Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 164

Chương 164

“Có lợi gì? Không phải anh đúng lúc xuất hiện sao, tối hôm qua không phải anh đã đích thân ôm cô ta đi bệnh viện, không phải anh canh giữ bên cạnh cả đêm sao?” Nam Tầm nhìn Cố Nam Thành mà ép hỏi: “Tối hôm qua vì sao anh xuất hiện ở Trần gia, cô ta đã từng quyến rũ anh, anh không biết tránh né sao? Lần trước ở khách sạn như thế, lần này cũng như thế, anh bảo tôi tin anh không rung động với cô ta như thế nào?”

Cố Nam Thành rất bình tĩnh, không chút chột dạ mà trả lời: “Trần Do Mỹ nói cô ấy sẽ tìm cô để nói chuyện, tôi lo lắng sẽ xảy ra chuyện nên đi đến Trần gia, không nghĩ tới thật sự có chuyện.”

Ai ngờ Nam Tầm nghe gã giải thích xong thì trở nên càng hùng hổ doạ người: “Vì sao Trần Do Mỹ có số điện thoại của anh? Vì sao anh lại nghe máy của cô ta? Cô ta nói cái gì anh cũng tin, đêm hôm khuya khoắt mà anh đi một mình đến Trần gia? Anh quên mất cô ta từng quyến rũ anh à?”

Cô dừng lại, tiếp theo cười lạnh: “Lo lắng xảy ra chuyện? Thế nào, sợ tôi tổn thương cô ta đến vậy sao?”

Thấy Nam Tầm hùng hổ doạ người ép hỏi, Cố Nam Thành đặc biệt phiền chán: “Sự thật chứng minh lo lắng của tôi là đúng.”

Gã thô lỗ kéo chiếc áo tây trang sang quý ra, lại phát hiện chỗ nào cũng dơ bẩn không chịu nổi, gã âm trầm ném nó lên chiếc giường hỗn độn.

“Đó là vì tôi uống nhiều quá, bị cô ta khiêu khích nên mới mất khống chế đẩy cô ta một cái, anh cho rằng tôi thật sự muốn đẩy cô ta xuống lầu sao?”

Tối hôm qua cô uống quá nhiều, lúc ấy cũng tức điên nên quên mất họ còn đứng trên cầu thang, vì thế duỗi tay đẩy Trần Do Mỹ, cô hận con ả đó đến mấy cũng sẽ không đẩy ả vào chỗ chết.

Giết người thì đền mạng, cô không muốn mất hết tất cả vì loại người như Trần Do Mỹ.

“Uống nhiều quá? Nam Tầm cô biết tìm cớ lắm.” Cố Nam Thành căn bản không tin Nam Tầm, cho rằng cô biết sai không sửa, chẳng những muốn trốn tránh trách nhiệm, còn muốn bôi đen Trần Do Mỹ.

Tối hôm qua lúc Cố Nam Thành vọt vào đã trùng hợp nhìn thấy Nam Tầm đẩy Trần Do Mỹ xuống lầu, gã lập tức ôm Trần Do Mỹ đi bệnh viện, mà cô đứng trên cầu thang lầu hai nên gã không ngửi thấy mùi rượu trên người cô.

“Anh không tin? Hiện tại Hoàn Hoàn đang ở dưới lầu, anh có thể đi xuống hỏi em ấy, tối hôm qua có phải tôi đi uống rượu với em ấy hay không.”

Nam Tầm chỉ ra ngoài cửa, duỗi tay muốn kéo Cố Nam Thành ra ngoài đối chất, vừa đụng vào tay gã thì đã bị chán ghét hất ra.

Gã nói: “Thịnh Hoàn Hoàn là bạn của cô, các người luôn rắn chuột một ổ, đương nhiên cô ta sẽ bênh cô rồi.”

Nam Tầm bị hất ra thì đỏ mắt nhìn gã: “Anh không tin em ấy cũng không sao, tối hôm qua còn có hai vệ sĩ, anh hỏi họ xem tôi có uống rượu không.”

Nhưng Cố Nam Thành lại nói: “Hai vệ sĩ kia là cô mang đến từ Nam gia, bọn họ là tâm phúc của cô, cô cảm thấy tôi sẽ tin bọn họ sao?”

Nhìn Cố Nam Thành lạnh lùng trước mặt, Nam Tầm siết chặt nắm tay: “Anh không tin tôi cũng nên tin em gái anh đúng không? Tối hôm qua tôi trở về, cô ấy có tới thăm tôi, anh kêu cô ấy lại đây hỏi một chút là biết.”

Cố Nam Thành lại hừ lạnh: “Sao nó biết có phải cô cố ý uống trên đường về không? Cho dù cô thật sự uống thì cũng không có nghĩa là lúc ấy cô say.”

Cố Nam Thành biết rất rõ sức uống của Nam Tầm, cô rất ít khi uống say, không đến mấy chai căn bản không chuốc say được cô.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất