Chuyến Xe Dứt Tình

Chương 1

Chương 1
Tôi dừng xe lại, nhìn thấy Lê Hướng Thần – chồng tôi – đang thân mật khoác tay một người phụ nữ ngay trước cửa khách sạn.
Đầu óc tôi trống rỗng.
Xung quanh không có ai khác, rất rõ ràng là họ gọi chiếc xe này.
Hai người đi đến cửa sau xe, qua gương chiếu hậu bên phải, tôi thấy cô gái đó đột ngột hôn anh ấy.
Lê Hướng Thần thuận theo, ôm eo cô ta, hai người cứ thế hôn nhau cuồng nhiệt, chẳng kiêng nể gì.
Không khí trong xe như dính đầy mùi vị ẩm ướt của nụ hôn.
Tôi sững người tại chỗ.
Sau đó là toàn thân run rẩy, tay chân lạnh ngắt, trong bụng như có gì đó trào lên tận cổ, buồn nôn đến mức muốn nôn ra.
Gần đây bạn tôi – Cố Giai – đang chạy xe dịch vụ, hôm nay vừa nhận đơn thì nói bị đau bụng.
Tôi tình cờ đang ở gần, lại đang trò chuyện với cô ấy nên ngỏ ý giúp một chuyến cho vui.
Không ngờ khách lại chính là chồng mình.
Rõ ràng anh ấy nói đang tăng ca.
Thì ra là cùng người khác thuê phòng khách sạn.
Tôi còn nghĩ có khi mình nhận nhầm người, Lê Hướng Thần sao có thể làm chuyện như vậy?
Không thể nào!
Nhưng anh ấy đang mặc chiếc áo thun mà tôi đặc biệt đặt may, logo trên áo là tôi tự thiết kế, màu sắc cũng là tôi bàn bạc kỹ với nhà sản xuất mới chốt được.
Sáng nay tôi vừa đưa cho anh ấy mặc đi làm, phần gấu áo còn hơi vểnh lên, tôi chỉ kịp ủi sơ qua một đoạn nên nhìn chỗ đó đặc biệt phẳng phiu.
Mọi chi tiết đều chứng minh đó chính là anh ấy.
Người đàn ông ấy là Lê Hướng Thần – chồng tôi suốt ba năm qua.
Và anh ấy đã phản bội tôi rồi.
...
Trong khoảnh khắc ấy, vô số suy nghĩ chạy qua đầu tôi.
Tôi muốn lao ra, tát cho anh ta một cái thật mạnh rồi gào lên hỏi vì sao lại phản bội.
Tôi muốn bất chấp mọi thứ, lao vào đánh người phụ nữ kia, mắng cô ta không biết xấu hổ, cướp chồng người khác.
Hoặc là không làm gì cả, chỉ bình tĩnh mở cửa xe, đi thẳng đến trước mặt anh ta, xem thử anh ta có phản ứng gì.
Liệu anh ta sẽ luống cuống, xin lỗi tôi, van xin tha thứ, nói mình nhất thời hồ đồ?
Hay là mặt dày lý sự, dứt khoát đề nghị ly hôn?
Chỉ trong vài phút, trong đầu tôi đã tự tưởng tượng ra đủ mọi tình huống.
Nhưng cuối cùng, tôi chẳng làm gì cả.
Chỉ ngồi yên tại chỗ, nắm chặt vô lăng đến mức khớp tay trắng bệch, để cơn tức giận như dòng khí nóng xộc thẳng lên khiến tai ù đi.
Tôi cần biết rõ rốt cuộc chuyện giữa họ là thế nào.
Không thể nổi điên vô lý như một kẻ ngu dại.
Người phụ nữ kia trông rất trẻ, rõ ràng rất thích Lê Hướng Thần, cứ bám lấy anh ấy không chịu vào xe.
Anh ấy dỗ dành mãi, mới miễn cưỡng để cô ta ngồi xuống ghế sau.
Vừa khép cửa lại, cô ta lại thò nửa người ra đòi hôn lần nữa.
Hai người ôm nhau thêm một lúc mới chịu dừng lại.
Tôi nhìn chằm chằm vào gương chiếu hậu, cảm xúc vốn dâng lên như sóng dữ bỗng chốc lặng xuống một cách lạ thường.
Trong đầu tôi chỉ còn một ý nghĩ:
Người đàn ông dơ bẩn thế này, tôi không cần nữa.
Lê Hướng Thần nói câu cuối: “Ngoan, tuần sau anh lại đến tìm em.”
Cô gái đó quyến luyến đáp: “Vâng, về rồi thì đừng động vào cái thứ mặt dày kia nữa.”
Lê Hướng Thần chẳng phản ứng gì, chỉ đóng cửa xe rồi nói: “Tài xế, đi được rồi.”
Anh ấy không hề nhận ra người ngồi trước là tôi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất