Con Đường Vinh Hoa Của Thái Tử Phi

Chương 29

Editor: Vy Vy 1505

Nàng chống thân thể ôm cổ hắn, hắn thuận thế ôm nàng, bởi vì cẩn thận, nàng bám vào bên tai hắn, thấp thấp nói chính mình phát hiện.

Tư thế này cực kỳ thân mật, hơi hơi nhiệt khí thổi bên tai hắn, thấp thấp lời nói nhỏ nhẹ khiến hắn chấn động, nhiệt ý tê ngứa rất nhỏ từ bên tai lặng lẽ dựng lên.

Chưa bao giờ có người lấy hình thức này nói chuyện với hắn, cảm giác này thực xa lạ, lại không khiến hắn bài xích, Cao Húc hơi dừng lại, nhiệt ý tê dại từ bên tai lặng lẽ lan tràn đến nơi khác.

Cảm giác kỳ diệu này chợt dựng lên, Cao Húc còn chưa kịp tinh tế phẩm vị, lập tức đã bị lời Kỷ Uyển Thanh nói hấp dẫn.

“Điện hạ, thiếp phát hiện Ngụy Vương Trần Vương cũng không giống như lời đồn huynh đệ tình thâm.” Nàng nghĩ nghĩ, bổ sung: “Nói đúng hơn là Trần Vương không có ý tốt với huynh trưởng, mà Ngụy Vương cũng không phát giác.”

Thời điểm nghe nàng nói thế, Cao Húc là khiếp sợ. Chuyện này hắn biết, cũng bố trí nhiều năm, thậm chí hôm nay còn có tiến triển thật lớn, nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ tới, nàng thế nhưng nhạy bén như vậy, chỉ mới đối mặt một lần liền phát hiện manh mối.

Phải biết rằng Trần Vương thực giỏi về che dấu chính mình cảm xúc, nếu không, Hoàng hậu và Ngụy Vương là chí thân, sẽ không đến mức nhiều năm cũng không hề có cảm giác.

Cao Húc không thân cận với đệ đệ cùng cha khác mẹ, hắn là Thái Tử, từ nhỏ ở Thanh Ninh Cung, mà đối phương ở hoàng tử sở.

Chỗ ở không liên hệ, tuổi cũng có chênh lệch nhất định, trước đối phương còn có một đồng bào ca ca hấp dẫn tầm mắt, có thể nói, trước khi Trần Vương vào triều, tuy Cao Húc là trưởng huynh, nhưng một năm chỉ gặp vài lần trên đại yến hội.

Ấn tượng của Cao Húc với Trần Vương chỉ là một nam hài diện mạo tuấn mỹ nhưng không dương cương, làn da trắng nõn, xưa nay trầm mặc.

Bởi vì quan hệ hai bên ngày càng khẩn trương, Cao Húc từng cẩn thận điều tra Ngụy Vương, Trần Vương, thuộc hạ của hắn đều là người tài ba, lại không phát hiện không ổn. Sau đó, vẫn là hắn tự mình phát hiện không đúng.

Một lần đại yến ngày tết, Kỷ Hoàng Hậu mạnh mẽ trải đường, làm Ngụy Vương ra mặt thật xuất sắc. Lúc đó Xương Bình Đế đang muốn mạnh mẽ cất nhắc một đảng Hoàng hậu để chống lại Đông Cung thế lực củng cố, hơn nữa Ngụy Vương biểu hiện xác thật không tồi, vì thế, ông liền bốn phía khen thưởng.

Cao Húc trong lòng hiểu rõ, thờ ơ lạnh nhạt, nhưng tầm mắt hắn vừa chuyển, lại ngoài ý muốn thoáng nhìn Trần Vương biểu tình biến hóa rất nhỏ.

Trần Vương trầm mặc nhìn huynh trưởng đang tỏa sáng rực rỡ, khó chịu, không bình tĩnh, áp lực vân vân nhất thời khó có thể tự khống chế từ đáy mắt chợt lóe rồi biến mất, tuy chỉ khoảnh khắc nhưng vẫn bị Cao Húc nhìn vừa vặn.

Phát hiện này không thể nói không lớn, Cao Húc lập tức xuống tay chuẩn bị, an bài một Đinh Văn Sơn du lịch khắp nơi, một năm sau kết bạn Trần Vương, tiện đà đủ loại giao thoa, thuận lợi tiến vào Trần Vương phủ.

Trần Vương che giấu cảm xúc mười mấy năm, công phu thuần thục, lần đầu Kỷ Uyển Thanh gặp đối phương, mặc dù là cơ duyên xảo hợp, cũng phải có năng lực quan sát cực cường mới có thể phát hiện.

Nàng chẳng những có sức quan sát nhạy bén, mà còn có năng lực phân tích, có cái nhìn đại cục. Từ điểm nhỏ nhặt, nháy mắt liền bắt lấy chỗ quan trọng nhất, nếu trên tay nàng có nhân thủ, chắc cũng có thể làm ra xử lý tốt nhất.

Giờ khắc này, Cao Húc khiếp sợ qua đi, là cực kỳ tán thưởng.

Phải biết rằng, hắn xác thật đồng ý Kỷ Uyển Thanh điệp trong điệp, cũng không phủ nhận nàng thông minh, nhưng nói thật, thân phận nàng mẫn cảm chú định không được Khôn Ninh Cung tín nhiệm, dưới tình huống này, mặc dù thâm nhập địch doanh, muốn thám thính tin tức cũng là cực gian nan.

Mong ước ban đầu của hắn chính là thê tử trước sau như một, không phản bội hắn, có thể giữ được bản thân và muội muội, làm hắn không có nỗi lo về sau.

Nhưng Kỷ Uyển Thanh thực thông minh, chu toàn với Khôn Ninh Cung, thời gian lâu rồi, hoặc nhiều hoặc ít được chút tin tức cũng chẳng có gì lạ, Cao Húc còn có thể thông qua nàng, rải một ít tin tức chín thật một giả để thiết kế một đảng Kỷ hậu.

Này đó dùng tốt cũng có thể phát huy tác dụng thật lớn, như thế, Kỷ Uyển Thanh xem như lập không ít công lao.

Không nghĩ tới, Kỷ Uyển Thanh năng lực không chỉ tại đây, hắn vẫn là xem nhẹ nàng.

Cao Húc chăm chú nhìn Kỷ Uyển Thanh, trong mắt hiện lên tán thưởng, nàng thấy, cười hì hì nói: “Điện hạ, có phải thiếp rất lợi hại không?”

Nàng khẽ nâng cằm, đắc ý dào dạt chớp chớp mắt đẹp.

Bộ dáng nàng nghịch ngợm, vẻ mặt thân mật, lời nói cử chỉ mang theo làm nũng nho nhỏ, Cao Húc không nhịn được mỉm cười, gật đầu khẳng định nói: “Phải.”

Đây không phải nói dối, nàng chẳng những có tố chất đỉnh cấp thám tử, mà còn có tiềm chất lãnh đạo ưu tú, nếu nàng là thuộc hạ của Cao Húc, không thiếu được lập tức đề bạt, đặt ở vị trí thích hợp, cũng giao cho trọng trách.

Nhưng mà nàng là thê tử của hắn, điểm này liền miễn.

Cao Húc ôm nàng đứng lên, hơi hơi cúi người mở cánh tay, ôm vào lòng, bước về phía giường: “Trần Vương xác thật không cam lòng bị đặt ở vị trí người phụ trợ, hắn rất có tâm cơ, hiện giờ chẳng qua là tạm thời ẩn nhẫn thôi.”

“Thì ra ngài đã sớm biết rồi.”

Kỷ Uyển Thanh bị đặt trên giường, nàng lăn một vòng nằm vào trong, chờ Cao Húc lên giường, xả chăn gấm đắp cho hai người. Giọng nói của nàng có chút thất vọng, nàng còn nghĩ lập công lao nho nhỏ, làm cho hắn dễ dàng nhả ra để nàng tiếp quản nội vụ.

Nàng cũng không che dấu chính mình tâm tư: “Thiếp còn nghĩ có công lao, điện hạ sẽ đáp ứng để thiếp chưởng quản nội vụ.”

Mặc kệ về tôn nghiêm thể diện Thái tử phi, hay là phương tiện ngày sau tiếp tục thâm nhập Khôn Ninh Cung, chưởng nội vụ đều là cần thiết. Nhưng nàng làm gián điệp công tác mẫn cảm, phu thê tín nhiệm còn thực khiếm khuyết, che che giấu giấu ngược lại chọc người khả nghi, hào phóng nói ra, bằng phẳng mới là thượng sách.

Vốn dĩ Kỷ Uyển Thanh nghĩ, Thanh Ninh Cung tiền điện hậu điện giới hạn rõ ràng, hậu trạch không thể chạm đến nửa điểm cơ mật, có công lao nho nhỏ, Cao Húc đáp ứng không khó, hiện tại nhưng thật ra chịu chút đả kích.

Cũng không biết Cao Húc có thể đáp ứng hay không.

Nàng có chút ủ rũ.

Cao Húc hơi hơi dùng sức, đè trên người nàng. Tuy ngoại hình hắn văn nhã, nhưng thực tế thân hình vững chắc, tám khối cơ bụng ẩn ẩn có thể thấy được, rất trầm trọng, cũng may hắn biết rõ, khuỷu tay chống trên giường, chỉ hư hư đè nặng nàng.

“Vậy ngài có đáp ứng hay không.” Kỷ Uyển Thanh thuận thế ôm hắn, làm nũng thân mật vài ngày, áp lực tâm lý không còn, nàng quen tay hay việc, nói xong không quên chủ động hôn hôn khóe môi hắn.

Kỳ thật, nếu Cao Húc đáp ứng rồi kế sách này, đối với chuyện nào đó cần thích hợp thả lỏng, đã tỏ thái độ ngầm đồng ý, Hoàng hậu thử bước đầu tiên, hắn cũng không ngoài ý muốn.

Vốn chính là chuyện trong dự kiến, huống hồ hiện giờ còn nhiều một chuyện Kỷ Uyển Thanh phát hiện.

Tuy Cao Húc sớm đã biết huynh đệ Ngụy Vương có khập khiễng, nhưng hiệu quả vẫn phải có. Mấu chốt là thái độ của nàng, một khi có phát hiện liền lập tức từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ nói cho hắn nghe, giá trị tín nhiệm thêm không ít.

Nhưng hắn vẫn nhìn nàng chăm chú, nhướng mày nói: “Mỹ nhân kế là vô dụng.”

Nói xong, Cao Húc cúi xuống hôn hôn má phấn của nàng, dọc theo gương mặt, một đường đến môi anh đào, ngậm vào chơi đùa.

Kỷ Uyển Thanh bị lấp kín miệng, ậm ừ nói không nên lời, bị hôn đến khi kiều suyễn thở phì phò, nàng tức giận, mỹ nhân kế vô dụng, vậy ngươi còn hôn làm cái khỉ gì!

“Ngài, thiếp chính là Thái tử phi!”

Cao Húc cũng không có phản ứng dị thường, thái độ đã thuyết minh tất cả, Kỷ Uyển Thanh nói chuyện cũng ít cố kỵ hơn nhiều, nàng giận dỗi nói: “Ngài nói, có giao nội vụ cho thiếp quản không?”

Hắn liếc nàng, hừ nhẹ một tiếng: “Thái tử phi không phải không được sủng ái sao? Làm sao Thái tử có thể giao cho nàng chưởng quản nội vụ.”

“Nàng chỉ có thể chính mình tranh thủ.”

Ý của Cao Húc thực rõ ràng, hắn là đồng ý, nhưng xét thấy đủ loại duyên cớ không thể nói, nội vụ không thể tự hắn giao ra, chỉ có thể dựa vào chính nàng nghĩ biện pháp.

Diễn kịch diễn nguyên bộ, mặc dù Thanh Ninh Cung canh giữ chặt chẽ, bên ngoài cũng chưa chắc không có nhãn tuyến của Hoàng hậu, rốt cuộc hắn ở Khôn Ninh Cung cũng có. Giao tiếp nội vụ là chuyện lớn hậu trạch, nếu do Thái tử tự mình hạ lệnh, khẳng định không thể gạt được người.

Biết là như thế, nhưng việc hắn làm lại rất đáng giận, Kỷ Uyển Thanh ngứa răng.

Hai người dần dần quen thuộc, lời nói cử chỉ cũng to gan rất nhiều, nàng nghiến răng một lát, bỗng chốc tiến lên cắn cằm hắn một ngụm, “Cho chàng đắc ý này.”

Một ngụm này không tính nặng, chỉ nhợt nhạt lưu lại mấy dấu răng, giây lát liền phai nhạt, chẳng qua, tôn nghiêm người chồng của Hoàng thái tử lại bị khiêu khích.

Này không thể được, không chờ Kỷ Uyển Thanh lui về, bàn tay hắn đã chặt chẽ cố định gáy nàng, lập tức phản công.

Nàng thân mật hành động như vậy, đồng thời dẫn đốt lửa nóng, Cao Húc thế tới rào rạt, độ ấm trên giường cưới đột nhiên tăng lên, sau khi nhẹ suyễn kiều hừ, đó là giọng xin khoan dung xen lẫn tiếng khóc thấp thấp.

Hắn hừ một tiếng: “Không phải nàng rất có năng lực sao?”

“Không, không phải,……”

……

Một hồi vui sướng tràn trề lửa nóng triền miên, cường độ dĩ vãng không thể so sánh, sau khi kết thúc, mặt đẹp Kỷ Uyển Thanh dính nước mắt, chỉ nằm liệt trong lòng hắn, thân thể mềm mại còn nhẹ nhàng run rẩy.

Cao Húc lấy khăn lụa sạch sẽ trên bàn nhỏ cạnh giường, lau nước mắt trên khuôn mặt cho nàng, xoay người khẽ vuốt lưng nàng.

Nam tử tuổi trẻ tinh lực tràn đầy, mấy ngày hôm trước ít nhất hắn cũng phải tái chiến một hồi, nhưng tối nay lại không có quyết định này, mới vừa rồi lực đạo của hắn sợ người trải qua chuyện đó mới mấy ngày như nàng chịu không nổi.

Chỉ là nói thật, như vậy buông thả xác thật làm người ta vui sướng đến cực điểm, hắn thầm nghĩ, chờ thêm chút thời gian, nàng thích ứng, liền không cần cố kỵ nữa.

Hai người ôm nhau thật lâu, Kỷ Uyển Thanh rốt cuộc khôi phục bình tĩnh, nàng ngưỡng mặt, nhẹ nhàng hôn má hắn: “Điện hạ, ngài thật tốt.”

Trong lòng nàng hiểu rõ, tuy nội vụ không quan trọng lắm, nhưng rốt cuộc tín nhiệm tiến lên một bước: “Thiếp sẽ không làm ngài thất vọng.”

Mắt đẹp như sao, ánh mắt chuyên chú, hắn rũ mắt đối diện nàng, thật lâu sau, trầm thấp giọng nam vang lên: “Tốt.”

“Ngủ đi.”

Hôm sau.

Tiểu phu thê thức dậy, ăn mặc thỏa đáng, Kỷ Uyển Thanh sờ sờ cằm Cao Húc, ừ, quả nhiên không để lại dấu vết.

Nàng vẫn rất có đúng mực, một quốc gia Hoàng thái tử nếu trên mặt có dấu răng, chỉ sợ không cần ra cửa.

Nàng gật gật đầu, rất vừa lòng với kỹ thuật của chính mình.

Cao Húc nhướng mày, cũng không hé răng, chỉ liếc xéo nàng một cái.

Trương Đức Hải theo thường lệ hầu hạ chủ tử ra cửa thượng triều, hắn cẩn thận vén lên màn kiệu gấm vóc vàng kim, chờ Cao Húc bước lên kiệu, vừa muốn buông tay, lại nghe thấy bên trong nói: “Trương Đức Hải, ngươi phân phó xuống, mọi việc nội trạch, tiền điện chớ nhúng tay.”

Hắn vội lên tiếng, đợi một lát bên trong lại không truyền ra lời nói, mới cung kính buông màn kiệu.

Trương Đức Hải là người người thông minh, nghe huyền âm mà biết nhã ý, lập tức hiểu rõ Thái tử muốn giao sự vụ nội trạch cho Thái tử phi, nhưng xuất phát từ nguyên nhân nào đó, không tự mình ra mặt cho.

Có thể lên làm hậu trạch đại quản sự tất nhiên là người của Cao Húc, nếu có tiền điện chống lưng, mặc dù Kỷ Uyển Thanh là Thái tử phi, chỉ sợ cũng không làm gì được, rốt cuộc Thái tử phi lại tôn quý, cũng không đủ trình độ so với Hoàng thái tử.

Nhưng hiện tại Cao Húc lên tiếng, liền không giống vậy.

Trương Đức Hải cũng không dám trì hoãn, vội cho đòi một tâm phúc đến trước mặt, phân phó xuống, mới yên tâm đi theo sau kiệu ra Thanh Ninh Cung.

Lại nói Kỷ Uyển Thanh bên này, nàng tiễn Cao Húc thượng triều, liền ra cửa đi Khôn Ninh Cung, thực mau trở về. Thay đổi một thân thường phục trăm bướm xuyên hoa, nàng liền hỏi Hà ma ma.

“Ma ma, chuyện hôm qua con sai người hỏi thăm có kết quả chưa?”

Hôm qua sau khi trở về, Kỷ Uyển Thanh liền sai đám người Hà ma ma hỏi thăm nội trạch cụ thể nhân sự. Rốt cuộc, cho dù là tình huống tốt nhất, Cao Húc nguyện ý tự mình hạ lệnh giao quản lý nội vụ, nàng cũng yêu cầu hiểu biết này đó.

Hiện giờ muốn tự lực cánh sinh, càng là không thể thiếu.

“Nương nương, lão nô đã nghe được đại khái tình huống.” Trên thực tế, mấy ngày trước, Hà ma ma liền bắt đầu chú ý này đó, tình huống thâm nhập còn không rõ ràng lắm, nhưng bà biết đại khái quản sự lớn nhỏ có mấy người, cụ thể phụ trách việc gì.

Trước khi bẩm báo kỹ càng tỉ mỉ, bà trước nhỏ giọng hỏi: “Nương nương, điện hạ nói như thế nào?”

Vẻ mặt Hà ma ma quan tâm, khi nói chuyện không quên tinh tế đánh giá cô nương nhà mình. Kỷ Uyển Thanh về phòng, liền tẩy trang sạch sẽ, trên mặt chỉ nhợt nhạt thoa một tầng hương cao, khuôn mặt kiều tiếu nhỏ nhắn trắng nõn phấn nộn, giữa mày có một mạt xuân ý, hiển nhiên đêm qua mới được phu quân yêu thương.

Nàng thân thể có chút lười, nghiêng nghiêng dựa vào gối mềm màu hoa hạnh thêu chim hạc, mặt như kiều hoa, hiển nhiên được mưa móc tưới, đang dần dần nở rộ.

Hà ma ma liếc mắt một cái liền biết, xem ra ban đêm tiểu thư nhà mình và điện hạ rất hài hòa, là người duy nhất bên cạnh Kỷ Uyển Thanh biết tất cả tình huống, bà thoáng yên tâm một chút.

Nhưng nhiêu đây cũng không đủ, nếu điện hạ đồng ý tiểu thư tiếp chưởng nội vụ, lúc này mới tính không tệ.

Kỷ Uyển Thanh rất hiểu nhũ mẫu, liếc mắt một cái liền biết, đề cập chuyện trong phòng, nàng có chút thẹn thùng, vội vẫy tay làm đối phương để sát vào, thấp giọng nói chuyện nội vụ, mong chuyển đề tài.

Hà ma ma quả nhiên bị dời đi lực chú ý, sau khi nghe xong, bà gật đầu nói: “Điện hạ băn khoăn rất có đạo lý.”

Bà nhẹ nhàng thở ra, nhìn dáng vẻ, Thái Tử điện hạ đối đãi tiểu thư còn tính tốt.

Nếp nhăn trên mặt nhũ mẫu giãn ra, Kỷ Uyển Thanh mắt thấy mấy năm nay trên mặt nhũ mẫu già đi không ít, có vài phần chua xót, vẻ mặt buồn bã: “Ma ma đừng lo lắng.”

“Tiểu thư rất có khả năng, ma ma không lo lắng,” Hà ma ma thấy thế vội tách ra đề tài, bắt đầu tinh tế nói về nhân sự hậu trạch.

Chuyện cũ nghĩ nhiều vô ích, Kỷ Uyển Thanh lắc lắc đầu, ném ra thương cảm, bắt đầu ngưng thần lắng nghe.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất