Cỏ Dại Cũng Có Hệ Thống Hack

Chương 167: Đường chạy trực tiếp

Chương 167: Đường chạy trực tiếp


Hôm nay, chính là ngày mà Chu Diệp hắn giàu có nhất từ khi trở thành một cây cỏ.
Nhưng mà Chu Diệp phát hiện một vấn đề.
"Một nghìn vạn điểm tích lũy cũng không thể tăng lên phẩm giai huyết mạch cùng cảnh giới nhục thân?" Chu Diệp ở trong nội tâm trầm tư.
Hắn cảm giác điều này thực sự quá kinh khủng rồi.
Đây cũng không phải là mấy triệu, mà chính là một nghìn vạn điểm tích lũy a.
Hắn nghĩ rằng, hẳn là Thiên cấp biến thái đến mức khủng bố, vì vậy tăng lên sẽ cần một số lượng điểm tích lũy khổng lồ.
Nghĩ lại.
Tăng lên cần điểm tích lũy càng nhiều, chẳng phải là đại biểu Chu Diệp hắn về sau sẽ càng cường đại à?
Nghĩ tới đây, Chu Diệp liền bình tĩnh lại, thậm chí còn hy vọng con mẹ nó về sau tăng lên phẩm giai huyết mạch tốt nhất là cứ tiêu hao điểm tích lũy tính bằng hàng ức.
Mơ tưởng linh tinh một lát, Chu Diệp bắt đầu tăng lên tu vi.
"Tăng lên."
Trong chốc lát, điểm tích lũy vạn năng tiêu hao trọn vẹn bảy trăm vạn.
【 Tu vi cảnh giới 】 : Siêu Phàm cảnh hậu kỳ.
Trong nháy mắt khi tu vi tăng lên , huyền đan trong cơ thể Chu Diệp dường như chịu phải đè ép , rút nhỏ xuống còn một nửa .
Sau khi thu nhỏ lại , huyền đan bắt đầu đảo ngược quá trình cũ, lại chậm rãi hồi phục , nhưng cuối cùng vẫn nhỏ hơn lúc trước một chút.
Phẩm chất huyền đan bây giờ đã cao hơn, ẩn chứa lực lượng cũng càng cường đại hơn.
Đồng thời, điều này cũng có nghĩa là, yêu đan cấp thấp cùng với linh dược cấp thấp càng cung cấp ít điểm tích lũy cho Chu Diệp hắn.
Đó là một chuyện làm Chu Diệp rất thương tâm.
Cùng lúc đó.
Thần hồn Chu Diệp càng thêm ngưng thực, lực lượng thần hồn cũng càng thêm cường đại.
Thần niệm thả ra ngoài, có lực công kích rất mạnh.
Siêu Phàm cảnh hậu kỳ có thần hồn cường đại hơn so với Siêu Phàm cảnh trung kỳ tới mấy lần.
Chu Diệp hắn rốt cuộc cũng có thể thử thể nghiệm cái loại cảm giác thần niệm cùng địch nhân giao phong .
Điểm tích lũy vạn năng còn thừa lại tiếp cận bốn triệu .
Thối Pháp Của Người Vô Danh cùng Kinh Lôi Kiếm đã có thể tăng lên.
Chu Diệp lựa chọn tăng lên Kinh Lôi Kiếm.
"Tăng lên."
Điểm tích lũy vạn năng tiêu hao hai trăm vạn.
Kinh Lôi Kiếm tiến vào cảnh giới đại thành.
"Két lau!"
Trên bầu trời, sấm sét nổi lên.
Tình cảnh này vốn vô cùng quen thuộc, Chu Diệp không sợ hãi chút nào.
Lôi quang bổ vào thân thể của Chu Diệp , làm cho Chu Diệp hơi chút co quắp vài cái, sau đó liền không còn cảm giác gì nữa.
Đến cái rắm hắn cũng không phóng một cái, thậm chí còn có cảm giác đỡ được thêm hai lần như vậy.
Trương Bất Nhị đang ngồi nhìn ở bên sườn núi, ở trong nội tâm âm thầm khiếp sợ.
Ngay vừa rồi, Trương Bất Nhị nó còn tưởng rằng có thiên kiếp tới, kết quả là cỏ gia bị sét đánh một cái.
Nó rất quan tâm tình huống của cỏ gia , nhưng khi nhìn chốc lát, lại phát hiện cỏ gia chả bị làm sao cả.
Đồng thời, tu vi của Chu Diệp tăng lên, làm cho hắn cảm thấy rất cấp bách.
Tu vi của cỏ gia, lập tức sẽ đuổi kịp chính mình rồi.
Bất quá Trương Bất Nhị cẩn thận suy nghĩ một chút, cũng bình tĩnh lại.
Hắn cũng sắp tới lúc đột phá rồi.
Hắn hiện tại đã đứng ở Siêu Phàm cảnh đỉnh phong, chỉ cần bước thêm một bước, là có thể tiến vào Toái Hư Cảnh.
Cho đến lúc đó, chính là thời điểm truyền kỳ về Trương Bất Nhị nó chính thức bắt đầu.
Dù sao bước vào Toái Hư, mới chính thức có tư cách được xưng là Yêu Vương.
. . .
Điểm tích lũy vạn năng còn thừa lại không đến hai trăm vạn.
Tăng lên không được thứ gì , Chu Diệp dứt khoát không thèm quan tâm nữa.
Hiện tại thực lực của Chu Diệp hắn, so với lúc trước cường đại hơn không biết bao nhiêu lần.
Chu Diệp hắn có thể rất tự tin mà nói: Một mình ta bây giờ, có thể đánh lại một trăm ta trước kia.
Thực lực, chính là vốn liếng để Chu Diệp hắn cuồng vọng.
Nội tâm bành trướng một hồi lâu, Chu Diệp hắn vẫn quyết định bớt xuất hiện cho thỏa đáng.
Không cần phải quá ngông cuồng, bởi vì ngông cuồng là tính cách không tốt, dễ dàng tiến vào những trận chiến liều mạng.
Lúc nào nên khiêm tốn , thì vẫn cần phải khiêm tốn, thời điểm nào cần ngông cuồng thì ngông cuồng cũng không muộn.
Tu vi của Tứ Đại Thanh Niên Kiệt Xuất Mộc Giới đều có chỗ tăng lên.
Băng mãng xà đã dừng lại ở Siêu Phàm cảnh trung kỳ khá lâu, mượn nhờ cơ hội này, thành công đột phá tiến vào Siêu Phàm cảnh hậu kỳ, thực lực tăng mạnh.
Độc nhãn cự lang cũng như thế.
Nó hiện tại, đã có cảnh giới tương đồng với Trương Bất Nhị .
Bất quá trên thực lực, khẳng định vẫn không thể so được Trương Bất Nhị.
Dù sao Trương Bất Nhị coi như là cường giả Siêu Phàm cảnh đỉnh phong uy tín lâu năm.
"Đi, chúng ta nhất định phải nhanh chóng giải cứu những tiểu sinh linh nhỏ yếu bị ép sống trong cuộc đời lầm than này." Chu Diệp nói với ba người còn lại.
"Đi thôi." Trương Bất Nhị xoa xoa bàn tay.
Băng mãng xà cũng rất kích động.
Thực lực nâng lên, làm cho lòng tự tin của băng mãng xà bây giờ cũng bành trướng hơn không ít.
Thời điểm đột phá, thần hồn bị tổn thương đã sớm trực tiếp hồi phục hoàn toàn, thậm chí còn được tăng cường.
Vì vậy, băng mãng xà nó hiện tại có trạng thái vô cùng tốt.
Rất muốn chạm mặt một đối thủ có lực lượng ngang nhau để hảo hảo đánh một trận.
Tứ Đại Thanh Niên Kiệt Xuất Mộc Giới bắt đầu xuất phát.
Bọn họ không biết rõ phương hướng, vì vậy bắt đầu đi bừa các nơi.
Mục tiêu của bọn hắn rất rõ ràng, đó chính là tìm các sinh linh cấp bậc Siêu Phàm cảnh.
Dù sao trò chơi thổ phỉ này, nhất định phải là Siêu Phàm cảnh mới có tư cách tiến vào.
Một ngày sau đó, trong một cánh rừng.
"Ai da, chúng ta cứ đi bừa mà chẳng có mục đích như vậy tiếp thì tựa hồ rất khó tìm thấy mục tiêu a." Độc nhãn cự lang hành tẩu trong núi, nghiêng đầu nói với Trương Bất Nhị .
Trương Bất Nhị giống như là một cụ lớn chắp tay sau lưng, đi ở phía trước .
Sau khi nó nghe vậy, liền cẩn thận suy nghĩ một chút, sau đó nhìn về phía Chu Diệp.
Trong đầu Trương Bất Nhị nghĩ rằng, cỏ gia có đầu óc tốt như vậy , khẳng định có biện pháp hữu hiệu trong tình huống này.
"Cỏ gia, ngươi cảm thấy thế nào?" Trương Bất Nhị hỏi.
Chu Diệp suy nghĩ một chút, sau đó nói : "Tìm một ít sinh linh đã ra đời linh trí đi, rồi hỏi chúng nó một câu, nói không chừng có thể hỏi ra một ít tin tức hay ho."
Nghe vậy, Trương Bất Nhị sáng ngời hai mắt.
Cỏ gia không hổ là cỏ gia, con mẹ nó biện pháp như vậy cũng có thể nghĩ ra được.
Đồng thời, Trương Bất Nhị cảm giác chỉ số thông minh của mình còn chưa đủ cao.
Phương pháp này thoạt nhìn qua rất đơn giản, tại sao mình lại không nghĩ tới chứ.
"Ơ, phía trước có cây Linh quả ." Băng mãng xà đột nhiên mở miệng nói.
Tứ đại thanh niên kiệt xuất nhìn theo ánh mắt của băng mãng xà , đều thấy một gốc cây Linh quả .
Thân cây linh quả này chỉ có kích thước rộng chừng vòng tay một người ôm , cao trên dưới ba trượng , trên nhánh cây có rất nhiều Linh quả đã trưởng thành thì lớn cỡ nắm tay, nhìn qua rất giống quả táo .
"Cây ăn quả Địa cấp hạ phẩm này ta cảm thấy có thể mang về trong lãnh địa, lúc nào khát nước, thì có thể hái cái trái cây giải khát." Trương Bất Nhị nói với tam đại thanh niên còn lại.
"Trương lão ca nói rất có đạo lý." Băng mãng xà cười nói.
"Khoan hãy nói chuyện này, ta hiện tại cũng có chút khát nước, đi hái hai trái cây nếm thử mùi vị trước, sau đó hẵng cân nhắc chuyện mang đi hay không ." Độc nhãn cự lang vừa cười vừa nói.
Ngay khi mấy thanh niên nói chuyện, cái cây ăn quả kia lập tức run rẩy , sau đó cảm nhận được uy hiếp từ trong ánh mắt của ba người kia, vậy mà cây ăn quả kia trực tiếp bỏ chạy.
Bỏ chạy. . .
Tứ Đại Thanh Niên Kiệt Xuất Mộc Giới hai mặt nhìn nhau.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất