn trải nghiệm công việc của tôi thì lại buồn tẻ vô vị, đi từ 9 giờ sáng tới 5 giờ chiều về, không có gì đáng nói.”
Giang Phong cười nói: “Không giống, mặc dù mọi người làm công việc văn phòng có thể là hơi nhàm chán, nhưng áp lực hẳn là không quá lớn, không giống như nghề bà mối bọn tôi, vì ảnh hưởng của những bà mối không có đạo đức nghề nghiệp kia mà thanh danh của cả đám đều thành bại hoại. Bây giờ rất nhiều người vừa nhắc tới bà mối liền nghĩ ngay tới lừa đảo, đây cũng là một trong những lí do tôi chọn trở về quê làm bà mối.”
“Này cũng thật là, thanh danh bà mối bây giờ quả thật cũng không tốt lắm.”
“Cuối cùng sẽ có một ngày tôi xoay chuyển được ấn tượng không tốt của mọi người về bà mối, dốc hết toàn lực đề cao địa vị ngành nghề bà mối.”
“Có chí khí, tôi bây giờ đối với nghề làm mai mối cũng rất có hứng thú, nếu như có ngày cậu mở công ty mai mối, nhớ nói với tôi, tôi từ chức đi làm nhân viên cho cậu.”
“Ha ha, được, nếu thật sự có một ngày như thế, tôi nhất định sẽ giữ cho cậu một chỗ ngồi!”
Lúc này, hai người đã ăn uống no đủ, trò chuyện cũng đã thỏa mãn rồi.
Mặc dù trước khi gặp mặt cả hai đều nói muốn đối phương mời khách, nhưng tới lúc thật sự tính tiền thì cả hai lại cướp thanh toán.
Có điều Đường An Quân dù sao cũng là con gái, trong chuyện tranh thanh toán này, tự nhiên là không tranh được với đàn ông con trai, cho nên cuối cùng vẫn là Giang Phong mời khách.
Ra khỏi nhà hàng Quảng Đông, hai người đi tản bộ xung quanh tiêu cơm một chút, mãi cho tới khoảng chín giờ đêm, Giang Phong mới lái xe đưa Đường An Quân trở về.
...
Cùng lúc đó.
Tại tỉnh Quế (Quảng Tây).
Hồ Văn Hoa nói với Ngô Vũ Đình: “Ngày mai anh chuẩn bị trở về một chuyến, trả lại phòng ở bên kia, sau đó tới bên này thuê một phòng khác, như vậy có thể gặp mặt với em mỗi ngày, thậm chí là cùng nhau gõ chữ!”
Nghe nói như vậy, trong lòng Ngô Vũ Đình vô cùng ngọt ngào, nói: “Vậy ngày mai em sẽ ra ngoài giúp anh tìm phòng ở, chờ tới lúc anh chuyển tới thì em sẽ cho dừng quyển sách kia, sau đó tới trợ thủ cho anh.”
Hồ Văn Hoa vội vàng nói: “Như vậy sao được, sáng tác là giấc mộng từ xưa tới nay của em, cũng vì thế mà em đã kiên trì cả mười năm, ngàn vạn lần không thể vì anh mà từ bỏ, nếu không trong lòng anh sẽ cảm thấy khó chịu.”
Ngô Vũ Đình lắc đầu, nói: “Em làm như vậy cũng không hoàn toàn là vì anh, thật ra từ mấy năm trước em đã sớm phát hiện ra mình không có thiên phú trong việc sáng tác rồi, chỉ là chiến đấu trong ngành này nhiều năm như vậy rồi, lập tức từ bỏ thì có chút không cam tâm, cho nên mới kiên trì tới tận bây giờ.
Bây giờ cũng là lúc nên buông xuống rồi, chờ anh đến em sẽ giúp anh nấu cơm, giặt quần áo, quét dọn vệ sinh, còn có thể giúp anh kiểm tra bản thảo xem có lỗi chính tả gì không.”
Hồ Văn Hoa cầm tay Ngô Vũ Đình, cảm động nói: “Đời này có thể gặp được em thật sự là vận may của anh, anh thật sự muốn cảm tạ vị độc giả kia thật tốt, nếu như không có người ta hỗ trợ, sao anh có thể có cơ hội quen biết em được đây?”
Ngô Vũ Đình đỏ bừng mặt, nói: “Em cũng muốn cảm tạ hắn, không có hắn, em cũng không thể gặp được người tốt như anh!”
Hồ Văn Hoa nói: “Hắn mặc dù là độc giả của anh, nhưng nghề nghiệp của hắn cũng là bà mối, chờ khi chúng ta đăng ký kết hôn rồi, liền chuẩn bị cho hắn một hồng bao lớn đi!”
Ngô Vũ Đình gật đầu nói: “Được, đây là chuyện nên làm.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất