Chương trình này hoàn toàn có tiềm năng nổi tiếng. Có thể nói, chỉ cần đài truyền hình Tinh Quang không tìm đường chết, “Phi Nhĩ Mạc Chúc” mới lạ sáng tạo, đồng thời chất lượng khá tốt, chắc chắn chương trình sẽ được đón nhận.
Sau một loạt quảng cáo phức tạp, cuối cùng “Phi Nhĩ Mạc Chúc” đã được phát sóng.
Sau một bản nhạc sôi động lại vui nhộn, cái đầu trọc lóe sáng vô cùng quen thuộc của Mạnh Tiểu Phi xuất hiện: ““Phi Nhĩ Mạc Chúc” – Chương trình thực tế tìm việc làm với quy mô lớn được tài trợ độc quyền bởi tập đoàn Chính Huy, ta là Mạnh Tiểu Phi, người dẫn chương trình này!”
Tiếng vỗ tay như sấm, bầu không khí ở hiện trường rất sôi nổi.
Sau khi dẫn chương trình “Phi Thành Vật Nhiễu”, có thể nói người dẫn chương trình Mạnh Tiểu Phi đã một đêm nổi tiếng.
Nhất là cái đầu trọc mang tính biểu tượng, mặt đeo kính mắt lịch sự lại có thể đâm ngươi một đao bất cứ lúc nào đã ăn sâu vào trái tim mọi người, vừa xuất hiện đã khiến bầu không khí sôi động.
Mạnh Tiểu Phi cầm thẻ trong tay, nở nụ cười xấu xa nói: “Không sai, lại là ta, vẫn là ta, ta là Mạnh Tiểu Phi, chính là Mạnh Tiểu Phi mà các nam khách quý của Phi Thành Vật Nhiễu hận không thể vặn chết, cũng là cái đầu trọc độc nhất vô nhị trong lòng mọi người!”
“Ha ha ha…” Trong hội trường vang lên tiếng cười.
“Vốn dĩ chương trình này không phải do ta dẫn, dù sao ta cũng đã dẫn một chương trình hẹn hò nổi tiếng “Phi Thành Vật Nhiễu”, người khác đều thân thiết gọi một tiếng Hồng Nương đầu trọc. Mọi người nghĩ xem, để một Hồng Nương như ta đến dẫn chương trình tìm việc này sẽ không hài hòa đến mức nào chứ?”
“Lúc các vị khách tìm việc xuất hiện trên sân khấu, nhìn thấy cái đầu trọc của ta chắc chắn sẽ bối rối, sợ đến mức lùi bước! Trái tim đập điên cuồng, cảm giác mình bị chương trình lừa gạt, ta tới tìm việc, không phải đến xem mắt! Còn chưa tìm được việc làm, ngươi đã để ta tìm lão bà, không phải muốn ta chết sao? Ta còn chưa có việc làm, đâu có tiền nuôi lão bà?”
“Ha ha ha…”
Cách dẫn chương trình hài hước và thoải mái của Mạnh đầu trọc khiến bầu không khí trở nên sôi động.
Mạnh đầu trọc bắt đầu đi vào chủ đề chính: “Ta tin tưởng trên thế giới này, mỗi một người trưởng thành đều đang làm việc, có người làm việc để nuôi sống gia đình, có người làm việc để thực hiện ước mơ. Có người yêu thích công việc này, có người lại có thái độ rất đơn giản với công việc, chỉ một chữ là đủ để tóm gọn, đó là hận!”
“Nhưng dù thế nào đi nữa, mỗi người chúng ta đều có kinh nghiệm đi tìm việc ít nhất một lần. Hôm nay, trên sân khấu này, chúng ta sẽ được chứng kiến rất nhiều bằng hữu tìm việc làm hoàn thành quá trình này, mọi người phải chú ý đến những vị bằng hữu mà ta nói, bọn họ đến từ nhiều nơi khác nhau, có bằng cấp khác nhau, có kế hoạch cuộc sống khác nhau, ai được số phận thiên vị, sẽ tìm được công việc thích hợp trên sân khấu này, ước mơ của ai sẽ tan vỡ, buồn bã rời đi đây?”
“Tất cả đáp án đều có trong “Phi Nhĩ Mạc Chúc”!”
Nhìn Mạnh đầu trọc thoải mái tự nhiên nói chuyện trong tivi, Tần lão không thể không khen ngợi: “Năng lực dẫn chương trình của tên đầu trọc này khá tốt, vừa hài hước vừa có chiều sâu, có thể mang đến tiếng cười cũng có thể mang đến suy nghĩ cho mọi người, cả hai đều rất tốt, nắm bắt khoảng cách rất đúng chỗ, thật sự là nhân vật chính. Lâm Bắc Phàm, ngươi tìm được người dẫn chương trình này ở đâu thế?”
Lâm Bắc Phàm bình tĩnh uống một ngụm trà: “Vận khí tốt, nhặt được trên đường.”
Tần lão: “…”