Chương 75: Bảng Những Người Độc Thân Thôn Long Sơn
Đến nay, sau khi mọi người biết người làm mai cho Giang Văn Đông - người luôn giữ vững vị trí số một trong bảng độc thân thôn Long Sơn, ai nấy cũng hoàn toàn thay đổi suy nghĩ về Giang Phong.
Cảm giác giống như vị thiếu hiệp mới hành tẩu giang hồ, cho dù có lời đồn nói võ công vị thiếu hiệp cao cường, nhưng khi biết tuổi của hắn thì mọi người đều không tin.
Cho dù vị thiếu hiệp này có chiến tích giết chết một hai cao thủ trong giang hồ, người khác cũng sẽ cho rằng hắn ta hạ độc hoặc may mắn giết được.
Mãi đến một ngày, khi vị thiếu hiệp này nhẹ nhàng giết chết vị phương trượng Thiếu Lâm trước mặt mọi người, mấy người luôn làm lơ trước chiến tích của vị thiếu hiệp mới chợt tỉnh ngộ ra, từ đó tin tưởng tuyệt đối thực lực của vị thiếu hiệp.
Trong lúc mọi người đang bàn tán sôi nổi chuyện của Giang Văn Đông và Giang Phong thì Giang Phong lại đang đóng vai người thân bên nhà trai để giúp đỡ tiếp đón người thân bên nhà gái.
Việc xem gia môn có thể xem như nhà gái đang xem xét bên nhà trai nên đương nhiên Giang Văn Đông rất xem trọng chuyện này, không chỉ em trai Giang Văn Tây quay về nhà sớm mà chú nhỏ dì nhỏ, cô dượng, cậu mợ của anh ta cũng đến nhà giúp đỡ.
Bởi vì trước lúc sắp xếp cho Giang Văn Đông và Trâu Tiểu Ngân xem mắt, Giang Phong đã thành thật nói rõ tình hình đối phương cho cả hai nhà. Vì vậy cho dù là buổi xem mắt hôm đó hay buổi xem gia môn hôm nay thật ra cũng chỉ đi theo trình tự mà thôi.
Khi biết những gì họ thấy đều giống như lời ông mai Giang Phong nói, hai bên đều rất hài lòng.
Thế là Giang Phong cũng thuận nước đẩy thuyền, bước hai trong ba bước xem mắt chưa làm xong thì hắn đã thay mặt đứng ra quyết định tiền sính lễ với ngày đăng ký kết hôn.
Tiền sính lễ bên nhà gái đưa ra không nhiều, chỉ có hai mươi tám ngàn tệ.
Còn chuyện chọn ngày lên huyện đăng ký kết hôn, chọn ngày không bằng gặp ngày, mọi người quyết định chọn ngày mai đi đăng ký.
Tốc độ nhanh chóng này lần nữa phá vỡ kỷ lục mai mối của Giang Phong.
Tối đó, cả thôn Long Sơn đều bàn tán chuyện Giang Văn Đông sắp kết hôn. Mọi người ai nấy cũng đều phục sát đất tài làm mai của ông mai trẻ tuổi Giang Phong. Đặc biệt là đối với mấy nhà có con trai nằm trong bảng độc thân thôn Long Sơn, đây chắc chắn là tin tức lớn đáng để quan tâm.
Cách nhà Giang Phong chưa đến năm trăm mét có một nhà họ Vi, gia đình họ chuyển đến thôn Long Sơn vào những năm năm mươi sáu mươi của thế kỷ trước. Hiện nay người đứng đầu Vi gia tên Vi Thiên Đức, là một thầu công trình.
Lúc này, Vi Thiên Đức cùng vợ là Tôn Phương đang suy nghĩ việc mới Giang Phong đến nhà làm mai cho con trai lớn của họ.
Vi Thiên Đức có ba người con trai, trong đó con trai thứ hai và con trai út sớm đã lập gia đình, chỉ có mỗi con trai lớn Vi Minh Kiệt dù đã ba mươi tám tuổi nhưng vẫn còn độc thân, được bình chọn là thành viên nặng ký trong bảng độc thân thôn Long Sơn.
Theo lý mà nói, điều kiện Vi gia nhà họ không tệ, trong thôn cũng thuộc xếp top đầu, con trai lớn Vi Minh Kiệt cũng khá đẹp trai. Cho dù xét từ góc độ nào thì con trai lớn của ông ấy cũng không nên bị liệt vào bảng độc thân thôn Long Sơn.
Điều kiện tốt đến đâu nhưng gặp phải người không muốn cưới vợ thì cũng vô ích.
Đúng vậy, không phải Vi Minh Kiệt không cưới được vợ mà là anh ta không muốn cưới vợ.
Mười năm lại đây, hai vợ chồng Vi Thiên Đức không biết đã lao tâm khổ trí biết bao nhiêu vì đứa con trai lớn này. Mời người mai mối mấy lần nhưng anh ta vẫn cứ cứng đầu quyết làm người độc thân.
Thấy hết năm này đến năm khác trôi qua, con trai lớn đã ba mươi tám tuổi rồi nhưng vẫn không muốn cưới vợ, hai vợ chồng Vi Thiên Đức lo đến bạc cả đầu.
Hai vợ chồng họ biết chắc chắn có lý do gì đó mới khiến con trai lớn nhiều năm vẫn luôn từ chối cưới vợ. Tiếc là dù có hỏi thế nào thì anh ta cũng không nói để ba mẹ không lo lắng cho anh ta. Cả đời này anh ta quyết không cưới vợ.
Nhưng phận làm ba mẹ, ai muốn nhìn con mình độc thân đến già, không có con nối dõi chứ?
“Thiên Đức, mời Tiểu Phong đương nhiên không thành vấn đề. Năng lực của cậu ta đã được chứng minh rồi, quan trọng là làm sao thuyết phục A Kiệt đi xem mắt đây?” Tôn Phương nói với vẻ mặt đầy ưu sầu.
Vi Thiên Đức thở dài nói: “Thằng nhóc này cứng đầu thật, nhưng cũng không thể kéo dài chuyện này nữa, cho dù nó có muốn đi xem mắt hay không thì lần này cũng phải nói rõ lý do cho tôi, nếu không tôi chết cũng không nhắm mắt.”
Tôn Phương gật đầu đồng ý: “Ông nói đúng, chuyện này không thể kéo dài nữa, tranh thủ lúc xương khớp tôi còn khoẻ, kêu thằng bé nhanh chóng cưới vợ sinh con để tôi còn giúp nó chăm con chứ.”
Vi Thiên Đức nói: “Chuyện không thể chậm trễ, đợi tối nay nó về thì bàn bạc chuyện này với nó.”
Tôn Phương do dự nói: “E rằng tối nay không được, không phải lần nào thằng bé ra ngoài cũng uống đến nửa đêm mới về sao?”
Vi Thiên Đức nói: “Cho dù có khuya thì cũng đợi nó về nói chuyện, nếu không ngày mai tôi không rảnh đợi nó dậy đâu.”
Tôn Phương gật đầu, nếu đã thế thì cứ đợi vậy.