Cô Gái Địa Ngục

Chương 251: Dẫn Lôi phù

Edit: Frenalis

Đồng hiệu trưởng biến sắc, vội lùi lại. Đám côn đồ ông ta mang theo đồng loạt rút súng, bắn về phía tên cao gầy dẫn đầu.

Tên cao gầy cười khẩy, chiếc áo khoác đen trên người rơi xuống, để lộ ra một cái đầu người.

Chỉ có đầu người!

Tôi hít vào một ngụm khí lạnh. Như đã biết, thời điểm hàng đầu sư luyện tập chưa thành, thì khi đầu bay ra khỏi thân thể sẽ kéo theo cả nội tạng, còn cái này không có nội tạng, chứng tỏ hắn đã luyện thành.

Thực lực của hắn không thể xem thường.

"A, quỷ! Có quỷ!" Đám côn đồ bên cạnh Đồng hiệu trưởng sợ đến mức chân run lẩy bẩy. Tên hàng đầu sư kia cười the thé, lao về phía Đồng hiệu trưởng, cắn nát cổ họng ông ta, máu tươi văng tung toé.

Đồng hiệu trưởng cố gắng gỡ cái đầu ra, nhưng chỉ giãy giụa được hai lần rồi mắt trợn ngược, từ từ ngã xuống.

Đám đàn em của Mã tiên sinh cũng rút súng lục ra, bắn về phía đối diện.

Bên này đã nổ súng, Tư Đồ Lăng bên kia chắc chắn sẽ hành động. Tôi liếc nhìn tên Phát đã bị rắn độc cắn chết, lập tức biến sắc, vội vàng gọi điện cho Tư Đồ Lăng, hét lớn vào điện thoại: "Tư Đồ, đừng hành động, tuyệt đối đừng đến!"

Nhưng đã quá muộn, tay súng bắn tỉa trên container đối diện đã nổ súng, nhắm vào cái đầu đang bay tới bay lui kia.

"Pằng" một tiếng, viên đạn bay qua, nhưng khi sắp trúng mục tiêu, cái đầu lại biến mất.

"Không ổn rồi". Tôi đứng dậy định đi qua, nhưng bị Chu Nguyên Hạo kéo lại. Sau đó, thân hình anh lóe lên, một giây sau đã xuất hiện trên container đối diện. Gần như cùng lúc, tên hàng đầu sư cũng xuất hiện trên đó, lao tới cắn tay súng bắn tỉa.

Chu Nguyên Hạo lập tức ra tay, một quả cầu lửa Địa Ngục đánh tới. Tên hàng đầu sư cảm nhận được nguy hiểm, lại biến mất, quả cầu lửa trượt mục tiêu, chỉ có chiếc mũ của hắn vì vội vàng mà rơi xuống đất.

Tay súng bắn tỉa sợ hãi nhìn Chu Nguyên Hạo. Chu Nguyên Hạo nghiêng đầu nhìn anh ta, lạnh lùng nói: "Đi mau!".

Tay súng bắn tỉa cầm súng bỏ chạy. Lúc này, tên hàng đầu sư lại xuất hiện giữa không trung, nhìn Chu Nguyên Hạo đầy cảnh giác, nói bằng thứ tiếng Hán không chuẩn: "Ngươi là quỷ?".

Chu Nguyên Hạo lạnh mặt: "Chỉ là một tên hàng đầu sư nho nhỏ ở Indonesia, mà dám đến Trung Quốc gây chuyện?".

Tên hàng đầu sư cười khẩy: "Vậy để ta xem thử ma quỷ Trung Quốc có bản lĩnh gì".

Chu Nguyên Hạo xoay cổ tay, roi Hắc Long Quang xuất hiện trong tay anh. Ánh mắt anh sắc lạnh như dao, trầm giọng nói: "Ngươi sẽ sớm phải trả giá đắt cho quyết định sai lầm này".

Thấy Chu Nguyên Hạo và tên hàng đầu sư đã đánh nhau, tôi nhảy xuống khỏi container.

"Tiểu Lâm, chuyện gì vậy?" Tư Đồ Lăng lo lắng hỏi.

"Tuyệt đối không được để người của anh đến đây". Tôi nói. "Tên Mã tiên sinh kia mang theo một tên hàng đầu sư Nam Dương, đã hạ hàng đầu trên người Đồng hiệu trưởng và đàn em của ông ta. Các anh mà đến đây là sẽ nhiễm phải hàng đầu ngay, hậu quả khôn lường".

"Cái gì?" Tư Đồ Lăng kinh hãi.

"Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ không để chúng thoát".

Đám đàn em của Mã tiên sinh đang chuyển mấy chiếc rương gỗ lên tàu. Thấy tôi, chúng lập tức rút súng lục ra bắn.

Tôi vươn tay, sử dụng lực dẫn dắt, súng trên tay bọn chúng bay lên, rơi xung quanh tôi. Bọn chúng kinh ngạc nhìn tay mình, tôi nhân cơ hội lao đến một chiếc rương, đánh vỡ nó, kéo hai cô gái bên trong ra ngoài.

Hai cô gái gần như bất tỉnh, trên người bắt đầu nổi lên những mụn nước kinh khủng, bên trong ẩn ẩn có thể thấy những con côn trùng bò lúc nhúc.

Tôi hốt hoảng, chửi thầm một câu "lũ súc sinh", rồi rút ra hai lá bùa trấn tà dán lên trán hai cô gái, ngăn chặn tình trạng xấu đi của họ. Sau đó, tôi quay người, hít một hơi thật sâu, hướng về phía Mã tiên sinh đang định chạy trốn trên tàu.

Tôi phát ra một tiếng Sư Tử Hống chói tai, sóng âm mạnh mẽ quét qua khiến cả con tàu chao đảo.

Khi đối mặt với Sư Tử Hống của tôi, cả Mã tiên sinh lẫn đám đàn em đều bị chấn động đến mức màng nhĩ vỡ nát, ngất xỉu tại chỗ.

Tôi dùng lực dẫn dắt kéo Mã tiên sinh từ dưới nước lên, tránh cho hắn chết đuối vì bất tỉnh. Còn những kẻ khác, mặc kệ chúng.

Tôi trở lại bên cạnh những xác chết bị tên hàng đầu sư cắn. Chúng đã biến dạng hoàn toàn, toàn thân nổi đầy những mụn nước lớn. Thỉnh thoảng có mụn nước vỡ ra, những con côn trùng bên trong bay vào không khí. Chỉ cần ai đó đến gần, chúng sẽ chui vào cơ thể qua đường hô hấp, nhanh chóng ký sinh và sinh sôi.

Tôi lấy ra một tấm Dẫn Lôi Phù ném vào xác chết. Một tiếng nổ vang lên, xác chết bị sét đánh trúng, toàn thân cháy đen bốc lên làn khói xanh hôi thối.

Hiệu quả thật!

Mọi thứ dơ bẩn trên đời đều sợ sấm sét. Tôi chưa từng thấy loại cổ độc nào có thể sống sót sau khi bị sét đánh.

Tôi làm tương tự với những xác chết khác, rồi quay lại chỗ Lâm Bích Quân và Quách Na. Tôi mở túi xách, tìm thấy lọ đan dược mà Diệp Vũ Lăng đưa cho lần trước. Trong đó có thuốc giải độc, tôi lấy ra một viên, hòa với nước rồi cho họ uống.


Đúng là thuốc do người tu đạo luyện ra có khác, chẳng mấy chốc, lũ côn trùng trong mụn nước đã bất động, những mụn nước cũng dần biến mất.

Tôi thở phào nhẹ nhõm. Tuy vẫn cần thời gian để hồi phục hoàn toàn, nhưng ít nhất tính mạng đã được bảo toàn.

Tôi ngẩng đầu nhìn sang container đối diện. Tên hàng đầu sư đó quả nhiên lợi hại, vậy mà có thể chống đỡ với Chu Nguyên Hạo lâu như vậy.

Càng nhìn, tôi càng thấy hắn quen quen. Nghĩ một hồi, tôi giật mình nhớ ra. Gương mặt hắn rất giống Hải Ni.

Mấy tháng trước, tôi có người bạn trong nghề - Hướng Dũng, bảo tôi đi giúp anh ấy trừ tà. Tôi vô tình phát hiện ra bí mật tội ác của một tên buôn bán bất động sản kiêm xã hội đen - Lâm Huyền. Lúc đó, Lâm Huyền đã mời một tên hàng đầu sư Nam Dương đến, bị tôi dùng máu của mình giết chết.

Tên hàng đầu sư đó, chính là Hải Ni.

Người này cũng đến từ Nam Dương, chẳng lẽ có liên quan gì đến Hải Ni?

Tôi trèo lên nóc container, nhìn thấy tên hàng đầu sư kia trúng mấy roi của Chu Nguyên Hạo, hắn tức giận nhưng không làm gì được, bèn quay sang phun một luồng khí đen về phía tôi.

Trong chớp mắt, một thứ màu đen ghê tởm như nhựa đường xuất hiện dưới chân tôi, nhanh chóng bò lên bắp chân.

Tôi cảm giác như có vô số con kiến bò trên chân, bụng dạ cồn cào, buồn nôn muốn ói.

Tôi tức giận, hổ không gầm mà hắn lại xem mình là mèo bệnh sao?

Tôi vận linh khí trong cơ thể bảo vệ hai chân, rồi vươn tay, dùng lực dẫn dắt kéo đầu hắn lại gần.

Vừa ra tay, tôi mới thấy tên hàng đầu sư này quả nhiên không tầm thường. Lực dẫn dắt của tôi kéo hắn như kéo một vật nặng cả tấn.

Thấy lực dẫn dắt vô dụng, linh khí trên chân cũng sắp không chống đỡ nổi, tôi nghiến răng, lấy ra Hấp Hồn Linh, rót linh khí vào rồi lắc mạnh.

"Đinh đinh đang". Tiếng chuông trong trẻo vang lên, tên hàng đầu sư lộ rõ vẻ sợ hãi. Nhựa đường đen trên chân tôi bị hút hết vào Hấp Hồn Linh.

Nói thì chậm, nhưng tất cả chỉ diễn ra trong vài giây ngắn ngủi. Ngay khi tên hàng đầu sư bị tôi khống chế, Chu Nguyên Hạo lại tung một roi, đánh trúng đầu hắn.

Tên hàng đầu sư hét lên thảm thiết. Tôi nhân cơ hội dùng lực dẫn dắt giữ hắn lại, dù chỉ trong một giây ngắn ngủi, nhưng cũng đủ để Chu Nguyên Hạo tung quả cầu lửa Địa Ngục vào đầu hắn, lập tức bùng cháy dữ dội.

Tên hàng đầu sư kêu gào đau đớn, hét lên: "Lũ tu sĩ Trung Quốc đáng ghét, các ngươi cứ đợi đấy, ta nhất định sẽ báo thù! Nhất định!"

Sau khi luyện thành thuật hàng đầu, đầu và thân tách rời, chỉ cần tim không bị hủy, dù đầu bị phá hủy, hắn vẫn có thể mọc lại cái khác, chỉ là cần thời gian.

Đây chính là điều đáng sợ của thuật hàng đầu, vì chúng ta có thể không bao giờ tìm thấy thân xác thật của hắn. Hắn có thể hồi sinh hết lần này đến lần khác để trả thù, cho đến khi giết được chúng ta mới thôi.

Tôi không hề sợ hãi, hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói: "Cứ tự nhiên, ngươi có thể báo thù cho cả Hải Ni".

"Cái gì?" Tên hàng đầu sư gầm lên trong ngọn lửa, "Hải Ni là bị ngươi giết!".

Khóe miệng tôi nhếch lên. Xem ra tên hàng đầu sư này chắc chắn là anh em với Hải Ni.

Tên hàng đầu sư gầm lên một tiếng không cam lòng, cuối cùng bị đốt thành than cốc. Tôi bước tới, giẫm một cái lên đống tro tàn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất