Cô Gái Địa Ngục

Chương 262: Tôi muốn phụ nữ

Edit: Frenalis

"Rất đơn giản, kẻ thù của kẻ thù là bạn. Anh từ rất lâu trước đây đã là kẻ địch của anh ta, tôi đương nhiên phải giúp anh," Vân Kỳ nói.

Hiên Huyền nhíu mày: "Ồ? Anh cũng có khúc mắc với anh ta?"

"Tôi muốn người phụ nữ hiện đang ở trong tay anh ta," Vân Kỳ thẳng thắn nói.

"Cái gì?" Hiên Huyền không dám tin nhìn anh ta, "Anh thế mà đối với cô ta... A, thú vị đấy, lá gan của anh lớn thật."

"Lá gan không lớn thì làm sao sống được bao nhiêu năm, tu luyện đến trình độ pháp lực như ngày hôm nay?" Vân Kỳ chậm rãi bước đến trước mặt hắn, "Nhân gian bây giờ đã khác xa so với 1600 năm trước. Anh cần một đồng minh, và tôi là lựa chọn thích hợp nhất."

Hiên Huyền hừ lạnh một tiếng, bất chợt nở một nụ cười đầy ẩn ý: "Hợp tác vui vẻ."

Vân Kỳ cười: "Hiên Huyền đại nhân quả nhiên dứt khoác, tôi thích sự thẳng thắn của ma quỷ, không vòng vo như bọn người phàm."

Anh ta làm một động tác mời: "Vậy thì, Hiên Huyền đại nhân, tôi sẽ dẫn anh đến một nơi ở. Còn đồ ăn, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu."

*******

Tôi ngủ một giấc ngon lành, khi tỉnh dậy thì Trịnh thúc đã đợi sẵn từ lâu. Ông ấy nghiêm túc, cung kính nói: "Đại thiếu gia, cô Khương, xin mời dùng bữa."

Chu Nguyên Hạo nắm tay tôi ngồi xuống bàn ăn. Thi thể của dì Kim đã được thu xếp, anh cũng đã lo liệu hậu sự và chu cấp một khoản tiền lớn cho con trai của bà ấy.

Người hầu mới là một cô gái trẻ, xinh xắn và nhanh nhẹn. Cô ấy làm bữa sáng rất ngon và bổ dưỡng. Tôi thầm khen ngợi Trịnh thúc, quả là một quản gia hoàn hảo, so với ông ấy thì mấy tay quản gia nổi tiếng bên Anh chỉ là hạng xoàng.

"Đã đoán trước được rồi," Chu Nguyên Hạo cười nói, "Họ đến tìm ông nội tôi à?"

"Vâng," Trịnh thúc đáp, "Ra mặt chính là Tề Hòa, con trai cả của Tề gia, và Long Doãn, phó tổ trưởng tổ thứ nhất của Ban Điều Tra Đặc Biệt Hồ Sơ X, biệt danh Thực Thi Quỷ."

Chu Nguyên Hạo bình thản gắp cho tôi một cái bánh bao: "Tổ trưởng tổ thứ nhất không đến sao?"

Trịnh thúc nói: "Chuyện này... Hình như chưa đến mức phải làm phiền vị đại tiên sinh đó."

"Xem ra tổ thứ nhất vẫn chưa hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của sự việc," Chu Nguyên Hạo nói, "Thôi được, đợi chúng tôi ăn sáng xong rồi đi nói chuyện với họ."

Thế là, chúng tôi thong thả ăn sáng xong, lái chiếc Ford trở về căn nhà cũ của Chu gia. Vừa bước vào cửa, không khí bên trong có vẻ không ổn.

Trong phòng khách, ông nội Chu ngồi trên ghế chủ vị đang nhàn nhã uống trà. Đứng bên cạnh là gia đình Chu Vân Mộc, còn ghế khách thì có vài người đang ngồi, khí thế rất mạnh mẽ.

Chu Nguyên Hạo âm thầm giới thiệu cho tôi. Người đàn ông cao gầy mặc áo phông là Long Doãn, biệt danh Thực Thi Quỷ. Người đàn ông mặc áo khoác đen ngồi bên cạnh anh ta là Tề Hòa, con trai cả của Tề gia.

Nói về Long Doãn, biệt danh Thực Thi Quỷ, anh ta có ngoại hình bình thường, nhưng lại rất nổi tiếng. Biệt danh này bắt nguồn từ một nhiệm vụ mà anh ta tham gia khi còn trẻ.

Nghe nói năm đó, anh ta vừa được điều từ tổ khác sang tổ thứ nhất, đã được cử lên núi tuyết truy bắt một giáo chủ tà giáo.

Giáo chủ này rất lợi hại, đã đạt đến tu vi Ngũ Phẩm. Long Doãn tuy có thiên phú cao, nhưng năm đó mới chỉ ở Tam Phẩm đỉnh phong, căn bản không cùng đẳng cấp.

Lúc đó cùng đi với anh ta còn có một lão thành viên trong tổ, cũng có tu vi Ngũ Phẩm, đối phó với tên giáo chủ tà giáo kia không thành vấn đề.

Trên núi tuyết diễn ra một cuộc giao tranh ác liệt. Khi đội cứu hộ đến nơi, vị lão thành viên Ngũ Phẩm đã tử trận, còn Long Doãn và tên giáo chủ tà giáo cùng ngã xuống núi tuyết, Long Doãn cắn chặt cổ họng hắn, khiến hắn nằm đó chảy máu đến chết.

Long Doãn đã bất tỉnh nhưng miệng vẫn cắn chặt cổ tên giáo chủ. Đội cứu hộ phải rất vất vả mới tách được hai người ra, thậm chí Long Doãn còn cắn đứt một mảng da thịt trên cổ tên giáo chủ.

Từ đó về sau, Long Doãn có biệt danh mới: Thực Thi Quỷ.

Hiện tại thực lực của anh ta ít nhất đã là Ngũ Phẩm. Trên toàn Hoa Hạ, rất ít người có thể ngang hàng với anh ta.

Tề Hòa vừa nhìn thấy chúng tôi, mắt gần như phun ra lửa.

Tôi và Chu Nguyên Hạo đều là những người mặt dày, không thèm để ý đến cơn giận của anh ta.

Ông nội Chu khẽ gõ tay lên thành ghế, nói: "Long phó tổ trưởng, Tề đại thiếu, xin hãy yên tâm, nếu cháu trai tôi thật sự làm chuyện trái với luân thường đạo lý, tôi sẽ đích thân thanh lý môn hộ, đánh cho nó hồn phi phách tán."

Chu Nguyên Hạo nhếch mép cười, bước lên trước nói: "Ông nội, con đã về."

"Nguyên Hạo, tiểu Lâm, hai đứa đến rồi," ông nội Chu nói bằng giọng ôn hòa, "Long phó tổ trưởng và Tề đại thiếu đây chắc hai đứa đã biết, ông không giới thiệu nhiều nữa. Tối qua Tề Ninh, em trai của Tề đại thiếu bị sát hại tàn nhẫn. Con có gì muốn nói không?"

Chu Nguyên Hạo liếc nhìn Tề Hòa. Tề Hòa cười lạnh: "Chu Nguyên Hạo, đừng tưởng bây giờ cậu chỉ là một hồn ma mà tôi không dám động đến cậu. Tôi nói cho cậu biết, trong biệt thự của em trai tôi có lắp camera linh năng, có thể chụp được linh thể. Hình ảnh của cậu và người phụ nữ này đã bị ghi lại rõ ràng."

Chu Nguyên Hạo cười: "Tề đại thiếu, trong phòng ngủ của em trai anh không có lắp camera phải không?"

Tề Hòa lạnh lùng nói: "Cậu tưởng không quay được cảnh cậu ra tay giết người thì chúng tôi không làm gì được cậu sao?"

Chu Nguyên Hạo nói: "Chính vì vậy, nếu quay được cảnh trong phòng ngủ thì nhà họ Tề các người còn mặt mũi nào đến Ban Điều Tra Đặc Biệt Hồ Sơ X, còn mặt mũi nào đến Chu gia chúng tôi hỏi tội?"

Tề Hòa đập tay lên thành ghế, đột ngột đứng dậy, phẫn nộ quát: "Cậu có ý gì?"

"Long phó tổ trưởng, những lời khác tôi không nói nhiều, ở đây có một đoạn video, mọi người xem nội dung bên trong sẽ rõ," Chu Nguyên Hạo lấy ra một chiếc USB, tôi lấy máy tính bảng ra, mở video lên.


Trong video, Tề Ninh đang vẽ một ma pháp trận, khoác áo choàng đen, cùng một đám công tử ăn chơi, dùng Tư Nam kêu gọi ma quỷ.

Sắc mặt Long phó tổ trưởng lập tức sa sầm. Tại Hoa Hạ, cả chính quyền lẫn dân gian đều xem Satan giáo là tà đạo, đặc biệt là giới tu đạo người Hoa cực kỳ cấm kỵ việc này.

Tề Hòa lạnh lùng nói: "Đây chỉ là trò đùa tìm cảm giác mạnh của mấy đứa trẻ không hiểu chuyện thôi. Cho dù có sai thì cũng tội không đáng chết. Mà nếu có đáng chết thì cũng đã có Ban Điều Tra Đặc Biệt Hồ Sơ X xử lý, Chu Nguyên Hạo, khi nào đến lượt cậu ra tay?"

Chu Nguyên Hạo khoanh tay trước ngực, thản nhiên nói: "Xem tiếp đi."

Tiếp đó, dị tượng xuất hiện. Cô gái bị ác ma nhập, toàn thân run rẩy không ngừng, cho đến khi cô gái mở mắt ra, đôi mắt đã chuyển thành màu trắng dã. Long phó tổ trưởng đột nhiên đứng dậy, sắc mặt nghiêm trọng, đen lại như sắp nhỏ ra nước.

Sắc mặt Tề Hòa cũng trở nên khó coi, có vẻ rất sốc, không thể tin rằng em trai mình thực sự có thể triệu hồi ác ma.

"Video này là giả!" Tề Hòa gào lên. "Với khoa học kỹ thuật hiện đại, làm giả video dễ như trở bàn tay. Long phó tổ trưởng, chính mắt anh đã thấy hiện trường không hề có ma khí, chỉ có quỷ khí. Hơn nữa, còn có Phi Cương cùng Chu Nguyên Hạo ở đó, chẳng lẽ anh nhìn nhầm?"

Long phó tổ trưởng nhìn chúng tôi: "Nếu tôi không nhầm, người đi cùng các người là Tư Không Thiếu Trạch - Phi Cương trong vụ Tây An? Chu đại thiếu, cậu giải thích thế nào?"

"Anh nhầm rồi," Chu Nguyên Hạo bình thản đáp. "Anh ta không phải Phi Cương mà là Hạn Bạt."

Long phó tổ trưởng sững sờ. Chu Nguyên Hạo nói tiếp: "Tôi không rõ anh ta tấn thăng khi nào, nhưng thực lực Hạn Bạt mạnh đến mức nào hẳn anh rõ hơn tôi. Giờ cả nước chưa tới năm người có thể động đến anh ta, mà năm người đó cũng chưa chắc thắng được."

Sắc mặt Long phó tổ trưởng thay đổi liên tục. Một Hạn Bạt xuất hiện trong nước sẽ gây ra hậu quả khó lường, biết bao người sẽ chết oan? Huống hồ Hạn Bạt còn ở ngay thủ đô! Vị phó tổ trưởng luôn không sợ trời không sợ đất này cũng cảm thấy e dè.

Chu Nguyên Hạo nói tiếp: "Long phó tổ trưởng không cần lo lắng về Tư Không Thiếu Trạch. Anh ta không có ý định tàn sát, thậm chí có thể trở thành đồng minh của chúng ta."

Tề Hòa cười nhạo: "Rốt cuộc cậu cũng lộ đuôi cáo, cấu kết cương thi, đây chính là bằng chứng!"

Long Doãn trầm giọng: "Chúng tôi sẽ không kết minh với Hạn Bạt."

Chu Nguyên Hạo thản nhiên hỏi: "Nếu Hạn Bạt có thù với Âm Dương Liêu thì sao?"

Long Doãn im lặng một lúc rồi nói: "Tu sĩ nước ta còn không đối phó nổi một Âm Dương Liêu sao?"

Chu Nguyên Hạo đáp: "Nếu thêm một Quỷ Vương tầng thứ bảy Địa Ngục thì sao?"

Long Doãn biến sắc: "Cậu nói gì?"

"Long phó tổ trưởng, anh biết vì sao hiện trường không có ma khí mà chỉ có quỷ khí không? Vì Tề Ninh vốn định triệu hồi ác ma, nhưng lại vô tình mở cửa Địa Ngục, thả Quỷ Vương Hiên Huyền tầng thứ bảy ra!"

"Quỷ Vương Hiên Huyền?" Long Doãn chắp tay sau lưng đi qua đi lại, không ai thấy móng tay anh ta đã cắm sâu vào da thịt.

Chu Nguyên Hạo nhíu mày: "Xem ra Long phó tổ trưởng biết Quỷ Vương Hiên Huyền ."

Long Doãn im lặng một lúc, không trả lời mà hỏi ngược lại: "Chu đại thiếu, anh nói Quỷ Vương Hiên Huyền ra khỏi Địa Ngục, có bằng chứng gì?"

"Tất nhiên là có," Chu Nguyên Hạo mở một video khác. "Xem xong sẽ rõ."

Video quay cảnh trong phòng ngủ Tề Ninh. Khi thấy Tề Ninh quay lại với miệng đầy nội tạng phụ nữ, Tề Hòa vốn vênh váo liền lùi lại ngã xuống ghế, mặt tái mét.

Nghe tiểu quỷ nhắc đến tên Hiên Huyền, đến lượt Long Doãn tái mặt.

Tuy nhiên, tôi nhận ra Chu Nguyên Hạo đã cắt bỏ cảnh Hiên Huyền nhập vào xác thiếu nữ và nói chuyện với chúng tôi.

Chu Nguyên Hạo mở tiếp một video khác, quay cảnh Tư Không Thiếu Trạch chiến đấu với Hiên Huyền. Nhìn thấy Hiên Huyền chỉ mới bốn năm tuổi, Long Doãn đã có thể xác định Hiên Huyền thực sự đã giáng lâm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất