Chương 10:
A Hàm không ngờ, hành động nhỏ chia mì này lại bị người khác chú ý.
Và người chú ý, lại chính là nhóm nam sinh cùng đến ăn mì đó.
Không lâu sau, A Hàm vô tình nghe thấy mấy cậu con trai tan học tụ tập ở hành lang lớp học cười đùa, nói rằng có một bạn nữ tên Tiểu Mẫn ở lớp nào đó, mỗi lần ăn mì đều ăn rất nhiều, còn ăn nhiều hơn cả con trai bình thường, thảo nào lại béo như vậy.
Những người cười đùa, cũng bao gồm cả cái gọi là hot boy đó.
Cậu ta nói, mình khá thích cô gái đi ăn mì cùng Tiểu Mẫn, thấy cô ấy ăn uống luôn rất thanh lịch, chỉ ăn rất ít, rất có chừng mực, nên mới có thể vừa thon thả vừa xinh đẹp.
A Hàm ban đầu là tức giận, sau đó là hoảng sợ.
Bởi vì cô nhìn thấy Tiểu Mẫn ở hướng ngược lại của hành lang, những lời chế giễu và so sánh của mấy cậu con trai vừa rồi, Tiểu Mẫn đều đã nghe thấy.
Và sự tức giận trên khuôn mặt Tiểu Mẫn trước khi quay người bỏ chạy, rõ ràng là nhắm vào A Hàm.
A Hàm không hiểu.
Cô đuổi theo, đuổi kịp Tiểu Mẫn ở một góc cầu thang vắng vẻ, và Tiểu Mẫn lạnh lùng nhìn cô, vẻ mặt đờ đẫn như nước ao tù đó khiến A Hàm nhớ đến người bà đã mất từ nhiều năm trước.
A Hàm luống cuống lắng nghe Tiểu Mẫn tố cáo mình.
Tiểu Mẫn nói, A Hàm cậu cái gì cũng giỏi hơn mình, xinh đẹp hơn, học giỏi hơn, gia đình cũng khá giả hơn, đương nhiên con trai sẽ thích cậu mà không thích mình.
Tiểu Mẫn nói, mình biết, cậu kết bạn với mình, chỉ muốn mình làm nền, để bản thân cậu nổi bật hơn thôi.
Tiểu Mẫn nói, ngay cả mì thừa của cậu cũng phải nhét cho mình, hừ, đừng giả vờ nữa, bình thường ăn cái khác cũng có thấy cậu ăn ít đâu, sao cứ mỗi lần đi ăn mì là lại không ăn nổi, cậu cố tình đấy chứ.
Cuối cùng Tiểu Mẫn nhìn chằm chằm vào A Hàm, căm hận nói một câu.
A Hàm, mình ghét cậu nhất.