Côn Luân Ma Chủ

Chương 646. Tiểu Thiên Sư Trương Thừa Trinh 2

Chương 646. Tiểu Thiên Sư Trương Thừa Trinh 2

Chẳng trách mọi người ngạc nhiên, thanh danh của Trương Thừa Trinh thật sự quá vang dội.
Thân là thiên tài ngàn năm có một của Trương gia Thiên Sư Phủ, khi ra đời lòng bàn tay Trương Thừa Trinh tự có lôi văn. Trong lời đồn thậm chí hắn là đạo quân chuyển thế, hiển hách kinh người.
Từ khi bước chân vào giang hồ, Trương Thừa Trinh chưa từng bại một lần, chiến tích này không chỉ với võ giả thế hệ trẻ tuổi, cho dù đối mặt với tông sư võ đạo thế hệ trước cũng vậy.
Ngày trước Sở Hưu giết chết Kiều Liên Đông đã là chiến tích chém giết tông sư võ đạo kinh người, hiếm thấy trong thế hệ trẻ.
Nhưng lúc đó Sở Hưu giết chết Kiều Liên Đông không ai chứng kiến, trận chiến đó y cũng đánh vô cùng gian nan, có Viêm Xích Tiêu ở bên cạnh phụ trợ, Sở Hưu dốc hết thủ đoạn mới giết được Kiều Liên Đông.
Nhưng lần Trương Thừa Trinh giết chết tông sư võ đạo lại là ngay trước mặt bao người. Hơn nữa những người chứng kiến trận chiến đó đều nói Trương Thừa Trinh thậm chí không xuất thủ toàn lực, toàn bộ quá trình vô cùng nhẹ nhàng.
Cho nên sau trận chiến đó có người nói Trương Thừa Trinh thậm chí lúc nào cũng có thể bước vào cảnh giới tông sư võ đạo. Chẳng qua hắn tu luyện bí pháp hay tích lũy căn cơ, cố gắng áp chế cảnh giới bản thân nên mới chưa đột phá thôi.
Hiện giờ mặc dù Trương Thừa Trinh vẫn mang danh võ giả thế hệ trẻ tuổi nhưng không ai coi hắn như võ giả tiểu bối, bởi vì Trương Thừa Trinh còn kinh khủng hơn đại đa số tông sư võ đạo.
Chứng kiến Trương Thừa Trinh mở miệng thuyết phục Chân Dương Tử theo góc độ khác. Chân Dương Tử cũng nghĩ tới nhiệm vụ của sư môn, bèn hừ lạnh một tiếng nói: “Hôm nay tạm thời buông tha cho tên Ma đạo ngươi một lần, nếu để lão đạo thấy ngươi trong Tiểu Phàm Thiên, ta chắc chắn sẽ chém chết không tha!”
Nói xong lời này, Chân Dương Tử mới dẫn các đệ tử Thuần Dương Đạo Môn tiến vào Tiểu Phàm Thiên.
Vân Trung Quân nhìn Trương Thừa Trinh cười hắc hắc nói: “Tiểu Thiên Sư - Trương Thừa Trinh tquả thật danh bất hư truyền, khí độ vô song. Đáng tiếc có một số kẻ cứng đầu không nghe khuyên bảo.”
Trương Hi Linh cùng Trương Thừa Trinh đều không nói gì, Thuần Dương Đạo Môn vốn tính cách như vậy, bọn họ cũng chẳng có cách nào.
Ai cũng nhận ra thực lực Vân Trung Quân vượt xa Chân Dương Tử. Nếu đổi lại thành người khác đi thì cứ đi thôi, thế nhưng Chân Dương Tử lại ngoan cố đến cùng, không biết nên nói hắn cứng đầu hay không biết tốt xấu.
Lúc này Vân Trung Quân lại nói: “Với thực lực của Tiểu Thiên Sư ngươi có vào Tiểu Phàm Thiên hay không dường như không có gì khác biệt. Thậm chí những linh khí cơ duyên trong Tiểu Phàm Thiên cũng chỉ là dệt hoa trên gấm với ngươi mà thôi. Ta không nghĩ lần này ngươi lại tới, còn tưởng ngươi sẽ nhường cơ hội này cho các đệ tử khác của Thiên Sư Phủ cơ.”
Giọng điệu của Vân Trung Quân không thiếu ý khích bác ly gián nhưng Trương Thừa Trinh chỉ thản nhiên đáp: “Ta chưa từng thấy bí cảnh kỳ dị như Tiểu Phàm Thiên, lần này đến coi như trải sự đời.
Trong Thiên Sư Phủ nhân duyên của ta cũng không tệ, cho dù ta không có cơ hội, chỉ cần ta muốn tiến vào những sư huynh sư đệ khác cũng sẽ nhường cơ hội cho ta.”
Dứt lời trong khu rừng sau lưng Trương Thừa Trinh không ngờ có đền mười một đệ tử Thiên Sư Phủ chạy ra đứng sau lưng Trương Thừa Trinh. Cảnh tượng này khiến những người khác đỏ mắt không thôi.
Đổi thành những tông môn khác chỉ có một hai chiếc chìa khóa, tất cả đều phải giao cho tông sư võ đạo, võ giả tiểu bối căn bản không có tư cách sử dụng. thế nhưng tới chỗ Thiên Sư Phủ, danh ngạch quý giá tiến vào Tiểu Phàm Thiên lại có thể nhường tới nhường lui.
Trong Tiểu Phàm Thiên nguy hiểm nhất không phải nguy cơ gì khác mà chính là con người.
Trong hai giới Chính Ma, thế lực khắp nơi khó tránh khỏi tranh đấu sống chết, có điều khi ở bên ngoài mọi người còn tương đối kiềm chế. Những người như Chân Dương Tử bất chấp tất cả cứ thấy người trong Ma đạo là xuất thủ, âu cũng là số ít.
Vân Trung Quân cùng Trương Thừa Trinh thăm dò nhau hai câu rồi trực tiếp dẫn đệ tử của mình vào Tiểu Phàm Thiên.
Sau khi hai nhóm người đi khỏi, mọi người mới chắt lưỡi cảm thán, Tiểu Thiên Sư - Trương Thừa Trinh quả nhiên danh bất hư truyền.
Mặc dù vừa rồi Trương Thừa Trinh không xuất thủ nhưng mọi người đều chứng kiến khí độ của Trương Thừa Trinh.
Lần này người dẫn đội của Long Hổ Sơn Thiên Sư Phủ là Trương Hi Linh, nhưng Trương Thừa Trinh vừa xuất hiện mọi người đều quên mất Trương Hi Linh, còn tưởng Trương Thừa Trinh mới là người cầm đầu Thiên Sư Phủ lần này.
Đây là một người luôn tỏa sáng rực rỡ. Chỉ cần nơi này có Trương Thừa Trinh, ánh sáng của hắn đủ che lấp bất cứ ai.
Sở Hưu chờ ở đây nửa ngày, lại có không ít tông môn đến, trong đó còn có một số cao thủ tán tu, trong tay cũng cầm ít chìa khóa.
Có điều phần lớn những người này đều tương đối an phận, sau khi đến trực tiếp tiến vào Tiểu Phàm Thiên, không hề trì hoãn.
Sở Hưu còn thấy người của Chân Vũ Giáo. Thân là một trong Tam Đại Đạo Môn, không ngờ Chân Vũ Giáo lại vô cùng kín tiếng chỉ có ba người tới. Ba người này chỉ có một võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất cùng một vị tông sư võ đạo, đây cũng là chuyện khá kỳ lạ.
Có điều tuy Chân Vũ Giáo trước nay kín tiếng nhưng trên giang hồ không ai dám coi nhẹ Chân Vũ Giáo. Thậm chí mặc dù hiện giờ Long Hổ Sơn Thiên Sư Phủ là người đứng đầu Đạo môn nhưng vẫn rất tôn kính Chân Vũ Giáo.
Bởi vì Chân Vũ Giáo từng có một Tiên Nhân - Ninh Huyền Cơ, một Ninh Huyền Cơ đã phá tan Côn Luân Ma Giáo thống trị cả giang hồ năm xưa.
Ngày trước trong thời Côn Luân Ma Giáo hùng bá thiên hạ, nếu không có Tiên Nhân - Ninh Huyền Cơ xuất hiện ngang trời, giao đấu với Độc Cô Duy Ngã cuối cùng song song mất tích, e là giờ trên giang hồ ma diễm vẫn phủ kín bầu trời, Chính đạo vẫn suy thoái.
Cho nên bất luận thực lực Chân Vũ Giáo hiện tại ra sao, tối thiểu có hào quang của Tiên Nhân - Ninh Huyền Cơ, địa vị Chân Vũ Giáo vẫn còn đó.
Tới chập tối, Sở Hưu còn chứng kiến người của Vô Tướng Ma Tông tới đây. Lần này người dẫn đầu chính là Lục tiên sinh cùng hai võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất.
Lục tiên sinh cũng chứng kiến Sở Hưu, ánh mắt hai người giao nhau một cái rồi lướt qua như không quen biết. Sau đó Lục tiên sinh dẫn người vào trong Tiểu Phàm Thiên.
Tới gần tối, Lã Phụng Tiên rốt cuộc cũng dẫn bốn người Thủy Vô Tướng tới.
“Sở huynh, khiến ngươi chờ lâu rồi.”
Sở Hưu lắc đầu nói: “Không sao, bọn Tạ Tiểu Lâu chắc phải mai mới tới, có điều ngươi bỏ qua vài màn hay ho rồi.”
Lã Phụng Tiên kinh ngạc nói: “Ồ? Có chuyện gì hay à?”
“Vân Trung Quân của Bái Nguyệt Giáo giao thủ vài chiêu với Chân Dương Tử của Thuần Dương Đạo Môn. Cửu Đại Thần Vu Tế quả nhiên không ai tầm thường.
Còn cả Tiểu Thiên Sư - Trương Thừa Trinh cũng đến.”
Lã Phụng Tiên hiếu kỳ: “Tiểu Thiên Sư - Trương Thừa Trinh là người thế nào?”
Người chưa thấy Trương Thừa Trinh luôn rất hiếu kỳ về hắn. Dù sao Trương Thừa Trinh cũng rất nổi tiếng trên giang hồ, Lã Phụng Tiên đã nghe tới tên Trương Thừa Trinh vô số lần.
Sở Hưu trầm ngâm nói: “Khó mà tả được, có điều dùng bốn chữ để hình dung rất thích hợp, đó là danh xứng với thực.”
Danh xứng với thực không phải là tán dương đề cao, có điều nghĩ lại đồn đại về Trương Thừa Trinh trên giang hồ, bốn chữ này lại trở nên kinh khủng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất