Chương 1224
“Này, em không cần gội đầu, không cần tắm.” Tô Nhược Hân giấy dụa nhưng không thoát được, làm ầm lên như trẻ con, nhất quyết không muốn vào phòng tắm.
“Tiếc bím tóc mà anh thắt hả?” Hạ Thiên Tường nhỏ giọng khẽ cười.
“Còn… Còn lâu.” Tô Nhược Hân lấy một bím tóc nhìn ngắm, Hạ Thiên Tường thắt bím tóc thật sự khá xinh đẹp, anh thắt lâu như vậy, gội đầu một cái phải tháo hết ra, rất phí.
“Không sao, nếu em thích, sáng mai anh lại thắt cho em.”
“Nếu em thích thế thật thì ngày nào anh cũng thắt cho em hả?”
“Ừ”” Hạ Thiên Tường nói, cúi đầu khế hôn lên gương mặt nhỏ nhắn của cô: “Ngày nào cũng thắt cho em”
“Vậy anh không vội sao?”
“Chỉ cần chuyện của bạn gái trước nay đều không vội.
“Vậy anh có chê em phiền phức không?”
“Hả, là anh tự chủ động, anh rất hưởng thụ quá trình buộc tóc cho bạn gái.”
“Vậy được rồi, anh để em xuống đi, em tự tắm.” Tô Nhược Hân nói, lập tức muốn xuống.
Nhưng vốn dĩ Hạ Thiên Tường không hề buông tay.
Cuối cùng vẫn là Hạ Thiên Tường ôm cô vào.
Một bộ quần áo Z, cởi ra từng phần một, anh Hạ tiện tay ném vào góc…
“Hạ Thiên Tường, đừng làm dơ.”
“Ngày mai đổi bộ mới, bộ này cầm đi giặt.”
“Còn có bộ mới nữa hả?” Hai mắt Tô Nhược Hân sáng lấp lánh.
“Có, một ngày một bộ.”
Nghe thấy câu một ngày một bộ, Tô Nhược Hân hơi ngạc nhiên, ngay sau đó nói: “Anh mang đến mười mấy bộ sao?”
“ừ”
Tô Nhược Hân chớp mắt, ngẩng đầu nhìn người đàn ông đang giúp cô cởi quân áo Z, xem ra, người bạn trai Hạ Thiên Tường này cũng không tồi…
Kết quả, người đi tắm là cô.
Nhưng toàn bộ quá trình đều là Hạ Thiên Tường tắm cho cô.
Dòng nước ấm áp xối lên người, vô cùng thoải mái.
Tất cả bím tóc đều được tháo ra.
Sau khi tắm rửa, vẫn là Hạ Thiên Tường sấy tóc cho cô.
Tô Nhược Hân chỉ việc làm bạch tuộc quấn trên người anh, cô cảm thấy Hạ Thiên Tường sắp thành bảo mẫu của cô rồi.
Gió nóng của máy sấy thổi trên đầu làm Tô Nhược Hân càng gật gù.
“Hạ Thiên Tường, sao anh không sợ độ cao, Hạ Tam và Hạ Tứ sợ độ cao nghiêm trọng như vậy mà?”
Hai tên sợ độ cao Hạ Tam và Hạ Tứ chính là hai con bọ.
“Thể chất khác nhau là một, hơn nữa hai người bọn họ chưa từng sống trên cao nguyên.”
“Anh từng sống trên cao nguyên?” Tô Nhược Hân không thổi tóc nữa, quay đầu nhìn Hạ Thiên Tường, hơi tò mò quá khứ của người đàn ông này.