Cố Tiểu Tây

Chương 84

Hai người vừa đi vào nhà đã ngửi được mùi súp gà thơm ngào ngạt, ánh mắt Cố Chí Phượng khẽ dừng lại sau đó ông ấy và Cố Đình Hoài cùng nhìn nhau.

Cố Đình Hoài ngửi thấy mùi thơm, khẽ nuốt nước miếng, anh ấy cười nói với Cố Tiểu Tây đang bận rộn ở trong nhà bếp: "Bé, em nói buổi tối cho mọi người ăn ngon, ý là cho ăn gà hả?"

Từ đầu năm đến nay, có nhà ai mà không phải uống nhiều nước rồi ăn đỡ đồ khô đâu? Có thịt để ăn sao? Đó là hình ảnh chỉ có vào dịp lễ mừng năm mới mới có thôi. Nhưng mà nhà bọn họ thì sao, ngày hôm qua ăn thịt kho tàu thì thôi đi, hôm nay còn được ăn thịt gà, ăn súp gà hầm, muốn để cho người khác nói thế nào đây?

Anh ấy và cha mình, công điểm của hai người ngày hôm nay cộng lại cũng không đủ để mua một con gà.

Cố Tiểu Tây giả vờ không nhìn thấy vẻ mặt phức tạp của anh ấy, cười nói: "Cả ngày hôm nay cha và anh cả đã vất vả rồi, phải được bồi bổ, hai người phải ăn thêm mấy bát súp nhé. Cơm cũng đã nấu xong rồi, chúng ta ăn cơm trước, ăn xong con có chuyện vui muốn kể cho mọi người."

Cố Chí Phượng nghe vậy cũng không nhiều lời, vui tươi hớn hở đi rửa tay rồi ngồi xuống giường đất.

Cố Tiểu Tây múc một bát súp gà, một bát thịt, trong bát thịt gà còn có mì, nhìn thôi cũng khiến người ta không chờ được.

Cô đặt bát lên trên bàn sau đó nhìn về phía phòng hét to: "Anh hai, anh ba. Ra ăn cơm."

Không bao lâu, Cố Duệ Hoài và Cố Tích Hoài lần lượt đi ra, mặc dù người này mấy ngày hôm trước luôn tỏ ra vẻ mặt khó chịu nhưng dù sao đối diện với một bàn đồ ăn ngon nên đành im lặng vùi đầu vào ăn thịt gà ở trong bát.

Anh ta hiểu rõ, cho dù Cố Tiểu Tây có thế nào thì cũng sẽ mua thịt, anh ta có thể không ăn sao? Tất nhiên không thể.

Cũng bởi vì trước đây Cố Tiểu Tây rất ích kỷ, bây giờ không biết đang tính toán chuyện gì mà lại tỏ ra hào phóng thế này, nói không chừng một lúc nào đó lại chứng nào tật nấy, tạm thời anh ta phải quan sát trước, nhân cơ hội này ăn nhiều một chút còn hơn là tất cả đồ ăn ngon sẽ vào bụng của cô.

Cố Tích Hoài cũng im lặng không lên tiếng, cùng với Cố Duệ Hoài làm anh em câm điếc có nhau.

"Bé à, tay nghề này của con có thể đến tiệm cơm Quốc doanh làm đầu bếp rồi đấy." Cố Chí Phượng là kiểu cuồng con gái điển hình, bao nhiêu lời khen ngợi ngon ngọt cũng nói ra hết, dù sao đối với ông ấy con gái làm gì cũng đều xuất sắc.

Ông ấy không thèm hỏi thịt gà này ở đâu ra, ăn ngon là được.

Cố Duệ Hoài vừa nghe mấy chữ "đầu bếp của tiệm cơm Quốc Doanh" thì cười khẩy một tiếng, ý tứ chế giễu không cần nói ra cũng biết.

Cố Chí Phượng tức giận nhướng mày, Cố Đình Hoài vội vàng ngắt lời: "Đúng rồi, không phải bé nói có chuyện vui muốn kể sao? Chuyện vui gì thế? Nói ra để cả nhà cùng chung vui nào."

Đôi mắt Cố Tiểu Tây sáng long lanh, mỉm cười: "Hôm nay chủ nhiệm Hoàng và chủ nhiệm Vương đã giao cho em nhiệm vụ, đó là vẽ tranh lên một bức tường, em đã đồng ý, một ngày sẽ được hai mươi lăm công điểm, không quy định thời gian."

Lời này vừa nói ra, trên bàn ăn lập tức yên tĩnh ngay cả âm thanh ăn mì cũng không nghe ra được.

"Hai hai mươi lăm công điểm sao?" Cố Chí Phượng ấp úng phải hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh.

Lúc này một ngày làm nhiều nhất cũng chỉ nhận được mười hai công điểm, nhưng cũng không phải ai cũng có thể nhận được, đó phải là những người “xã viên dẫn đầu” trong đội, là người mà việc gì cũng chịu làm, luôn luôn dẫn đầu trong mọi lĩnh vực, là người luôn thúc đẩy hiệu suất làm việc của những xã viên khác.

Hai mươi lăm công điểm, tức là kiếm được nhiều hơn “xã viên dẫn đầu” hai ngày công điểm.

Cố Đình Hoài cũng giật mình kinh ngạc, ban đầu anh ấy nghĩ đến chuyện bé vì tố cáo Điền Tĩnh và Trần Nhân lười biếng trong công việc nên được khen ngợi, không ngờ lại là chuyện khác.

Hai mươi lăm công điểm, thật sự rất nhiều, cũng không biết khiến cho bao nhiêu người phải ganh tỵ.

Cố Tích Hoài hiếm khi lộ ra biểu cảm kinh ngạc lại phức tạp: "Vẽ tranh trên tường? Ngay cả cọ vẽ em còn chưa từng cầm qua, còn nói vẽ tranh? Hơn nữa trong đội còn trả cho em hai mươi lăm công điểm một ngày, nếu em vẽ không ra gì thì phải làm sao bây giờ?"

Cố Duệ Hoài liên tục cười khẩy, cầm súp gà uống ngửa đầu uống sạch sẽ, lúc này mới nói: "Còn không phải muốn tạo nét sao? Tao chỉ muốn nói mày nên dẹp cái chuyện đó đi, để cuối cùng vẽ không xong thì trong đội còn đến để phê bình nhà chúng ta nữa."
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất