Bùi Hàm Yên vừa xuất hiện liền chạy về phía Trang Sinh Hiểu Mộng.
Thái độ Bùi Hàm Yên ôn hòa: "Xin lỗi, hôm trước là ta thất lễ."
"Ta không sao." Hai người dựa quá gần, Trang Sinh Hiểu Mộng lặng lẽ xê dịch sang bên cạnh: "Cũng cần cảm ơn Bùi phu nhân đã kịp thời làm sáng tỏ."
"Đây là việc ta phải làm." Bùi Hàm Yên lại gần thêm vài phần: "Hy vọng hôm nay chúng ta có thể hợp tác vui vẻ."
Hạ Trường Minh vừa đến đã thấy giáo sư nhà hắn áp sát bên người Trang Sinh Hiểu Mộng.
Hắn không thể tin được dụi dụi mắt, cảm thấy hình ảnh này như nhìn thấy ma.
Cô Bùi yêu ghét rõ ràng, lúc trước chán ghét đại thần không thèm chút che dấu, đến mức gặp cũng không muốn gặp đại thần, hôm nay vừa tới sao lại thay đổi 180 độ.
Tuy rằng giúp đại thần làm sáng tỏ, nhưng cũng không có nghĩa là có thể thay đổi cách nhìn nhanh như vậy chứ!
Bởi vì cô giáo nhà mình canh giữ ở bên cạnh đại thần một tất cũng không rời, Hạ Trường Minh đau đớn mất đi cơ hội tốt ở bên cạnh đại thần, hôm trước cô giáo không ở đây, hắn cũng không ở gần được.
Hôm nay quay hình khá thuận lợi. Trang Sinh Hiểu Mộng chỉ quay hai cảnh, quay xong liền chuẩn bị thu dọn trở về.
Nhưng mà lại bị hai người gọi lại.
Bùi Hàm Yên: "Cô Trang Sinh, chúng ta có thể cùng nhau ăn một bữa cơm không?"
Thầy Trương: "Lát nữa cơm tối Ngự Trù chuẩn bị đồ ăn, cô tốt nhất đừng ăn."
Hai người từ hai phương hướng khác nhau đi ra, không phát hiện sự tồn tại của đối phương, gần như là lên tiếng cùng lúc.
Trang Sinh Hiểu Mộng: "...”
Trợ lý tới đón nghi hoặc: "Hai vị tìm cô Trang Sinh nhà chúng ta có việc gì?"
Bầu không khí xấu hổ này giằng co trong chốc lát, là thầy Trương phá vỡ cục diện bế tắc trước mặt nhiều người, thầy nói trắng ra: "Cô đắc tội với người khác, cơm nước tổ chương trình sắp xếp đêm nay có vấn đề, trong khoảng thời gian này tốt nhất cô nên khiêm tốn một chút đi."
Trang Sinh Hiểu Mộng bình thản, cô càng tò mò: "Làm sao ngài biết?"
"Cô để tâm chuyện này làm gì?" Thầy Trương không muốn nhắc tới chuyện đó.
Trợ lý nhịn không được nói chen vào: "Không ngờ ngài còn có lòng tốt nhắc nhở cô Trang Sinh nhà chúng ta."
"Chẳng lẽ trong mắt người ta là người thấp kém như vậy sao?" Bị lời này chọc giận, thầy Trương dứt khoát cũng không giấu diếm.
"Người của Ngự Trù thế gia thấy ta có mâu thuẫn với cô, muốn mua chuộc ta gây sự trong chương trình, đến lúc đó thì thuận lợi hắt nước bẩn cho cô, ta cự tuyệt, chỉ đơn giản như vậy."
Vừa nói, hắn càng thêm tức giận: "Nghĩ ta là người thế nào, chẳng lẽ ở trong mắt bọn họ, ta chính là cái loại tiểu nhân lòng dạ hẹp hòi thích trả thù sao?"
Trợ lý nghe nói thầy Trương không dễ gần.
Bùi Hàm Yên nghe xong dịu dàng cười cười: "Cảm ơn tấm lòng của thầy Trương, nhưng mà cũng cứ yên tâm, nơi này là khu vực của Bùi gia chúng ta. Đầu bếp mời tới cũng có thể yên tâm tuyệt đối."
Thầy Trương không tin lắm, dù sao Trang Sinh Hiểu Mộng lại tự mình xuống bếp nấu cơm, đoạt danh tiếng vốn có của Ngự Trù, lại công bố bí kíp trà sữa ra, còn làm cho ngự trù kinh doanh lỗ lã.
Thế cho nên đã làm cho Ngự trù cao cấp không tiếc công sức muốn mua chuộc hắn, gây trở ngại cho Trang Sinh Hiểu Mộng trong chương trình.
Nhưng Bùi Hàm Yên rất kiên nhẫn mời Trang Sinh Hiểu Mộng, hơn nữa còn mời thầy Trương ăn cơm. Trang Sinh Hiểu Mộng đồng ý.
Thầy Trương suy nghĩ rồi cũng đi theo.
Đến phòng ăn, trên bàn đã bày đầy thức ăn, các chuyên gia, khách quý khác cũng vui vẻ hòa thuận, chờ đợi ăn cơm.
Thức ăn trên bàn này, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được, rất khác so với phong cách Ngự trù ban đầu, rất giống với phong cách của Trang Sinh Hiểu Mộng.
Trang Sinh Hiểu Mộng và trợ lý ngồi xuống, mấy vị Ngự trù vẻ mặt chờ mong, giống như là học sinh chờ đợi thầy giáo chấm bài thi: "Cô Trang Sinh, cô cảm thấy thế nào, còn có chỗ nào cần cải tiến không?"