Cô Vợ Ấm Áp Của Hạ Thiếu

Chương 28: Em không tin rằng tôi thích em?

"Ghen tị chị vừa bị trẹo chân à?" Tần Dĩ Duyệt im lặng nói.

"Chị biết rõ người ta nói gì mà!"

Tần Dĩ Duyệt chậm rãi chuyển đến chỗ bàn làm việc của mình, ngồi xuống ghế, nghĩ đến hàng chữ mà Tiểu Bảo xóa bỏ, hỏi: "Hạ tổng của em từng có scandal với người phụ nữ nào không nhỉ?"

"Chị cái này là đang bắt đầu tính toán xử lý sao? Không phải là quá nhanh ạ? Vừa gả cho Hạ tổng của em, chưa có mấy ngày đã muốn lôi chuyện cũ ra rồi sao?~" Tiểu An khoa trương kêu lên.

"Biết người biết ta. Mới có thể bách chiến bách thắng."

"Nói cũng đúng nha." Tiểu An nghiêng đầu suy nghĩ thật lâu, "Chuyện về Hạ tổng đều là tập trung sau khi anh ấy tiếp nhận quản lý tập đoàn Hạ thị, chuyện trước khi quản lý tập đoàn hình như chưa có lộ ra bao giờ. Lúc Hạ Kiều Niên còn sống, cơ bản không có tin gì về Hạ tổng của em. Cho nên, chúng em cũng hoài nghi rằng Hạ tổng là con riêng của Hạ gia. Hạ Kiều Niên mất. Hạ gia mới nghĩ đến chuyện để cho anh ấy nhận tổ quy tông. Chứ không thì tại sao trước đó căn bản không có bất cứ tin tức gì của anh ấy? Chị thấy Tần thành có những phú nhị đại nào, tụi em đều biết, lại có thể không có tí tẹo tin tức của loại người đẹp trai như Hạ tổng sao?"

Tần Dĩ Duyệt dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Tiểu An, phát hiện vẻ mặt vô cùng thành thật của cô nhóc.

"Chứ không phải trình độ thu thập tin tức của em không tốt hả?"

"Chị Tần. Chị vũ nhục năng lực công tác của em cũng không sao, nhưng đừng vũ nhục tình yêu của em đối với Hạ tổng. Không chỉ mình em tìm không thấy bất cứ chuyện gì của anh ấy trước khi tiếp nhận tập đoàn Hạ thị, mà ngay cả Fans Club đứng sau cũng sẽ không có tìm được. Cái này không quá khoa học."

"Fans Club đứng sau là?" Đó là cái quỷ gì?!

Tiểu An nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của (囧) Tần Dĩ Duyệt, nói: "Giống như fans hâm mộ của minh tinh vậy, chỉ là người mà chúng em say mê không phải minh tinh, mà là Hạ tổng. Chúng em giúp nhau chia sẻ, thu thập tư liệu cùng hình ảnh, âm thầm nhẹ nhàng mà theo dõi anh ấy. Đến bây giờ em cũng chưa không biết xấu hổ mà nói rằng em đã nhìn thấy Hạ tổng bằng xương bằng thịt. Còn cùng nhau đi làm với người phụ nữ của Hạ tổng nữa chứ. Em sợ bị đám tình địch kia xé thành mảnh nhỏ."

Tần Dĩ Duyệt không có theo đuổi bất cứ minh tinh nào, không cách nào có thể biết cảm giác như vậy.

**

Buổi chiều lúc tan việc, Hạ Kiều Yến đúng giờ xuất hiện ở trong văn phòng Tần Dĩ Duyệt.

Đợi Tần Dĩ Duyệt cởi áo khoác trắng. Liền đem cô chặn ngang ôm lấy, đi khỏi văn phòng.

Động tác đó, thật sự khiến Tiểu An hâm mộ ghen ghét hết mức.

Nếu không phải cô còn một chút lương tâm,  cô thật sự rất muốn hung dữ mà đập mấy tấm hình này, ném tới trong Fans Club khoe khoang. Nhưng cô không dám.

Tần Dĩ Duyệt nhìn Hạ Kiều Yến ôm cô muốn đi đến thang máy, vội vàng nói: "Thả tôi xuống đi, tôi chỉ là trẹo một bên chân, không có khoa trương như vậy."

"Em đang thẹn thùng sao?"

"Anh cảm thấy thế nào?" Tần Dĩ Duyệt mặt mũi tràn đầy hắc tuyến mà nhìn anh, "Để cho người khác nhìn thấy hình ảnh này sẽ ảnh hưởng công tác của họ, gặp phải fans của anh, tôi rất dễ dàng trở thành kẻ thù công cộng đấy. Vì để cho tôi có thể sống lâu vài ngày, Hạ tổng, ngài nên giơ cao đánh khẽ."

Hạ Kiều Yến im lặng mà nhìn cô, quay người theo cầu thang bộ mà xuống lầu.

Anh đem Tần Dĩ Duyệt đặt tới ghế phụ, sau đó cũng ngồi vào trong xe, hỏi: "Công việc của em thường xuyên xảy ra tình huống như hôm nay sao?"

"Đôi khi, có bệnh nhân và người nhà của họ sẽ có chút phản ứng kích động quá mức, nhưng hầu hết bệnh nhân và gia đình họ đều rất tốt. Mấy năm này có không ít phương tiện truyền thông vì muốn có chủ đề nổi, thường xuyên đem bệnh viện cùng bác sĩ viết vô cùng xấu xa, cố ý chuyển biến quan hệ giữa bệnh nhân cùng bác sĩ. Thế cho nên, người bệnh cùng người nhà họ khi bệnh viện có hơi không khỏe, liền mắng bệnh viện bác sĩ vô lương, lòng dạ hiểm độc. Năm trước bệnh viện chúng tôi còn có bác sĩ bị người nhà bệnh nhân lấy dao đuổi theo, lý do là người bệnh cảm thấy bác sĩ thu hắn nhiều phí thủ tục."

"Nói như vậy, công việc của em cũng là một công việc nguy hiểm rồi."

"Không có khoa trương như vậy, mỗi một chuyến đều có một nơi tồi tệ, không thể dùng mấy cái trường hợp đặc biệt này mà đánh giá."

Hạ Kiều Yến nghe vậy khóe miệng cong cong, tươi cười.

Anh rất thưởng thức tính cách của Tần Dĩ Duyệt.

Người phụ nữ này là có tính khí riêng mình, lại còn có kế hoạch riêng, góc nhìn lại không cố định một nơi, quan trọng là, gặp được chuyện không tốt, không có phàn nàn cùng tiêu cực, vẫn là dùng lý trí đi xử lý vấn đề.

Một người phụ nữ như vậy, rất khó để không hấp dẫn người.

Tần Dĩ Duyệt nhìn Hạ Kiều Yến trầm mặc không nói, hỏi: "Tiểu Bảo thế nào rồi? Nhóc có khỏe không?"

"Không có việc gì, nó bình thường cũng thường xuyên tự ngã, trên người thường xuyên có vết thương."

"Nhóc cứ một mực như vậy cũng không phải biện pháp, bác sĩ gia đình anh nói như thế nào?"

"Bác sĩ nói nó có chứng tự kỉ không như bình thường, có một vài triệu chứng của tự kỉ, lại so với chứng tử kỉ bình thường khó giải quyết hơn. Mấy năm này đã trị liệu, nhưng hiệu quả không rõ ràng. Mấy năm này, thay đổi lớn nhất đó là thì nguyện ý gần gũi với người khác ngoài tôi, điểm này không thể bỏ qua công lao của em."

"Nói thật ra đấy, việc này nghe rất kỳ diệu. Nhưng lúc tôi đỡ đẻ  Tiểu Bảo, nhóc ấy chỉ là đứa trẻ sơ sinh thôi, làm sao có thể năm năm sau lúc gặp được tôi liền cùng tôi gần gũi? Việc này có chút ly kỳ."

Hạ Kiều Yến nhìn thấy Tần Dĩ Duyệt nghiêm trang mà nhìn anh, ở sự nghi ngờ của cô, cười nói: "Chỉ có thể nói là duyên phận."

"Tiểu Bảo thân cận tôi là vì tôi đã từng đã cứu nhóc. Vậy còn anh? Anh là người trưởng thành, lại là người vừa đẹp, gia thế đều vô cùng xuất sắc, nhất định gặp qua rất nhiều người phụ nữ so với tôi tốt hơn. Vì cái gì anh sẽ đồng ý lấy tôi?"

Hạ Kiều Yến khẩn cấp đem xe dừng ở ven đường, đôi mắt thâm thúy lặng yên nhìn Tần Dĩ Duyệt, "Em không tin rằng tôi thích em?"

Tần Dĩ Duyệt bị anh làm cho ngẩn người, nhưng vẫn là nói ra: "Tôi tin tưởng anh đối với tôi có chút hứng thú, nhưng điểm hứng thú này không đủ để cho anh gặp tôi mấy lần sau đó sẽ liền lấy tôi, thậm chí còn ngay lúc tôi không biết gì nhận được giấy kết hôn."

"Em rất lý trí."

Tần Dĩ Duyệt gật đầu, tiếp tục nói: "Hạ Kiều Yến, khả năng kết hôn cùng anh không có gì lớn, đó là bởi vì anh có gia thế, sở hữu đầy đủ sự hấp dẫn với tất cả người phụ nữ bên ngoài, còn có năng lực hơn người. Vô luận về sau, giữa chúng ta sẽ đi đến trình độ gì, đối với anh ảnh hưởng sẽ không quá lớn. Tôi không giống anh, vừa xuất hiện sẽ đem cuộc sống của tôi cùng công việc đảo loạn cả, về sau có xảy ra chuyện gì, năng lực ứng biến khẳng định không bằng anh."

"Em muốn nói cái gì?"

Tần Dĩ Duyệt đôi mắt trong suốt cùng đôi mắt đen bóng của Hạ Kiều Yến đối mặt, "Tôi muốn nói, tôi sẽ đối với Tiểu Bảo rất tốt, sẽ dùng hết khả năng chăm sóc nhóc. Sau này, tôi nói là sau này, anh có lựa chọn khác, chúng ta không cùng một chỗ nữa, mong anh nhớ rằng tôi đã từng cứu Tiểu Bảo, đối xử với Tiểu Bảo cũng không hề tệ, đừng làm khó khăn cho tôi cùng bố mẹ tôi. Nhà của chúng tôi thừa nhận năng lực cũng không tốt, không đảm đương nổi quá nhiều trắc trở."

Hạ Kiều Yến nghe vậy vươn tay vuốt gương mặt nhỏ nhắn chăm chú, quật cường của cô, "Kết hôn cũng tôi, em không yên tâm, đúng không?"

Tần Dĩ Duyệt khẽ gật đầu một cái.

"Đồ ngốc, những người phụ nữ khác nếu đã kết hôn với tôi, hận không thể để toàn bộ người trên thế giới biết, em thì lại lo lắng." Hạ Kiều Yến nhìn ngũ quan xinh xắn, có chút cảm giác không biết nên nắm giữ người phụ nữ này như thế nào sao.

Người phụ nữ này, đã thông minh nhưng lại thêm chút ngốc nghếch.

Em trực tiếp đem nhược điểm của em bày ở trước mặt tôi, em sẽ không sợ tôi sẽ mượn điều này làm tổn thương em sao?

Tần Dĩ Duyệt cảm giác nơi mà Hạ Kiều Yến chạm qua hình như đang nóng lên.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất