Chương 102: CÁI GƯƠNG TRONG LỚP KẾ TOÁN
Đã quá 12h, tim tôi đập gia tốc, kéo thằng bé chạy vội ra ngoài cửa, còn chưa tới cửa thì tiếng cười càng ngày đã càng sát bên, cứ như nó đang ở ngay ngoài hành lang vậy. Thằng bé nghe tiếng cười thì sợ hãi, rụt chân không dám bước, nhỏ giọng nói: "Thúc thúc, con sợ!"
Tôi nhìn nó, đúng là dở khóc dở cười, giờ mới biết sợ à, sao lúc cắm đầu chạy vào đây thì không sợ? Tuy nhiên giờ không phải lúc dạy dỗ nơ, tôi cố nuốt cục tức, nhìn chằm chằm ra cửa phòng, nghĩ cách ứng phó.
Tiếng cười bên ngoài càng ngày càng quái đản, ban đầu thì nó giống như đang nô đùa vui vẻ, giờ lại biến thành dữ tợn, nghe mà rét thấu xương.
Không ra ngoài được, tiếng cười ngày một áp sát, tựa hồ đang phiêu hốt ngay ngoài hành lang, bên ngoài có ma!
Nhấc một bộ bàn ghế chặn lại cánh cửa, tôi kéo thằng bé lùi về phía sau, lùi đến bậc thang sân khấu thì căng thẳng nhìn chằm chằm, mấy phút trôi qua, bỗng nhiên tiếng cười ngoài hành lang vụt biến mất, tiếp đó là sự tĩnh lặng đáng sợ.
Truyện "Chuyến Xe Bus Cuối Ngày Số 13 Chương 102: CÁI GƯƠNG TRONG LỚP KẾ TOÁN" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này