Biên soạn: Đức Uy - truyen360.com
---
Diệp Oản Oản mở miệng yếu ớt, "Ai nói tôi muốn lên đài tỷ thí?"
Nàng không muốn sống nữa hay sao mà lên đài? Người ta đã thề không đánh nhau rồi nha!
Tôn Tuyết Trinh nghe vậy, thần sắc khẽ biến, đổi giọng "Ngươi nói cái này là có ý gì?"
Diệp Oản Oản mặt đầy vẻ sợ hãi, khoát tay, "Không được không được, tôi không thể lên đài tỷ thí!"
Tôn Tuyết Trinh sắc mặt lãnh túc, "Sau khi tinh anh ba nhà tỷ thí xong, đại biểu cũng cần phải lên đài tỷ thí. Ngươi coi như là đại biểu Tư gia, làm sao lại có thể không lên đài!"
Diệp Oản Oản cố gắng suy nghĩ một chút: "A, bởi vì thân thủ tôi quả thực không tốt, làm sao có thể cùng chư vị cao thủ tỷ thí được?"
Tôn Tuyết Trinh nghe vậy mặt đầy khinh bỉ, "Ngươi nếu như lên đài, coi như có thua cũng là thua đường đường chính chính, nhưng bây giờ, ngươi lại có thể nhát gan như vậy, ngay cả lôi đài cũng không dám tiến lên! Quả thực là nỗi sỉ nhục của người tập võ!"
Lần này không chỉ là Tôn Tuyết Trinh, sắc mặt của mọi người đều thay đổi.
"Tại sao như vậy! Nữ nhân này rốt cuộc là làm thế nào lại trở thành đại biểu Tư gia? Thậm chí ngay cả lôi đài cũng không dám tiến lên!"
"Là nhờ nằm ngửa à nha! Chưa nghe nói qua sao? Ả ta là tân sủng của Tư Dạ Hàn!"
"Khó trách mới vừa rồi nghe Tôn tiểu thư nói, nữ nhân này là đang vũ nhục Đại Hội Võ Thuật hôm nay! Bây giờ nhìn lại, nào đâu chỉ là làm nhục!"
Tần Nhược Hi vốn dự định để cho Diệp Oản Oản lên đài cùng Tôn Tuyết Trinh đánh, mượn tay của Tôn Tuyết Trinh để bêu xấu Diệp Oản Oản. Nhưng không nghĩ đến, nữ nhân này lại có thể sẽ sợ đến mức ngay cả đấu cũng không dám đấu.
Ả ta cho rằng không lên lôi đài thì không sao à? Nào ngờ thế này sẽ chỉ khiến cho ả ta càng mất thể diện hơn mà thôi…
Tần Nhược Hi giải vây đúng lúc nói, "Tuyết Trinh, thôi vậy đi, vốn là hôm nay cũng chỉ là tỷ thí luận bàn mà thôi, nếu Diệp tiểu thư không nguyện ý so đấu, chúng ta cũng không cần làm khó người ta."
Những hộ vệ Tư gia kia vốn cho là trường hợp xấu nhất cũng bất quá chỉ là Diệp Oản Oản thua trắng cuộc tranh tài này, sau đó Tư gia bọn họ thảm bại. Ai ngờ đâu nữ nhân này lại có thể trực tiếp sợ đến mức không dám lên đài.
Chuyện này...chuyện này quả thực là thật mất thể diện!
Nguyên bản còn muốn lập công ở chỗ này hôm nay, nhưng bây giờ, e rằng sau khi bọn họ trở về sẽ thành trò cười của mấy gia tộc lớn.
Tên hộ vệ cầm đầu quả thực không nhịn được, đi tới trước mặt Diệp Oản Oản, nhỏ giọng mở miệng đề nghị, "Diệp tiểu thư, tôi cho là, vô luận thắng thua, cô hẳn đều nên lên đài tỷ thí mới đúng!"
Diệp Oản Oản hướng về tên hộ vệ ở bên cạnh thờ ơ nhìn một cái, "Không có hứng thú, loại tỷ thí này thì có ý nghĩa gì?"
Nhìn thấy thái độ ‘không thành vấn đề’ này của đối phương, hộ vệ lúc này nổi dóa, nhưng lại không dám phát tác, chỉ có thể cắn răng, ôm mặt nhục mà lui về.
Một bên, tinh anh Tôn gia mặt đầy giễu cợt nhìn về phía hộ vệ nọ, "Đại biểu của nhà các ngươi không dám lên đài, tôi thấy các người đừng nên khuyên nhủ nữa thì hơn. Thật ra thì có lên đài, cũng sẽ bị tiểu thư nhà chúng tôi máu ngược mà thôi!"
Nghe những tinh anh gia tộc khác giễu cợt, năm người Tư gia không nói một lời đứng ở nơi đó, sắc mặt mỗi một người đều xanh mét.
Vì ngại hôm nay có khách quý đứng đây, không thể nào huyên náo quá khó coi, Tôn Lạp Trọng trầm ngâm mở miệng một tiếng, "Tỷ thí quan trọng là tự nguyện, Diệp tiểu thư không muốn lên đài, vậy thì coi như xong. Tuyết Trinh, con cùng Nhược Hi đi lên tỷ thí đi! Hai người các con ai giành được thắng lợi, sẽ có cơ hội được cùng Senny tiên sinh giao đấu hướng dẫn!"
Nghe được lời của Tôn Lạp Trọng, Tôn Tuyết Trinh chỉ có thể nhịn xuống, nhìn Diệp Oản Oản một cái giống như nhìn đống rác, ngay sau đó nhảy lên đài, "Không đấu cũng được, loại người như vậy, còn chưa xứng so đấu với tôi! Nhược Hi, chúng ta tới so tài nào!"
Tần Nhược Hi thần sắc khó xử hướng về Diệp Oản Oản nhìn một cái, than nhẹ một tiếng, ngay sau đó cũng đi theo lên đài, "Xin mời!"
Hai người đều lên tinh thần 100%. Dù sao người giành thắng lợi, một lát nữa có thể cùng Lang Vương Senny tỷ thí!