"Vừa rồi may nhờ có chiếc khăn thất thải nghê hồng này, nếu không ta không thể ngăn được con cự mãng kia."
Nghe vậy, Lý Tịnh và Ân Thập Nương lập tức thoải mái hơn nhiều.
Rõ ràng là vừa rồi Vân Hoa đã gây cho họ không ít áp lực tâm lý, bây giờ biết nàng cũng là "luyện khí sĩ", áp lực này lập tức tiêu tan hơn một nửa.
"Dù sao thì cũng phải cảm ơn phu thê hiền huynh đã ra tay nghĩa hiệp, nếu không thì hôm nay hai chúng ta đã phải bỏ mạng ở đây rồi!"
"Đúng vậy, ân cứu mạng của Dương huynh và phu nhân, Thập Nương không thể nào quên!"
Lý Tịnh và Ân Thập Nương một lần nữa nghiêm túc cảm ơn.
"Hai vị không cần khách sáo như vậy..."
Dương Lăng biết nương tử của mình không giỏi giao tiếp, lập tức chủ động đứng ra, trò chuyện với Lý Tịnh và Ân Thập Nương.
Vì đã quen biết Ân Thập Nương từ trước, hai người trò chuyện cũng không có quá nhiều kiêng dè, rất nhanh đã biết được hai người bọn họ cũng đến Mai sơn để hái thuốc.
Bọn họ muốn hái một loại linh thảo tên là Ô Long, mang về chữa bệnh cũ lâu năm cho Ân tổng binh.
Chỉ là địa thế Mai sơn phức tạp, đường đi xa xôi, lại nhiều yêu tà tinh quái, cho nên bọn họ đã lên đường từ ba ngày trước.
Dương Lăng liếc nhìn Vân Hoa.
Cùng một khoảng cách, người ta đi mất ba ngày, nàng chỉ mất chưa đến nửa nén hương...
Muốn ngụy trang thành luyện khí sĩ bình thường, chúng ta cũng phải chú ý một chút chứ!
Vì mục tiêu của mọi người giống nhau, Ân Thập Nương nhiệt tình mời phu thê Dương Lăng đi cùng.
Dương Lăng vốn định từ chối, hắn rất thích khoảng thời gian chỉ có hai phu thê nhưng Vân Hoa lại mở lời trước:
"Mai sơn này có không ít đại yêu, đi cùng nhau đúng là an toàn hơn một chút."
Dương Lăng khẽ động lòng.
Hắn biết rằng cho dù Mai sơn này có nhiều yêu quái đến mấy, cũng không thể đe dọa được một thần tiên như Vân Hoa.
Nàng đồng ý đi cùng, rất có thể là muốn thêm một lớp bảo hiểm cho hắn.
Quả nhiên, ý nghĩ này vừa nảy ra, hắn đã nghe nương tử của mình nghiêm túc nói: "Phu quân của ta chỉ biết sơ qua về luyện khí, ở Mai sơn này không có khả năng tự bảo vệ mình.”
“Lát nữa nếu gặp yêu quái cản đường, xin hai vị hãy chiếu cố phu quân của ta nhiều hơn."
Ân Thập Nương thoải mái vỗ ngực, hào sảng nói: "Tẩu tử yên tâm, trừ khi giết chết ta trước, nếu không thì tuyệt đối sẽ không có yêu quái nào có thể làm hại được Dương huynh!"
Lý Tịnh cũng nghiêm túc gật đầu, ánh mắt lén lút đảo qua Ân Thập Nương và Dương Lăng, trong mắt mang theo chút nghi hoặc.
Giác quan thứ sáu của Dương Lăng rất nhạy bén, hắn lập tức nhận ra ánh mắt của Lý Tịnh, trong lòng không khỏi buồn cười.
Lý Tịnh này, không lẽ lạii cho rằng hắn và Ân Thập Nương có gì đó sao?
Nhưng chuyện này càng giải thích chỉ càng đen thêm, đương nhiên hắn sẽ không làm thêm mấy hành động thừa thãi.
Sau khi bàn bạc xong việc đi cùng nhau, Lý Tịnh và Ân Thập Nương mỗi người ngự kiếm bay lên, ở độ cao cách mặt đất vài chục trượng, nhanh chóng bay về phía đỉnh núi.
Bọn họ không dám bay quá cao.
Bởi vì trong phạm vi Mai sơn có rất nhiều đại yêu, bay quá cao dễ vô tình bay vào địa bàn của những đại yêu đó, như vậy sẽ bị coi là chủ động khiêu khích!
Con cự mãng vừa rồi đuổi giết bọn họ, chính là vì bọn họ đã vô tình xâm phạm vào địa bàn của con cự mãng.
Vân Hoa vẫn mang theo Dương Lăng hóa thành một đạo cầu vồng, chỉ là tốc độ chậm hơn nhiều lần, chậm rãi đi theo sau Lý Tịnh và Ân Thập Nương.
Lý Tịnh và Ân Thập Nương tuy còn trẻ tuổi, đạo hạnh không cao nhưng kinh nghiệm đối mặt với yêu quái lại rất phong phú, có thể thông qua một số dấu vết để xác định đại khái địa bàn mà yêu quái phân chia, cố gắng lựa chọn tránh né.
Trải qua hơn một canh giờ gian nan, cuối cùng bọn họ cũng lên được đỉnh núi chính của Mai sơn, trên đường đi còn hái được rất nhiều linh dược đã có tuổi đời.
Trong số đó cũng có Ô Long thảo mà Ân Thập Nương cần.
Bọn họ chỉ cần tìm thêm một cây Dao Hương thảo nữa là có thể trở về Quán Giang Khẩu.
Chỉ là mấy người lật đi lật lại tìm rất lâu, vẫn không thấy bóng dáng của Dao Hương thảo.
"Có phải bị người khác hái trước rồi không?"
Vân Hoa có chút sốt ruột.
Thiếu một vị linh dược, việc luyện chế Hóa Thần đan sẽ trở thành mơ ước xa vời!
"Tẩu tử đừng vội."
Ân Thập Nương an ủi: "Mai sơn lớn như vậy, chúng ta tìm kỹ lại một chút.”
“Đúng rồi, Dao Hương thảo có mùi gì đặc biệt không?”
“Lý huynh từng tu luyện một loại thần thông liên quan đến mũi, rất nhạy cảm với các loại mùi, biết đâu có thể giúp được."
Nghe vậy, Lý Tịnh phấn chấn hẳn lên, vô thức ưỡn ngực, cười nói: " Lý Tịnh ta xưa nay không nói khoác, chỉ cần là mùi ta đã ngửi qua, trong phạm vi trăm dặm ta đều có thể tìm ra!"