"Phụ hoàng." Trang Sinh Thi Thi mỉm cười nhìn về phía thân nhân trong thính phòng, "Anh hai, anh cả...”
Trang Sinh Hiên Dật: "Thi Thi, con là niềm tự hào của trẫm."
Trang Sinh Tư Ngọc: "Anh cả cũng sẽ luôn ủng hộ em."
Trang Sinh Hiểu Lê: "... Em cố lên."
So với cha và anh cả, giọng điệu của anh hai có vẻ vô cùng bình thản. Nhưng lần này Trang Sinh Thi Thi cũng không nhụt chí. Hôm nay, đứng trên sân khấu này, cô sẽ chứng minh với tất cả mọi người, bao gồm cả anh trai ruột của cô, Trang Sinh Hiểu Lê, cô ưu tú hơn Trang Sinh Hiểu Mộng.
Cô mới thật sự là công chúa nhỏ của Cửu Hạ Quốc. Cô mới có thể bảo vệ vinh quang của hoàng thất Cửu Hạ.
Đứng trong hiệu ứng sân khấu long trọng và hoa lệ, Trang Sinh Thi Thi kiêu ngạo biểu diễn phục sức trên người, mà Mc bên cạnh cũng giới thiệu tất cả sản phẩm nổi tiếng trên người cô.
Nhìn cảnh này, Trang Sinh Hiên Dật cũng cảm thấy vui mừng. Đúng là Trang Sinh Thi Thi vẫn tốt hơn, thân thể khỏe mạnh, không biết tốt hơn Trang Sinh Hiểu Mộng thân thể yếu ớt không biết bao nhiêu lần.
Bởi nguyên nhân sức khỏe, Trang Sinh Hiểu Mộng có rất ít cơ hội xuất cung tham gia hợp tác thương mại. Tuy rằng cô rất nổi tiếng, nhưng giá trị khai thác thương mại cuối cùng vẫn bị hạn chế. Hơn nữa bởi thân thể suy nhược, chịu không nổi quá nhiều trang sức, châu báu, cho nên có phúc cũng không hưởng thụ được.
Nói cho cùng, Trang Sinh Hiểu Mộng không phải là người của hoàng thất bọn họ, các mặt đều kém xa con gái Trang Sinh Thi Thi của hắn.
Tổ chương trình vì để bồi thường nên sắp xếp thời gian lên sân khấu của Trang Sinh Thi Thi dài hơn rất nhiều so với các vị trí khác, để cô có đầy đủ thời gian biểu diễn.
Khán giả dưới đài đều kích động hoan hô cô, hô to tên cô, Trang Sinh Thi Thi, xưng tụng cô là công chúa nhỏ cao quý, xinh đẹp nhất. Cô đáng được như vậy.
Trang Sinh Thi Thi hài lòng đi xuống sân khấu, xem xét độ hot của tiết mục kỳ này. Không nghi ngờ gì nữa, cô đã xếp hạng đầu.
Độ hot của cửa hàng trang sức hoàng thất cũng tăng lên không ít, mặc dù tạm thời còn chưa gia tăng bao nhiêu đơn mua nhưng Trang Sinh Thi Thi tin tưởng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Vừa vặn giờ phút này Trang Sinh Hiểu Mộng đang chuẩn bị ở hậu trường. So với đoàn đội đi theo cô, bên cạnh hàng giả này chỉ có một trợ lý đi theo, quần áo trên người cũng nhạt nhẽo đến đáng thương. Giở thủ đoạn cướp cơ hội xuất hiện trên sân khấu cuối cùng thì đã sao. Trang Sinh Hiểu Mộng có thể show được cái gì?
"Công chúa Thi Thi điện hạ, đại hoàng tử mời điện hạ đi qua đó một chuyến.”
"Đến ngay. Anh cả gọi ta có chuyện gì?"
Nhìn nhóm người dày đặc rời khỏi hậu trường, trợ lý thở phào nhẹ nhõm: "Coi như cũng đi rồi. Cô Trang Sinh cô không biết, ánh mắt công chúa vừa rồi muốn nhìn xuyên qua cửa phòng thay đồ của cô đấy...”
Một khắc sau khi mở cửa, giọng trợ lý đột nhiên khựng lại.
Trang Sinh Hiểu Mộng: "Đừng ngẩn ra nữa, đi thôi."
"... Vậy chúng ta xin mời vị khách quý cuối cùng lên sân khấu, Trang Sinh Hiểu Mộng!"
Giọng nói của Mc vang lên, mấy tiếng xé gió liên tiếp vang lên phá vỡ không gian tăm tối trên sân khấu. Ngay sau đó, sương trắng bốc lên mờ mịt, tiên khí bồng bềnh. Mà sương khói bốc lên, ở giữa lại có màu đỏ sậm như m.á.u chói mắt, dưới ánh đèn hiệu ứng tràn ra vẻ xơ xác tiêu điều, khiến người sợ hãi.
Tuyệt đối không thể ngờ được, một tiết mục chủ yếu để giải trí vui vẻ lại xuất hiện phong cách quỷ dị khủng bố thế này. Không ít khán giả không chuẩn bị đã bị dọa. Có trẻ em được phụ huynh dẫn đi theo lúc này còn phát khóc.
"Mẹ ơi! Con sợ!"
Trợ lý thấy vậy, kinh ngạc hỏi: "Cô Trang Sinh, cô sáng tạo có quá tay không. Bối cảnh lần này là cổ võ sao... Tuy nhiên, sao ngài vẫn còn đứng đây?"
Trang Sinh Hiểu Mộng nắm chặt kiếm, mặt không hề thay đổi: "Đây không phải là phương thức lên sân khấu của ta. Ai tự ý sửa đổi thế?"