“Chỉ cần nó trở thành đệ tử của bần đạo thì ngay cả Thiên đình cũng không dám động đến một sợi tóc của nó!”
“Hơn nữa với tư chất của nó, lại thêm bần đạo tận tâm chỉ dạy, tương lai chưa biết chừng có thể trò giỏi hơn thầy, thậm chí còn có cơ hội chứng Đại La Đạo Quả!"
Nghe đến đây, tuy không tình nguyện nhưng Vân Hoa cũng không thể không thừa nhận, giao Dương Tiễn cho Ngọc Đỉnh Chân Nhân quả thực là một lựa chọn tốt nhất.
Nàng hiểu rất rõ ràng chuyện mình tư thông với phàm nhân sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ.
Hơn nữa với tư cách là Tư pháp thiên thần của Thiên đình, nàng cũng hiểu rõ, một khi bị Thiên đình phát hiện, nàng sẽ phải chịu ít nhất ngàn năm lao tù.
Trong tình huống này, có thể tìm cho hài tử một con đường thoát thân là Xiển giáo, đối với bà, thậm chí có thể coi là cơ hội trời cho!
Nghĩ đến đây, Vân Hoa nghiêm mặt nói: "Nếu Tiễn Nhi có thể may mắn được bái tiên nhân làm sư phụ thì quả là không gì tốt hơn.”
“Chỉ là chuyện này còn phải thương lượng với phu quân ta, mong thượng tiên chờ một chút."
Ngọc Đỉnh Chân Nhân khẽ gật đầu.
Theo như hắn thấy, chuyện này đã thành rồi.
Thương lượng gì đó cũng chỉ là hình thức mà thôi.
Dù sao phu quân của vị trưởng công chúa này cũng chỉ là một phàm nhân, cho dù có theo trưởng công chúa tu luyện mấy năm thì hiểu được cái gì?
Ngay lúc này, một giọng nói lạnh lùng từ bên ngoài truyền vào.
"Không cần thương lượng nữa, chuyện này ta không đồng ý!"
Bức vào cùng giọng nói ấy là một nam tử cao lớn, khôi ngô, tướng mạo anh tuấn, đôi mắt sâu thẳm như hắc ngọc, trong ánh mắt lộ ra uy nghiêm không thể nghi ngờ.
Vừa nhìn thấy tên phàm nhân đã lừa gạt mình ngày trước, một nỗi tức giận trào dâng trong lòng Ngọc Đỉnh Chân Nhân liền, hắn suýt chút nữa đã không kìm nén được cơn giận vô danh này.
Hắn hít sâu một hơi, nhìn Dương Lăng và nói: "Phu nhân của tôn giá đã đồng ý để Dương Tiễn bái bần đạo làm sư phụ rồi."
"Ta chỉ nghe nương tử của ta nói là muốn thương lượng với ta, đạo trưởng nghe bằng tai nào mà nghe được nàng ấy đồng ý?"
Dương Lăng không khách khí nói: "Nếu không ngại đạo trưởng có thể đến phía đông thành đi dạo một chút, ở đó có một nghệ nhân họ Lưu, kỹ thuật móc tai đứng hàng đầu, biết đâu có thể móc được lông lừa trong tai ngươi ra!"
Nghe những lời vậy, Vân Hoa vội vàng tiến lên, không để lộ dấu vết mà đứng chắn trước mặt Dương Lăng, nàng vội vàng nói: "Phu quân đừng nói lời làm tổn thương người khác, Ngọc Đỉnh thượng tiên không có ác ý."
Không có ác ý?
Dương Lăng cười lạnh trong lòng.
Không phải nhắm vào Vân Hoa, dù sao thì nàng không thể biết được mục đích thực sự trong hành động muốn nhận Dương Tiễn làm đồ đệ của vị kim tiên Xiển giáo trước mặt này .
Đứng trên góc độ của nàng, để Dương Tiễn bái nhập Xiển giáo quả thực là một lựa chọn tuyệt vời.
Lúc này, Ngọc Đỉnh Chân Nhân đã phẫn nộ tột đỉnh.
Một tên phàm nhân, không những không có một chút kính sợ nào đối với hắn, ngược lại còn dám lên tiếng chế giễu hắn!
Đối với Ngọc Đỉnh Chân Nhân đã quen được loài người tôn kính thì đây không chỉ đơn giản là sự xúc phạm!
Đây là khiêu khích!
Hắn không biết rằng, đây chính là kế hoạch của Dương Lăng.
Cho dù là trước đó ngăn cản Ngọc Đỉnh Chân Nhân vào cửa, hay lúc này trực tiếp lên tiếng chế giễu, toàn bộ đều là Dương Lăng cố ý làm như vậy.
Mục đích của hắn cũng rất đơn giản.
Chính là để chọc giận vị kim tiên Xiển giáo này!
Tốt nhất là có thể chọc cho đối phương chủ động ra tay, như vậy hắn có thể mời Huyền Đô Đại Pháp Sư đến giúp đỡ, từ đó đạt được mục đích mượn sức Nhân giáo để uy hiếp Xiển giáo.
Qua thời gian ngồi luận đạo gần đây, giữa hắn và Huyền Đô đã hình thành tình hữu nghị sâu sắc.
Hắn cũng biết, Huyền Đô Đại Pháp Sư muốn thông qua việc quan sát biến số là hắn để kiểm chứng cảm ngộ của bản thân đối với Thiên Diễn đạo.
Vì vậy, dù là vì lý do nào, hắn tin rằng nếu Huyền Đô Đại Pháp Sư biết hắn gặp nguy hiểm thì tuyệt đối sẽ không ngồi yên không màng tới.
Ngọc Đỉnh Chân Nhân đương nhiên không biết những điều này.
Lúc này hắn chỉ muốn dạy cho tên phàm phu tục tử không biết kính sợ này một bài học!
Nhưng cân nhắc đến việc làm như vậy có thể chọc giận vị trưởng công chúa của Thiên đình trước mặt, không có lợi cho việc hắn thu đồ đệ, Ngọc Đỉnh Chân Nhân vẫn cố gắng đè nén cơn giận trong lòng, lạnh lùng nói:
"Xiển giáo ta là chính tông của Huyền môn, thống lĩnh vạn tiên, những thiên tài muốn bái nhập Xiển giáo nhiều như cá diếc vượt sông, không thể đếm xuể!”
“Bần đạo tuy rằng coi trọng thiên phú của Dương Tiễn nhưng cũng không phải không thể thiếu hắn, nếu các ngươi không muốn để Dương Tiễn bái sư, bần đạo sẽ lập tức rời đi!”
“Nhưng đừng trách bần đạo không nhắc nhở các ngươi, chỉ có bái nhập vào Xiển giáo ta, Dương Tiễn mới có thể được che chở, thiên phú của hắn mới có thể được phát huy.”